Trước Quốc khánh, trường trung học số một tổ chức đại hội thể thao mùa thu, Lâm Tiếu bắt đầu đợt chọn thí sinh mỗi năm một lần. Điều làm Lâm Tiếu ngạc nhiên là người đầu tiên đăng ký đã chọn chạy đường dài một ngàn năm trăm mét, hạng mục mà cô cho rằng khó chọn được người nhất.
Người đăng ký là Phương Quỳnh Hoa.
Dưới ánh mắt ngạc nhiên của Lâm Tiếu, Phương Quỳnh Hoa hơi xấu hổ nói: “Tớ đã gia nhập đoàn, phải xông lên phía trước.”
Lâm Tiếu xúc động nói với Chu Tuệ Mẫn: “Tại sao nhóm đầu tiên gia nhập đoàn chỉ có hai chỉ tiêu vậy? Nếu có nhiều hơn thì tốt rồi.”
Nếu trong lớp có thêm mấy đoàn viên tích cực như Phương Quỳnh Hoa thì cô không cần phải lo cho kỳ đại hội thể thao mùa xuân nữa.
Lâm Tiếu phải đi bắt thí sinh cả một ngày trời mới lấp được hơn một nửa phiếu đăng ký. Cô tò mò nhìn phiếu đăng ký của các bạn nam mới nhận được từ Triệu Hiểu Long: “Triệu Hiểu Long, tại sao cậu không đăng ký chạy một ngàn năm trăm mét vậy? Phương Quỳnh Hoa đã đăng ký chạy một ngàn năm trăm mét đấy.”
Triệu Hiểu Long đắc ý: “Không cần tớ phải đăng ký đâu, Lý Dương Trạch đã đăng ký thi chạy một ngàn năm trăm mét rồi.”
Lên cấp ba, mọi người đã không còn nhiệt tình với đại hội thể thao như trước nữa. Hơn nữa, đối với các lớp khác, đại hội thể thao lần này là đại hội thể thao đầu tiên sau khi lên cấp ba, nhưng đối với lớp học năm năm từ cấp hai lên thẳng cấp ba thì đại hội thể thao đã chẳng còn gì mới mẻ nữa.
Bên cạnh sân thể dục của cấp ba có một khán đài lớn, học sinh ba khối có thể ngồi ở đó.
Đây là lần đầu tiên Lâm Tiếu tham gia đại hội thể thao mà không cần tự mang theo ghế, hai tay cô trống trơn, nhưng trong chiếc cặp sách trên vai lại chứa đầy đồ ăn vặt.
Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn ngồi sát vai nhau trên khán đài, đồng thời để cặp sách lên đầu gối và cùng mở khoá kéo ra.
Lâm Tiếu lấy hai túi đồ ăn vặt ra, thuận tay đưa cho Chu Tuệ Mẫn một túi.
Chu Tuệ Mẫn lấy ra hai quyển sách bài tập, nhìn thấy động tác của Lâm Tiếu, cô bé cũng rút một quyển ra, do dự đưa cho Lâm Tiếu.
Lâm Tiếu: “...”
Chu Tuệ Mẫn thu tay lại, cúi đầu nhìn cặp sách của Lâm Tiếu: “Cậu toàn mang đồ ăn vặt theo, không mang quyển sách nào à?”
Lâm Tiếu không hiểu tại sao phải mang sách tới đại hội thể thao, nhưng thấy Chu Tuệ Mẫn ra hiệu, Lâm Tiếu nhìn lướt qua khán đài một vòng, nhận ra trên đầu gối của đa số học sinh đều có một quyển sách, không ít người đang cúi đầu viết bài.
Lâm Tiếu: “Làm bài thôi mà, đâu cần phải gấp tới vậy chứ?”
Chu Tuệ Mẫn: “Sao lại không, bài tập cho kỳ Quốc khánh rất nhiều đấy.”
Lâm Tiếu gật đầu đồng tình, bài tập của cấp ba nhiều hơn cấp hai nhiều.
Hơn nữa, ngoài giáo viên ba môn toán, lý, hoá thì Lâm Tiếu không thân với các giáo viên khác. Sau khi lên cấp ba, cô chưa tham gia kỳ thi nào nên tạm thời không xin được ‘quyền tự chủ bài tập về nhà’.
Chu Tuệ Mẫn vừa mở sách bài tập ra vừa nói: “Quốc khánh chỉ được nghỉ ba ngày, thế mà các giáo viên lại cho nhiều bài tập về nhà như vậy.”
“Tớ nghĩ các thầy cô tính luôn cả hai ngày đại hội thể thao rồi giao bài tập về nhà cho cả năm ngày đấy.”
Hôm qua Lâm Tiếu đã mang sách vở và sách bài tập cần dùng để làm bài tập cho kỳ Quốc khánh về nhà, bây giờ có muốn làm bài tập cũng không được: “Thôi, về nhà tớ làm.”
Chu Tuệ Mẫn ngẩng đầu nhìn Lâm Tiếu, do dự nói: “Để tớ làm với cậu.”
Lâm Tiếu xua tay: “Không cần đâu, cậu làm bài của cậu đi.” Các cô đã lên cấp ba, đâu còn là học sinh tiểu học mà làm gì cũng làm cùng nhau.
Huống chi dù còn học tiểu học thì Chu Tuệ Mẫn cũng không làm bài tập với cô, Lâm Tiếu nhớ lại: “Lúc ở phòng giảng dạy, giờ ra chơi nào cậu cũng làm bài.”
Chu Tuệ Mẫn: “Sau này cũng bị cậu làm hư rồi còn gì.”
Những giờ ra chơi sau đó, Chu Tuệ Mẫn và Lâm Tiếu sẽ chơi cờ vây, chơi rubik, hoặc ném máy bay giấy trên sân thượng.
Lâm Tiếu: “Cậu ở đây làm bài đi, tớ đến thư viện mượn hai quyển sách để đọc vậy.”
Trong đại hội thể thao lần này, Lâm Tiếu lười biếng chỉ đăng ký dự thi môn nhảy xa, thi vào ngày mai, nhiệm vụ nhận bản thảo cho chương trình phát thanh cũng đã được giao cho ban tuyên truyền, nên hôm nay Lâm Tiếu được tự do.
“Cậu đến thư viện à? Tớ cũng muốn đi.” Chu Tuệ Mẫn kẹp bút vào sách bài tập thay cho kẹp sách rồi đóng sách bài tập lại.
Lâm Tiếu muốn đến thư viện tìm tiểu thuyết để đọc, giết thời gian ngồi trên khán đài ngày hôm nay. Chu Tuệ Mẫn muốn đến thư viện tìm xem có sách giáo trình đại học hay không.
Lâm Tiếu ngạc nhiên nói: “Giáo trình đại học?”
Chu Tuệ Mẫn gật đầu: “Mấy cuốn giáo trình mà cô Dương phát cho tụi mình gần đây có vài kiến thức của chương trình đại học.”
Tuy các định lý và định luật trong giáo trình của cô Dương có thể được dùng để làm bài, nhưng Chu Tuệ Mẫn không quen cách với các kiến thức có sẵn này, cô bé muốn hệ thống kiến thức hoàn chỉnh như trong sách giáo khoa.