Lữ Tú Anh cũng là lần đầu tiên nghe về xe nhà di động: "Trong xe còn có giường, vậy buổi tối có thể ngủ luôn trên xe."
"Nếu sau này thật sự có loại xe này, mẹ ra ngoài sẽ không ở quán trọ. Các con đến quán trọ ngủ, mẹ ngủ ở trên giường trong xe."
Lâm Dược Phi cười lắc đầu, anh biết mẹ sẽ chọn như vậy, mẹ không thích ngủ ở giường trong quán trọ.
Từ thành phố đại học đi thẳng về phía nam, đón mặt trời mọc, Lâm Dược Phi đi lên cao tốc. Đường cao tốc Bắc Kinh vừa xây xong, hai tháng trước mới chính thức thông xe toàn tuyến, Lâm Dược Phi cũng lần đầu đi.
"Lâm Tiếu, nhìn kỹ bản đồ, nếu đi sai trên đường cao tốc thì đi đường vòng sẽ rất xa." Lâm Dược Phi căn dặn em gái.
Lâm Tiếu cầm bản đồ in mới nhất trong tay: "Chưa sai gì cả."
Hiện tại trên đường cao tốc, biển báo giao thông không nhiều, không rõ ràng giống như sau này, hướng dẫn càng không có, trên đường đi Lâm Dược Phi toàn bộ đều nhờ Lâm Tiếu nhìn bản đồ.
Cũng may Lâm Tiếu vẫn đáng tin, mỗi lần rẽ cô đều sẽ nói trước cho anh trai, ô tô thuận lợi đi trên cao tốc.
"Tốt!" Lâm Dược Phi khích lệ em gái.
Sau khi xuống cao tốc thì vừa đến giữa trưa, Lâm Dược Phi nói: "Mẹ, con đã nói không cần mang nhiều đồ ăn như vậy, còn kịp đến quán cơm ăn trưa này."
Tuy lái xe đi ngang qua mấy quán cơm nhỏ, cả nhà lần lượt đi vào, quán nào cũng không được sạch cho lắm. Cuối cùng vẫn trở lại xe, lấy nước ấm trong bình giữ nhiệt, ăn bánh nướng áp chảo và trứng trà mà Lữ Tú Anh mang theo.
Lữ Tú Anh cho mỗi người một cái túi nilon, bọc lên tay vừa sạch sẽ vừa thuận tiện. Lâm Tiếu kẹp trứng trà vào trong bánh nướng áp chảo, dùng sức bóp, trứng trà bị bóp bẹp, cắn một cái có hương vị của bánh nướng áp chảo, vị mặn của lòng trắng trứng cùng cảm giác tinh tế của lòng đỏ trứng.
Lâm Tiếu cắn một miếng lớn, bị nghẹn, Lữ Tú Anh vội vàng đưa bình giữ nhiệt cho cô: "Uống nước cho xuôi."
Ăn cơm trưa xong cũng không vội, Lâm Dược Phi tiếp tục để em gái chỉ đường: "Đi, đến Thanh Hoa."
Dựa theo thời gian các giáo viên tuyển sinh của các trường đã sắp xếp, Đại học Thanh Hoa là trạm thứ nhất, Đại học Bắc Kinh là trạm thứ hai, Đại học Khoa học và Công nghệ Trung Quốc là trạm dừng thứ ba.
Đến cổng Đại học Thanh Hoa, việc đầu tiên là chụp ảnh.
Lâm Dược Phi dựng máy ảnh lên, trong khung ngắm nho nhỏ chụp lại cả người đứng ở cổng trường học và bốn chữ "Đại học Thanh Hoa" cao cao phía trên cổng.
Chụp cho mẹ, chụp cho bà ngoại, chụp cho Thẩm Vân, chụp cho Lâm Tiếu, cuối cùng còn nhờ người qua đường chụp giúp một bức ảnh cho cả nhà.
Bà ngoại đếm số ảnh chụp: "Dùng ít lại, phía sau còn có Đại học Bắc Kinh và Đại học Khoa học và Công nghệ Trung Quốc đấy." Chỉ riêng cổng Đại học Thanh Hoa đã chụp nhiều tấm như vậy, trong trường học chắc chắn cũng phải chụp hình.
Lâm Dược Phi bảo bà ngoại yên tâm: "Mang theo mấy cuộn phim mà, chụp hết lại đổi."
Cả gia đình cùng nhau đi vào Đại học Thanh Hoa, chờ sau khi Lâm Tiếu gặp mặt giáo viên tuyển sinh và các học sinh khác trong đội tập huấn quốc gia, mọi người trong nhà và Lâm Tiếu tách nhau ra.
"Lâm Tiếu, em đi theo giáo viên và các bạn học, anh và mọi người đi dạo trong trường học, sau đó đến quán trọ cất hành lý rồi tới đón em trước giờ cơm tối."
Lâm Dược Phi lại đổi máy nhắn tin mới, để lại máy nhắn tin tiếng Trung cũ của mình cho Lâm Tiếu, trở về gửi tin nhắn đến máy nhắn tin cho Lâm Tiếu là có thể gặp mặt.
Hoạt động tham quan hôm nay, tất cả các giáo viên tuyển sinh đều tới, các giáo viên nhiệt tình tiếp đón học sinh và phụ huynh, nghe thấy Lâm Dược Phi muốn rời đi, vội vàng nói: "Phụ huynh cũng có thể cùng đi tham quan với chúng tôi."
"Không sao, chúng tôi tự đi dạo." Lâm Dược Phi đã sớm quan sát kỹ, mặc dù hôm nay có không ít phụ huynh đi theo, nhưng hai phụ huynh cùng đến cũng không nhiều, đại đa số chỉ có một phụ huynh đi cùng, còn gần một nửa học sinh xung quanh đều đến một mình mà không có phụ huynh đi cùng.
Cả nhà cùng đến như Lâm Tiếu, tạm thời chỉ có mỗi nhà mình, bọn họ vẫn nên tách ra đi riêng thì tốt hơn.
Mọi người theo tới chỉ vì tham gia náo nhiệt và dạo chơi Đại học Thanh Hoa và Đại học Bắc Kinh, cuối cùng Lâm Tiếu lựa chọn trường đại học nào, một trăm phần trăm là do Lâm Tiếu quyết định, cả nhà đều không can thiệp vào quyết định của cô. Vì vậy bọn họ không cần thiết đi theo đội ngũ để nghe giáo viên giới thiệu ưu điểm của Đại học Thanh Hoa.
Bốn người lớn cùng nhau đưa Lâm Tiếu đến, Lâm Tiếu ở trong đám bạn học quả thật đã thu hút sự chú ý nho nhỏ.
Có bạn học hỏi: "Lâm Tiếu, nhà cậu ở Bắc Kinh sao, cả nhà đều đến cùng cậu."
Lâm Tiếu lắc đầu: "Không phải, tất cả mọi người muốn đến nhìn Đại học Thanh Hoa với Đại học Bắc Kinh nên cùng lái xe đến. Nhà tớ cách Bắc Kinh không tính là xa, sáng sớm đi, đến giữa trưa là tới rồi."