Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 913 - Chương 913.

Chương 913. - Chương 913. -

“Tiếu Tiếu, em đến tuổi nổi loạn rồi đấy à?” Lâm Dược Phi nhìn em gái.

Trước đây dù là việc lớn hay việc nhỏ trong cuộc sống em gái đều rất tùy ý, thế nào cũng được, rất ít khi bận tâm, bữa tiệc mừng đỗ đại học này lại có chính kiến của riêng mình: “Vừa không chịu mời bạn bè đến nhà hàng lớn ăn, vừa không cho anh yêu cầu bài hát trên đài truyền hình.”

Lâm Tiếu ngây ra, cô không cho anh trai yêu cầu bài hát trên đài truyền hình mà gọi là nổi loạn sao?

“Anh cứ khăng khăng yêu cầu bài hát trên đài truyền hình mới là nổi loạn ấy.”

Cuối cùng Lâm Dược Phi đành rút lui: “Tiệc mừng đỗ đại học của em, em làm chủ.”

Đến ngày tổ chức tiệc mừng đỗ đại học, Lâm Tiếu với tư cách chủ nhân bữa tiệc đã đến nhà hàng từ sớm. Lầm này cô đã lên kế hoạch đến sớm, cô không muốn lặp lại cảnh vừa mở cửa ra đã thấy mọi người đều đã ngồi kín bên trong phòng tiệc rồi, lúc đó một biển người quay đầu nhìn vẻ mặt hoảng hốt của cô.

Khách mời lần lượt bước vào phòng tiệc, chú Hứa bận rộn đi đi lại lại trong phòng tiệc, sắp xếp chỗ ngồi cho các vị khách.

Hầu hết khách mời trên các bàn đều là đối tác và nhân viên công ty của anh trai, Lâm Tiếu không quen lắm. Nhưng tất cả những vị khách ngồi ở bàn phía trên thì Lâm Tiếu đều quen hết, đó đều là thầy cô giáo của Lâm Tiếu.

Thầy cô tiểu học một bàn, cấp 2 hai bàn, còn có thầy Triệu ở phòng giảng dạy nữa.

Trông thấy thầy Triệu ở phòng giảng dạy, Lâm Tiếu chợt nghĩ, trường tiểu học và trường Trung học số một đều đã mời cô về trường diễn thuyết, thậm chí cả cung thiếu nhi cũng mời cô rồi, tại sao phòng giảng dạy lại không mời cô.

Lâm Tiếu đã từ chối Cung thiếu nhi rồi, nhưng nếu phòng giảng dạy mà mời cô thì chắc chắn cô sẽ đi.

Suy nghĩ đó thoáng qua trong lòng Lâm Tiếu, sau đó cô ngại ngùng đứng dậy, cô quá đề cao bản thân rồi, đâu có phải chỗ nào cũng muốn mời cô chứ.

Lâm Tiếu đang nghĩ vậy thì nhìn thấy thầy Triệu vẫy tay gọi cô tới.

“Lâm Tiếu, phòng giảng dạy bảo thầy hỏi em, kỳ nghỉ hè với nghỉ đông sau này em có đồng ý về phòng giảng dạy làm giáo viên nhí dạy mấy tiết cho lớp Toán Olympic không?”

“Oa!” Lâm Tiếu nhận được lời mời của thầy Triệu, hai mắt sáng rực lên: “Thế có phát lương cho em không ạ?”

Lữ Tú Anh gọi Lâm Tiếu với giọng không hài lòng: “Tiếu Tiếu.”

Thầy Triệu xua tay cười lớn: “Không sao, không sao.” Sau đó gật đầu với Lâm Tiếu: “Có lương thật.”

Thầy Triệu tìm đến Lâm Tiếu muộn nhất là vì phòng giảng dạy phải trao đổi cách giải quyết việc này suốt thời gian dài. Phòng giảng dạy biết trường Trung học số một mời Lâm Tiếu về phát biểu thì đương nhiên họ cũng có thể mời Lâm Tiếu về phát biểu, nhưng trường Trung học số một đã có đội ngũ giáo viên luyện thi tốt nhất và hệ thống đào tạo thi đấu bài bản rồi, chỉ cần mời Lâm Tiếu về phát biểu, nghe về ý tưởng mới là đủ rồi. Còn phòng giảng dạy vừa mới bắt đầu phát triển giáo dục Toán Olympic cho học sinh cấp 2 và cấp 3, họ chỉ mới có kinh nghiệm giảng dạy Toán Olympic cho học sinh tiểu học, với học sinh cấp 2 và cấp 3 thì vẫn chưa có chút kinh nghiệm nào.

Nếu Lâm Tiếu đồng ý các kỳ nghỉ hè và nghỉ đông đến giảng bài, không còn nghi ngờ gì, cô sẽ trở thành cô giáo viên nhỏ tuổi giúp ích được nhiều nhất cho phòng giảng dạy.

Phòng giảng dạy cũng sẽ rất ngại nếu chiếm không công sức và thời gian của Lâm Tiếu một cách trắng trợn được, cho nên họ đã xin một khoản trợ cấp đặc biệt cho Lâm Tiếu cũng coi như “Lương” của Lâm Tiếu vậy. Mặc dù mất rất nhiều thời gian để xin khoản trợ cấp đặc biệt này nhưng thầy Triệu rất vui khi đã xin được khoản tiền này, nếu không hôm nay ông đã không dám hỏi Lâm Tiếu như vậy và cũng chẳng thể nào tự tin nói ra câu đó.

“Nghỉ đông, nghỉ hè đi làm giáo viên nhí…” Mắt Lâm Tiếu long lanh, háo hức muốn thử sức với vai trò mới này.

Lâm Tiếu rất có cảm tình với phòng giảng dạy, hai năm ở phòng giảng dạy là quãng thời gian mà cô cảm thấy rất vui, chủ nhật hàng tuần đi đến phòng giảng dạy vui hơn những ngày đến trường nhiều. Cô học được rất nhiều điều ở phòng giảng dạy, cảm hứng với Toán học cũng ngày càng nhiều thêm, thậm chí có thể nói nếu không phải là anh trai cô “nhét” cô vào phòng giảng dạy trước thì khả năng Lâm Tiếu sẽ không bao giờ tham gia cuộc thi Toán học, không tham gia vào lớp thanh thiếu niên rồi, hồi đó cô thích nhất là môn Ngữ Văn, vì cô thích nhất là cô giáo Từ.

Nếu trở thành giáo viên nhí của phòng giảng dạy, có thể giúp các em học sinh dần dần yêu môn Toán giống như cô ngày đó, Lâm Tiếu thấy điều đó rất đáng.

Nhưng Lâm Tiếu chưa nhận lời ngay, cô nói với thầy Triệu: “Thầy Triệu, mấy tháng nữa em mới có thể trả lời thầy được, vì em còn chưa biết đại học là như thế nào, không biết nghỉ đông, nghỉ hè có thời gian đến phòng giảng dạy dạy học không nữa.”

Bình Luận (0)
Comment