Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 776 - Chương 776.

Chương 776. - Chương 776. -

Trong văn phòng, các giáo viên khác đều vây tới xem cô giáo Hạ môn Hoá học phê chữa bài thi Lâm Tiếu.

Giáo viên dạy Hoá của các lớp khác bình thường không tiếp xúc với cuộc thi Hoá học, đối với bọn họ đề thi cũng rất khó, ít nhất không thể liếc mắt một cái nhìn ra đáp án đúng sai, đôi mắt nhìn theo cây bút màu đỏ trong tay của cô giáo Hạ.

“Đúng rồi.”

“Đúng rồi.”

“Lại đúng rồi.”

“Đề này có hai cái đáp án sao cô giáo Hạ, sao cô chỉ phê chữa cái đáp án thứ nhất vậy, cô lại nhìn một chút cái đáp án thứ hai xem có đúng hay không.”

Cô giáo Hạ cười mắng: “Tự anh không biết xem à.”

Giáo viên Hóa trẻ tuổi thẳng thắn thừa nhận: “Đúng vậy, đề này tôi không biết làm mà.”

Cô giáo Hạ: “Vậy tôi xem kỹ một chút.”

Cô giáo Hạ cúi đầu, tập trung tinh thần nhìn một lát, lập lại nói: “Để tôi xem kỹ một chút nhé.”

Oanh một tiếng, các giáo viên Hóa học xung quanh đều nở nụ cười: “Cô giáo Hạ, đáp án này cô cũng xem không hiểu?”

Cô giáo Hạ đẩy mắt kính trên sống mũi một cái: “Chờ một chút, đều chờ một chút, kiên nhẫn một chút. Đáp án thứ nhất của Lâm Tiếu khẳng định là đúng rồi, đáp án thứ hai không quá thường gặp, tôi phải nghiên cứu một chút.”

Giáo viên trẻ tuổi nhìn về phía Lâm Tiếu: “Lâm Tiếu, tới đây nói mạch suy nghĩ giải đề thứ hai này cho cô giáo Hạ của các con một chút.”

Lâm Tiếu dùng ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía cô giáo Hạ.

Cô giáo Hạ cười vẫy vẫy tay về phía cô: “Đến đây, nói cho cô một chút, cái đáp án thứ hai của con là như thế nào.”

Lâm Tiếu đi đến bàn làm việc bên cạnh, dùng tay chỉ bài thi giải thích mỗi một bước mình đã viết xuống, các giáo viên xung quanh tất cả đều nghiêm túc lắng nghe: “A, thì ra bước này như vậy à.”

“À à, tôi biết rồi đúng đấy đúng đấy, cái đáp án này là đúng đấy.” Dù sao cũng là các giáo viên Hoá, nghe thấy Lâm Tiếu giải thích mạch suy nghĩ giải đề của bản thân, phản ứng của các giáo viên đều rất nhanh.

Cô giáo Hạ dưới đáp án thứ hai của Lâm Tiếu cũng vẽ cho một cái, tiếp tục phê chữa đề bài phía dưới. Đột nhiên, cây bút màu đỏ của cô giáo dừng lại: “Ôi chao cái này là đồng phân khác công thức khai triển.”

Lâm Tiếu nhìn về phía phương hướng nét chấm của cây bút màu đỏ của cô giáo Hạ, chợt vỗ cái ót: “A con viết thiếu một loại.”

“3 methyl 1 chlorobutane còn có một cái này.” Lâm Tiếu nói rất nhanh mà thêm vào một cái đáp án.

Thế nhưng cây bút màu đỏ của cô giáo Hạ so với Lâm Tiếu nhanh hơn, bà không chút lưu tình mà đánh một cái gạch đỏ trên bài thi, bên cạnh viết xuống trừ ba điểm.

“A.” Lâm Tiếu nhìn ba điểm bị trừ đau lòng cực kỳ: “Con nói đúng rồi ư, con nói đúng rồi mà, viết thiếu một cái 3 methyl 1 chlorobutane.”

Cô giáo Hạ gật đầu: “Đúng vậy.”

Lâm Tiếu: “Nếu con đã nói đúng vậy có thể hay không …”

Cô giáo Hạ: “Không thể.”

Lâm Tiếu: “Vậy hai cái đáp án trước của đề kia con đều viết đúng rồi, có thể hay không…”

Cô giáo Hạ: “Không thể.”

Oanh một tiếng, tất cả các giáo viên xung quanh đều nở nụ cười, bầu không khí trong văn phòng phấn khởi cực kỳ.

Giáo viên thoạt nhìn đều cực kỳ vui vẻ. Lâm Tiếu không cách nào hiểu được, vì sao các giáo viên nhìn thấy cô bị trừ điểm lại vui vẻ như vậy.

Cô giáo Hạ haha cười lớn: “Bởi vì hiếm thấy nha.”

Dáng vẻ của Lâm Tiếu sau khi bị trừ điểm quá thú vị rồi, các giáo viên trong văn phòng cùng nhau cười: “Đúng vậy đúng vậy, đắt ra quế, ế ra củi(1) mà.”

(1) Vật dĩ hi vi quý: thành ngữ Trung Quốc. Nghĩa là những thứ hiếm có đều có giá trị.

Bài thi Hóa học đã phê chữa xong, Lâm Tiếu bị trừ ba điểm, thành tích cuối cùng là 117 điểm.

Đã là điểm số vô cùng cao rồi, nhưng mà Lâm Tiếu thoạt nhìn rõ ràng là không đủ thỏa mãn.

“Cô giáo Hạ, con đứng hạng nhất sao?” Lâm Tiếu khẩn trương hỏi.

Dựa vào dự đoán của cô giáo Hạ, hạng nhất của Lâm Tiếu là nắm chắc, nhưng bà mĩm cười chỉ chỉ một xấp bài thi trên bàn làm việc: “Không biết nữa, chờ cô phê chữa xong toàn bộ bài thi của bạn học mới có thể biết được.”

Lâm Tiếu thở dài, phải đợi hai ngày sau ngày trở lại trường học mới có thể biết được thành tích.

Ài, ai bảo cô không thi được điểm tối đa chứ, không thi được điểm tối đa chính là phải chịu đựng phiền não như vậy đấy.

“Thầy Trình, thầy Trình.” Cô giáo Hạ môn Hóa học nhìn thấy thầy Trình môn Vật lý đi qua từ trong hành lang, vội vàng gọi ông.

Thầy Trình đi vào trong văn phòng Hóa học: “Làm sao vậy?”

Cô giáo Hạ hỏi: “Thầy Trình, bài thi Vật lý của Lâm Tiếu thi được bao nhiêu điểm vậy?”

Thầy Trình nói: “Điểm tối đa nha. Sao vậy, môn Hóa học Lâm Tiếu không thi được điểm tối đa.”

Oanh một tiếng, tất cả các giáo viên trong văn phòng lại cười, mọi người bảy mồm tám lưỡi nói: “Không có.” “Bị trừ ba điểm.”

Thầy Trình cũng cười, nhìn Lâm Tiếu nói: “Cái này cũng không thường gặp nha.”

Bình Luận (0)
Comment