Lữ Tú Anh nhìn thấy dáng vẻ Lâm Tiếu ngẩng đầu nhìn điều hòa, Tiểu Hoàng ngẩng đầu nhìn Lâm Tiếu, cười nói: “Hai đứa thật đúng là giống nhau như đúc.”
Lâm Tiếu bị nói giống chó con, cũng không tức giận một chút nào, cô với Tiểu Hoàng là người một nhà, đương nhiên rất giống nhau.
Lâm Tiếu mang đồ vật của mình bỏ vào trong phòng ngủ và phòng học, khi đang chuẩn bị cẩn thận sửa sang lại thì mẹ bảo Lâm Tiếu đi tắm rửa: “Hôm nay chỉ thu dọn đến đây thôi, đừng để mệt, ngày mai lại tiếp tục thu dọn.”
“Xem đầu con đầy mồ hôi kia kìa, nhanh chóng đi tắm rửa đi, tắm rửa xong thì ăn dưa hấu.”
Tiểu Hoàng nghe được ba chữ ăn dưa hấu, cọ một chút rồi lập tức đứng lên, Lữ Tú Anh xua xua tay bảo nó ngồi xuống: “Không phải bây giờ, đợi chút cho mày gặm vỏ dưa hấu.”
Lâm Tiếu trở thành người thứ nhất trong cả nhà sử dụng phòng tắm của nhà mới, Lữ Tú Anh ở ngoài cửa hỏi cô: “Nước ấm ổn không? Con biết điều chỉnh nước ấm chứ?”
Lâm Tiếu la lớn: “Biết ạ.”
Sau một lát, tiếng nước ngừng lại, Lữ Tú Anh cho rằng Lâm Tiếu rất nhanh sẽ ra ngoài, nhưng không nghĩ tới qua hơn nửa ngày Lâm Tiếu mới ra.
Lữ Tú Anh kỳ quái hỏi: “Con làm gì thế?”
Lâm Tiếu cho mẹ chiêm ngưỡng thành quả của mình, sau khi cô tắm rửa xong thì lau sạch sẽ bọt nước trên mặt vòi sen bằng pha lê của phòng tắm, hiện tại vòi sen bằng pha lê trong phòng tắm lấp lánh tỏa sáng.
“Mẹ, vòi sen trong nhà tắm của nhà mới tự con có thể dọn dẹp sạch sẽ, sau này con tắm rửa xong không cần mẹ giúp con dọn dẹp nữa.”
Phòng vệ sinh của nhà cũ, mỗi lần Lâm Tiếu tắm rửa xong cũng muốn tự mình dọn dẹp, chỉ là mẹ luôn ghét bỏ cô dọn dẹp không sạch sẽ, nhất định phải để bà tự mình dọn dẹp.
Lữ Tú Anh có chút cảm động, nhưng càng có nhiều bất đắc dĩ hơn: “Đứa nhỏ ngốc này, mẹ cũng sắp đi tắm rồi, bây giờ con dọn dẹp sạch sẽ như vậy thì có ích gì?”
Lâm Tiếu chớp chớp mắt, là cô ngớ ngẩn, cô nhìn vòi sen trong phòng tắm rất dễ dọn dẹp, sau khi tắm rửa xong thì vội vã muốn thử xem bản thân có thể dọn dẹp đến trình độ khiến mẹ vừa lòng hay không.
“Mẹ, con làm đủ tiêu chuẩn chưa ạ?” Lâm Tiếu hỏi.
Lữ Tú Anh cười gật đầu: “Cho con một trăm điểm.”
Sau khi Lữ Tú Anh tắm vòi sen sáng lấp lánh trong phòng tắm xong thì ra cắt dưa hấu cho Lâm Tiếu.
Lâm Tiếu cắn một miếng dưa hấu vừa ngọt vừa mát, sau đó nghe thấy mẹ hỏi cô: “Tiếu Tiếu, buổi tối hôm nay con ngủ một mình đấy, con dám không?”
Lâm Tiếu: “Con đã mười bốn rồi!”
Lâm Tiếu thề thốt mà nói với mẹ rằng mình sẽ không sợ hãi, khi cô ngã vào giường lớn mềm mại cũng tin chắc rằng mình sẽ không sợ hãi.
Nhưng mà sau khi tất cả đèn trong phòng đều bị tắt, Lâm Tiếu nằm ở trên giường nhắm mắt, trợn mắt, lại nhắm mắt, lại trợn mắt… Sau đó không thể không thừa nhận hình như là bản thân có chút sợ hãi.
Ban ngày khiến Lâm Tiếu hạnh phúc đến mức muốn lăn lộn ở phòng xép, buổi tối chỉ có một ánh đèn nên trở nên rất trống trải, đặc biệt là phòng xép chỉ cách phòng học một cánh cửa. Tuy rằng ban ngày là Lâm Tiếu tự mình dọn dẹp, cô biết bên trong có dáng vẻ như thế nào, nhưng mà trong bóng đêm Lâm Tiếu vẫn luôn không nhịn được mà nhìn lại về phía tấm cửa kia, trong đầu không khống chế được mà sinh ra đủ loại tưởng tượng thái quá đối với phía sau.
Nếu không thì mở đèn rồi xuống giường đẩy cửa ra nhìn xem?
Không được, cô vừa mới nói với mẹ rằng mình sẽ không sợ hãi, bật đèn thì là thua!
Lâm Tiếu nhắm mắt lại, cưỡng ép bản thân ngủ, nhưng mà trong đầu cô không ngừng tuôn ra bên ngoài những suy nghĩ lung tung rối loạn làm cô không còn buồn ngủ nữa.
Cô lăn qua lộn lại trong bóng đêm, khi xoay người thì cánh tay vung ra, tay đụng phải điện thoại trên tủ bên cạnh đầu giường.
Đột nhiên, Lâm Tiếu có một chủ ý, hay là cô gọi điện thoại cho mẹ?
Nhà mới không chỉ có trong phòng khách mới có điện thoại, mà mỗi một phòng đều trang bị điện thoại. Mấy chiếc điện thoại bên trong nhà liên thông nhau, khi có điện thoại bên ngoài gọi đến, điện thoại nào nhận trước thì có thể dùng điện thoại đó nói chuyện, nếu hai điện thoại đồng thời nhấc lên, như vậy thì có thể đồng thời nghe được âm thanh đối thoại, giữa các điện thoại trong nhà cũng có thể trực tiếp trò chuyện.
Hôm nay Lâm Tiếu vừa mới học được cách dùng như thế nào, cô cầm lấy ống điện thoại quay số điện thoại 111, sau đó lập tức cúp điện thoại, sau đó chuông điện thoại vang lên.
“Đinh linh linh!” Chuông điện thoại dừng lại một chút, Lâm Tiếu lập tức biết điện thoại phòng khác bị nhấc lên, cô vội vàng cầm lấy ống điện thoại của mình: “Mẹ!”
Nhưng mà bên kia điện thoại truyền đến lại không phải giọng nói của mẹ, anh trai ở một đầu khác của điện thoại cười ha ha: “Người nhà ai sắp phải vào đại học rồi còn không dám ngủ một mình nữa.”