Tên của Lâm Tiếu liên tiếp xuất hiện ở trên TV và báo chí, bởi vì cô là người trẻ nhất trong sáu thành viên của đội tuyển quốc gia, mười bốn tuổi đã lấy được huy chương vàng IMO, không cần phải nói đến bản tin địa phương, bản tin của CCTV cũng sẽ nhắc một câu về tuổi của Lâm Tiếu.
Không thể phủ nhận, hiện tại Lâm Tiếu đang rất có "giá trị quảng cáo".
Hèn gì Cung thiếu nhi muốn dựa vào tên tuổi của Lâm Tiếu để quảng cáo.
Ngoài ra còn có hai thương hiệu địa phương muốn tìm Lâm Tiếu quảng cáo, một bên là thức uống dinh dưỡng, bên còn lại là lược.
Thức uống dinh dưỡng muốn tìm cô quảng cáo, Lâm Tiếu còn có thể hiểu được, họ muốn cho người tiêu thụ cảm thấy rằng nếu uống thức uống đó thì sẽ trở nên thông minh.
Còn về lược, Lâm Tiếu khó hiểu hỏi: "Tại sao muốn tìm em để quảng cáo?"
Lâm Dược Phi nói với em gái mình: "Bọn họ nhất quyết đẩy mạnh tiêu thụ những chiếc lược có hình dạng và công dụng khác nhau.”
Có chiếc lược giúp mọc tóc, giúp giữ gìn sắc đẹp, còn có thể phát triển trí não.
Thứ muốn Lâm Tiếu quảng cáo tất nhiên đương nhiên sẽ là "Lược thần giúp não khỏe", lời quảng cáo đã viết xong cho Lâm Tiếu: "Dùng lược thần giúp não khỏe để chải đầu sẽ làm não thông minh."
"Ơ!" Lâm Tiếu nhíu mày: "Nhưng mà em chưa từng dùng lược của bọn họ."
Lâm Tiếu cũng không tin việc mỗi ngày chải đầu một trăm cái vào buổi sáng và tối có thể khiến bản thân thông minh hơn. Nếu nó thật sự có hiệu quả thì chắc hẳn những học sinh ở xung quanh cô luôn bỏ qua sức khỏe để giành vị trí thứ nhất trong kì thi như Chu Tuệ Mẫn và Triệu Hiểu Long đã phải dùng nó từ lâu rồi.
Lâm Dược Phi giúp em gái từ chối quảng cáo thức uống dinh dưỡng, lỡ mà những loại sản phẩm chăm sóc sức khỏe phải cho vào miệng như này có vấn đề về an toàn thì sẽ tổn thương trực tiếp đến cơ thể của người tiêu dùng.
Bọn họ chỉ là người bình thường, không có cách nào phân biệt được loại thức uống là thật hay giả, nên Lâm Dược Phi sẽ không cho em gái mình nhận quảng cáo này.
Lâm Tiếu đồng ý với suy nghĩ của anh trai, vốn dĩ cô cũng không muốn nhận quảng cáo này.
Chẳng qua Lâm Tiếu không nghĩ phức tạp đến như vậy, từ trước đến giờ cô chưa từng uống thức uống dinh dưỡng này, đương nhiên sẽ không quảng cáo nó rồi.
Nếu khiến cho người ta hiểu lầm rằng nhờ uống thứ nước này nên mới cô trở nên thông minh, vậy chẳng phải là cô đang lừa dối mọi người sao?
Về việc quảng cáo lược, Lâm Dược Phi cho Lâm Tiếu tự quyết định: "Nếu em muốn nhận thì nhận, không muốn thì thôi."
Đối phương đưa ra phí quảng cáo rất cao so với giá thị trường, nhưng nếu so với thu nhập hiện tại của Lâm Dược Phi thì đây chỉ là một chút tiền tiêu vặt của Tiếu Tiếu.
Nếu Lâm Tiếu cảm thấy chụp quảng cáo mới mẻ, muốn trải nghiệm một chút, hoặc muốn trải nghiệm một chút cảm giác tự kiếm tiền, Lâm Dược Phi cũng ủng hộ cô đi thử thách.
Nhưng Lâm Tiếu không có hứng thú, dù sao trong nhà cũng không thiếu chút tiền này.
Quảng cáo lược không có ảnh hưởng gì nghiêm trọng, cho dù thật sự có người tin, chải tóc một trăm lần vào mỗi buổi sáng và tối thì cũng chẳng mất mát gì: "Cùng lắm là rụng hai sợi tóc mà thôi." Lâm Dược Phi nói.
Lữ Tú Anh đứng bên cạnh nói: "Mẹ nhớ rõ bà Đông Đông từng nói rằng chải tóc nhiều rất có lợi, bà từng nói chải tóc nhiều sẽ rất tốt, giúp giãn gân cốt và lưu thông máu."
Lữ Tú Anh còn kiên trì được một thời gian, sau đó lại cảm thấy phiền phức nên bà đã từ bỏ.
Lâm Tiếu nghĩ ngợi, cuối cùng vẫn từ chối nhận quảng cáo lược với nguyên nhân giống nhau: "Em vẫn chưa sử dụng lược của bọn họ bao giờ."
Lâm Tiếu biết rằng bọn họ nhắm tới danh hiệu đoạt huy chương vàng IMO của cô, điều này sẽ được nhấn mạnh ở trong quảng cáo. Nếu cô chưa từng uống thử thức uống dinh dưỡng kia, cũng chưa sử dụng lược trước khi giành được huy chương vàng thì cô sẽ không nhận quảng cáo này.
Theo ngày đã hẹn, Lâm Tiếu sẽ lần lượt trở về tiểu học Đường Giải Phóng và trung học số một để diễn thuyết.
Cuộc diễn thuyết diễn ra trong kì nghỉ hè, học sinh và phụ huynh của tiểu học Đường Giải Phóng tình nguyện đi, Lâm Tiếu vốn nghĩ rằng người tham dự sẽ không nhiều, ai lại muốn đến trường học trong lúc đang nghỉ hè chứ, nhưng khi đến sân thể dục, cô bị dọa rồi.
Trên sân thể dục chật kín người.
Lâm Tiếu cảm thấy hơi căng thẳng khi vừa mới bước lên sân khấu, đây là lần đầu tiên cô diễn thuyết trước mặt nhiều người như vậy.
Có điều Lâm Tiếu đã nhanh chóng bình tĩnh lại, khán giả ở dưới sân khấu vô cùng nhiệt tình, chỉ cần cô dừng lại là lập tức vỗ tay.
Số lần vỗ tay nhiều đến mức khiến Lâm Tiếu ngại dừng lại. Tốc độ cô nói nhanh hơn, hết câu này đến câu khác, không để cho mọi người có cơ hội vỗ tay.
Lâm Tiếu đã nói xong vài đoạn trên bản phát biểu chỉ trong một hơi, sau đó thì cô thiếu oxy, chỉ có thể dừng lại để thở, lúc này lại vang lên tiếng vỗ tay như thủy triều.
Lâm Tiếu chỉ có thể bình tĩnh tiếp nhận, dù như thế nào, cô chắc chắn phải hít thở.