Trong lớp nhỏ mà Lâm Tiếu chuẩn bị chuyển sang, huấn luyện viên cuộc thi Toán là thầy Lý - giáo viên có bề dày kinh nghiệm, năm nay đã gần 50 tuổi rồi, luôn là giáo viên cốt cán trong việc giảng dạy.
Lâm Tiếu nghe kiến nghị của cô Dương, tạm thời rời lớp mình, chuẩn bị sang lớp thầy Lý để học trong hai tháng.
Mặc dù chỉ rời lớp mình nửa học kỳ thôi, nhưng Lâm Tiếu không nỡ rời xa các bạn bên cạnh.
Chu Tuệ Mẫn kéo tay Lâm Tiếu nói: “Buổi trưa và buổi tối bọn mình vẫn cùng nhau đến nhà ăn ăn cơm mà.”
Lâm Tiếu gật đầu liên tục, cô cũng muốn tiếp tục ăn cơm với Chu Tuệ Mẫn.
“Không biết lên lớp mới còn được tan học trước 5 phút không, đến nhà ăn trước 5 phút, nếu được thì bọn mình vẫn ăn cùng nhau được.” Lâm Tiếu nói.
Chu Tuệ Mẫn: “Nếu cậu không được tan học trước 5 phút thì tớ sẽ đợi cậu 5 phút, kiểu gì chúng mình cũng phải ăn cùng nhau.”
Lâm Tiếu cảm động nhìn Chu Tuệ Mẫn, nếu mình không được tan học trước thì Chu Tuệ Mẫn không chỉ bỏ lỡ mất 5 phút. Chu Tuệ Mẫn còn phải trả giá mất thêm 5 đến mười phút để xếp hàng, thậm chí không thể thoải mái lựa chọn ô cửa mình muốn ăn, những ô cửa đông khách nhất khả năng lớn là không tranh được.
Chu Tuệ Mẫn là người rất chân trọng thời gian lại có thể vì ăn cơm cùng mình mà chấp nhận bỏ nhiều thời gian vào buổi trưa và tối hàng ngày như vậy, Lâm Tiếu nắm chặt lấy tay Chu Huệ Mẫn: “Được, cho dù là tớ có được tan học sớm hay không, chúng mình cũng phải ăn cùng nhau.”
Tài liệu và sách của Lâm Tiếu vô tình chất đống trong phòng luyện thi. Vì trong phòng luyện thi mỗi người chiếm hai bàn, Lâm Tiếu chưa bao giờ cảm thấy sách và tài liệu của mình nhiều. Lần thu xếp đồ đạc để “chuyển nhà” này, Lâm Tiếu nhìn trồng sách xếp cao như núi mới giật mình.
Triệu Hiểu Long và Phương Kính Phàm hai người tự nhận giúp Lâm Tiếu chuyển nhà, mỗi người chuyển một hộp nhựa đựng đồ.
Chu Tuệ Mẫn và Bạch Huyên, Trương Quân Nhã chuyển cùng với Lâm Tiếu, trong tay xách hai chiếc ba lô và một chiếc túi vải, tất cả đều chứa đầy sách.
Nhiều người nên sức lớn, bao nhiêu sách và tài liệu của Lâm Tiếu đi một chuyến là đã chuyển được hết đến phòng học mới rồi.
Thi sinh thi của lớp cuối cấp đều nhìn Lâm Tiếu với ánh mắt tò mò.
Lâm Tiếu cảm thấy không thoải mái khi bị nhìn như vậy, cảm giác như mình con gấu trúc trong sở thú bị đám đông vây quanh xem.
Học sinh lớp cuối cấp trông thấy vẻ khó chịu của Lâm Tiếu cũng biết ánh mắt của mình ít nhiều cũng có chút thất lễ, nhưng mọi người thật sự khó mà kiềm chế được.
Người không hiểu thì xem náo nhiệt, người cùng ngành thì xem cách thức. Người ngoài ngành nghe nói Lâm Tiếu mới Lâm Tiếu mới học có lớp mười mà đã được vào đội tuyển của tỉnh thì phải thốt lên Lâm Tiếu là thiên tài, nhưng với những người mà bản thân họ cũng là đang luyện thi Toán và còn đạt được những thành tích nhất định mới biết, Lâm Tiếu căn bản không phải là thiên tài mà là thiên tài vô cùng đặc biệt.
Những thí sinh kỳ cựu trong lớp học này có thể cam đoan rằng không ai có thể hiểu thiên tài của Lâm Tiếu hơn họ, thầy Lý của họ không thể, cô Dương của Lâm Tiếu cũng không thể, dù sao giáo viên cũng chỉ là người dạy học, không phải là người hàng ngày phải học tập và tự mình nghiên cứu với tư cách là một đối thủ sắp thi đấu với những đối thủ giỏi nhất.
Thậm chí những thí sinh đã dừng lại ở giải đấu, chắc chắn cũng không có những trải nghiệm sâu sắc như vậy, con đường này chỉ có người nào đích thân đi qua, càng đi lùi về phía sau mới càng biết nó khó khăn đến nhường nào.
Lâm Tiếu mới lên lớp 10 đã được vào đội tuyển tỉnh, không biết làm thế nào mà cô nhanh hơn người khác từ một đến hai năm.
Dựa vào tiến độ học của cô, cô mới chỉ vừa mới chỉ học những kiến thức cần thiết cho cuộc thi một cách qua một lượt, chưa có thời gian luyện tập các chuyên đề và luyện tập bài khó thì làm sao có thể trả lời đúng các câu hỏi độ khó cực cao của giải.
Có quá nhiều bí ẩn về Lâm Tiếu, tất cả các thí sinh trong lớp học này đều thông minh và chăm chỉ, nhưng trong mắt họ Lâm Tiếu vẫn là sự khác biệt giữa một chiến binh vô song và một học viên bình thường.
Kiễng chân một cái là có thể bay qua tường, lớp 10 tham gia thi đấu đã vào được đổi tuyển tỉnh ngay, không hiểu chuyện này là như thế nào nữa, thật sự không hiểu nồi. Với tâm trạng như vậy nên khi nhìn thấy Lâm Tiếu bỗng chốc xuất hiện trong cùng một phòng học, các thí sinh năm cuối cấp thật sự khó mà kiềm chế được sự tò mò của bản thân.
Ngày đầu tiên khi Lâm Tiếu chuyển đến phòng học đã phát hiện ra các bạn học mới của mình ai cũng xì xầm.
Các anh chị khoá trên thật là quá nhiều chuyện.