Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 880 - Chương 880.

Chương 880. - Chương 880. -

Lâm Tiếu nhớ các bạn học chung trong đội tập huấn, nhưng điều cô nhớ đầu tiên không phải là khuôn mặt của các bạn học chung, mà là phong cách giải đề khác nhau cùng sự am hiểu trong các loại đề bài của họ.

Đáng tiếc là thời gian vui vẻ luôn ngắn ngủi, thành tích của đợt tuyển chọn đội trong vòng thứ nhất rất nhanh đã có, bốn mươi lăm người trong số sáu mươi học sinh phải rời đi.

Lâm Tiếu rất may mắn khi là một trong mười lăm người ở lại.

Khi phải xa cách với nhóm bạn của mình, Lâm Tiếu rất buồn. Mặc dù chỉ mới ở chung với mọi người được một tuần nhưng đã kết thành bạn bè luôn luôn gắn bó với nhau.

Cũng may là không bao lâu nữa, mọi người sẽ có thể gặp lại nhau ở trường đại học, khoảng cách giữa Bắc Kinh và Thanh Hoa cũng rất gần.

Khi Lâm Tiếu gọi điện về nhà là lúc vừa mới đưa tiễn các bạn cùng phòng ký túc xá đi, trong ký túc xá có bốn người, hiện tại chỉ còn lại mỗi một mình Lâm Tiếu.

Bởi vậy nên giọng nói của Lâm Tiếu nghe có chút thấp.

Lâm Dược Phi: "Làm sao thế, có muốn anh tới đón em về nhà không?"

Lâm Tiếu: "Không cần ạ."

Lâm Dược Phi nghe thấy giọng nói của em gái mình như vậy thì tưởng rằng cô đã bị loại, nhưng khi biết em gái mình vượt qua được vòng tuyển chọn đội lần thứ nhất thì vô cùng vui mừng mà thông báo với mẹ mình: “Mẹ ơi, Tiếu Tiếu đã vượt qua kiểm tra rồi, hiện tại em ấy nằm trong số mười lăm người đứng đầu trong đội tập huấn!”

Lữ Tú Anh đã lập tức chạy tới sau khi nghe tiếng chuông điện thoại vang lên, khi nghe thấy lời Lâm Dược Phi nói, bà kích động cầm lấy ống nghe điện thoại: "Thật sao? Tiếu Tiếu lọt vào top mười lăm sao?"

"Tiếu Tiếu, Tiếu Tiếu à, con giỏi quá đi, con quá tuyệt vời luôn."

Lâm Dược Phi đưa ống nghe điện thoại cho Lữ Tú Anh, Lữ Tú Anh vui vẻ nói: "Tiếu Tiếu à, hãy tiếp tục cố gắng nhé."

Trong điện thoại, cả mẹ và anh trai đều không dám gây áp lực với Lâm Tiếu, bọn họ chỉ nói những lời khen ngợi và động viên Lâm Tiếu.

Sau khi cúp điện thoại, Lữ Tú Anh và Lâm Dược Phi đồng thanh nói: "Con nói xem, Tiếu Tiếu có thể lọt vào top sáu không?"

"Tiếu Tiếu liệu có thể vào đội tuyển quốc gia không?"

Lâm Tiếu đã tiến vào top mười lăm được rồi, khoảng cách đến top sáu chỉ có một bước xa. Mẹ và anh trai một mặt nghĩ rằng được như bây giờ là đã tuyệt lắm rồi, nhưng mặt khác thì lại nhịn không được mà mặc sức tưởng tượng Lâm Tiếu sẽ vào đội tuyển quốc gia để đại diện cho đất nước đi tham gia cuộc thi Olympic Toán học quốc tế.

Nhưng tâm lý của Lâm Tiếu thì ngược lại với anh trai và mẹ của mình, cô thoải mái hơn.

Cô biết trong tuần tới sẽ có ba bài kiểm tra cuối cùng, thành tích của tất cả các bài kiểm tra sẽ quyết định xem cô có là một trong sáu tuyển thủ trong đội quốc gia để chiến đấu vì đất nước, hay lại là một trong chín học viên phải ra đi trong buồn bã ở đợt cuối cùng.

Chẳng qua là, Lâm Tiếu hầu như không có thời gian để suy nghĩ về chuyện này, não của cô đều bị đề toán chiếm giữ, thỉnh thoảng thì trong lòng sẽ có một số suy nghĩ khác xẹt qua trong đầu cô, điều mà Lâm Tiếu nghĩ thì cũng chỉ là nếu thời gian tập huấn dài thêm một chút nữa thì tốt rồi.

Thời gian chỉ có nửa tháng là quá ngắn, Lâm Tiếu mong muốn phải tập huấn trên nửa năm.

Trong bài kiểm tra toán thứ ba, Lâm Tiếu đã làm đúng tất cả các câu hỏi, đạt được điểm tối đa, xếp thứ nhất trong tổng điểm.

Trước đó, Tôn Vĩ Nghĩa là người có tổng điểm cao nhất, cậu nhíu mày khi thấy Lâm Tiếu đạt được điểm tối đa trong đợt kiểm tra này.

Tôn Vĩ Nghĩa đi đến trước mặt Lâm Tiếu, gõ ngón tay lên bàn một cái, sau đó chỉ vào bài kiểm tra của Lâm Tiếu.

Lâm Tiếu không hiểu chuyện gì: "Cậu muốn mượn bài kiểm tra của tớ sao?"

Tôn Vĩ Nghĩa gật đầu.

Lâm Tiếu cầm bài kiểm tra của mình, rồi đưa nó cho Tôn Vĩ Nghĩa.

Tôn Vĩ Nghĩa lại gõ xuống bàn hai lần, sau đó mới lấy bài kiểm tra của Lâm Tiếu đi.

Tôn Vĩ Nghĩa quay người rời đi, Lí Kiến Húc nhìn bóng lưng của cậu, nhịn không được nói: "Đến mượn bài kiểm tra mà cũng không nói câu nào, lông mày lại còn nhíu chặt như vậy nữa."

Tôn Vĩ Nghĩa là một học viên rất đặc biệt trong đội tập huấn, mấy bài kiểm tra của cậu đều có điểm rất cao, về cơ bản, Lâm Tiếu và Tôn Vĩ Nghĩa chính là hai người cạnh tranh vị trí đứng đầu.

Hơn nữa điểm trong bài kiểm tra lần này, Lâm Tiếu trở thành người đứng nhất, điểm trong bài kiểm tra tiếp theo, Tôn Vĩ Nghĩa lại trở thành người đứng hạng nhất, thực lực của hai người hết sức gần nhau.

Chẳng qua là ở trong đội tập huấn, tính cách của Lâm Tiếu rõ ràng là tốt hơn nhiều. Bởi vì Tôn Vĩ Nghĩa là một người muốn một mình, cậu chưa bao giờ nói chuyện với những tuyển thủ khác.

Nếu không phải nghe thấy cậu vừa đi vừa hát, thì ngay cả các bạn học cùng còn hoài nghi cậu là người câm.

Bình Luận (0)
Comment