Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 852 - Chương 852.

Chương 852. - Chương 852. -

Lúc này Lâm Tiếu mới biết thì ra số lượng thí sinh của mỗi đội tuyển tỉnh không giống nhau.

Đội tuyển tỉnh ngồi cùng xe buýt với Lâm Tiếu có đến hai mươi hai thí sinh.

Lâm Tiếu mở to mắt hỏi thầy Lý: "Tại sao mỗi số thí sinh mỗi tỉnh lại không giống nhau vậy ạ?"

Thầy Lý cười nói: "Năm nào cũng vậy mà. Số lượng thí sinh mỗi tỉnh không giống nhau, trình độ của các tỉnh cũng không giống nhau, số lượng của thí sinh mỗi đội tuyển sẽ phụ thuộc vào thành tích của năm trước."

Đây là lần đầu tiên Lâm Tiếu được biết chuyện này.

Vậy chẳng phải là thành tích thi đấu năm nay của mình sẽ ảnh hưởng đến số đàn em của mình trong đội tuyển tỉnh sao?

Lâm Tiếu lập tức cảm thấy mình phải thi đấu thật tốt.

Nghe Lâm Tiếu nói vậy, một bạn học trong trường trung học số một cười nói: "Là đàn em của tụi chị, là đàn anh đàn chị của em."

Đa số học sinh trong đội tuyển tỉnh đều đã học lớp mười hai, chỉ có Lâm Tiếu mới học lớp mười. Đội chủ lực của đội tuyển tỉnh năm sau là học sinh đang học lớp mười một bây giờ, cũng chính là đàn anh đàn chị của Lâm Tiếu.

"Hả?" Các bạn không phải học sinh của trường trung học nghe tò mò nhìn Lâm Tiếu, dáng người Lâm Tiếu khá cao trong nhóm học sinh nữ, các bạn trong đội tuyển tỉnh khác cứ tưởng ai cũng đã học lớp mười hai, nghe thế mới biết có thể tuổi Lâm Tiếu vẫn còn khá nhỏ.

Lúc này mọi người mới chú ý tới gương mặt của Lâm Tiếu, nếu không nhìn dáng người mà chỉ nhìn mặt thì đúng là trông Lâm Tiếu rất non nớt.

"Mọi người thử đoán xem năm nay Lâm Tiếu bao nhiêu tuổi." Trình Tư Hành đưa ra một câu đó, cậu ấy không để mọi người đoán lớp mà đoán tuổi luôn.

Đa số học sinh trong đội tuyển tỉnh đều đã mười tám tuổi, cũng có người mười bảy. Nhưng nếu đã biết Lâm Tiếu đang học lớp mười, đương nhiên là mọi người sẽ đoán nhỏ hơn: "Mười sáu tuổi."

Trình Tư Hành lắc đầu.

"Mười lăm tuổi à?"

Trình Tư Hành vẫn lắc đầu.

"Mười bốn tuổi." Có người nói ra đáp án, nhưng người này không phải là học sinh của trường trung học số một là là học sinh cấp ba của thành phố bên cạnh.

"Đúng rồi." Trình Tư Hành búng tay, những người mới biết số tuổi của Lâm Tiếu đều kêu lên ngạc nhiên.

"Nhưng mà sao cậu biết được?" Trình Tư Hành khó hiểu nhìn bạn nữ tỉnh khác này.

"Tớ đã biết Lâm Tiếu từ lâu rồi, tớ có một đứa em gái họ bằng tuổi với Lâm Tiếu. Từ lúc nhìn thấy Lâm Tiếu trong cuộc thi Hoa Cup trên TV, nó đã bắt đầu hâm mộ Lâm Tiếu."

Thế nên bạn nữ cũng đã chú ý tới thiên tài toán học nhỏ hơn mình vài tuổi này, không ngờ Lâm Tiếu lại có thể đuổi kịp và vượt qua kỳ thi để tiến vào đội tuyển tỉnh cùng năm với cô ấy.

Gương mặt Lâm Tiếu đỏ lên, không ngờ mình lại có "fans" sớm như vậy, thậm chí đã chú ý tới cô nhiều năm rồi. Lâm Tiếu thấy mình chỉ là một học sinh bình thường, thế mà lại được người ở cách xa mình âm thầm chú ý.

Bạn nữ cười với Lâm Tiếu, rồi nói: "Đội tuyển tỉnh của tụi chị đều lớn hơn em mấy tuổi, rất nhiều người chưa được nghe về em. Nếu như em vào đội tuyển tỉnh với những người cùng độ tuổi với em thì người biết em sẽ nhiều hơn."

Trong lớp toán hỏa tiễn của cô em họ có khá nhiều bạn học biết Lâm Tiếu.

Lâm Tiếu hít hà một hơi, may là cô đã nhảy lớp.

Điều kiện của trường đại học mà họ dừng chân khá tốt, phòng ký túc xá nữ có ba giường đôi cho sáu người, còn là ký túc xá mới và hiện đại, vừa được xây xong, giảng viên và sinh viên của trường còn chưa được ở.

Khuyết điểm là trong phòng có mùi sơn thoang thoảng.

Nhưng khi đặt cùng ưu điểm là sạch sẽ gọn gàng thì Lâm Tiếu và các bạn học đều cảm thấy mùi sơn này không là vấn đề gì cả.

Nhất là khi sau khi các cô và các bạn nam trò chuyện, biết trước đó ký túc xá nam đã có người ở rồi, quét dọn thế nào cũng không sạch được, còn tìm thấy rất nhiều rác trong góc ký túc xá, thậm chí có cả mấy đôi vớ thúi chưa giặt.

Các bạn nữ cảm thấy may mắn vì mình được ở trong ký túc xá mới.

Nhưng các cô vẫn lo lắng mùi sơn sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe, mọi người bàn bạc với nhau, quyết định buổi tối sẽ mở cửa số, dù sao mở cửa sổ ban đêm cũng không lạnh lắm.

Ban ngày khi rời khỏi ký túc xá, các cô không chỉ mở cửa sổ mà còn bật quạt trần trên nóc ký túc xá, quạt trần quay cả ngày có thể giúp thông gió.

Lần tham gia trận chung kết toàn quốc này, không tính thời gian đi đường, Lâm Tiếu phải ở trong trường đại học năm ngày liền.

Trận chung kết được mô phỏng theo IO, tổ chức trong hai ngày. Mỗi ngày sẽ có ba câu hỏi, thời hạn là bốn tiếng rưỡi.

Trước khi thi, Lâm Tiếu còn phải tham gia buổi lễ khai mạc, nghe giáo sư toán học phát biểu.

Bài phát biểu của giáo sư toán học rất uyên bác, nhưng Lâm Tiếu thấy thời gian được sắp xếp không hợp lý lắm, đáng ra nên sắp xếp sau khi thi. Trước khi thi, mọi người làm gì có tâm trạng nghe giáo sư nói gì, trong đầu chỉ có kỳ thi sắp tới.

Bình Luận (0)
Comment