Sau khi Lâm Dược Phi nghe nói Thẩm Vân muốn về nhà, anh lập tức nhảy cao ba thước.
Bật điện thoại lên tìm “A chị Lưu” bên trong danh bạ điện thoại, gọi vào dãy số điện thoại cầm tay của chị Lưu: "Chị Lưu, sáng sớm ngày mai chị có rảnh không? Chị có thể đến đây sớm hơn chút không? Trong nhà muốn tổng vệ sinh sạch sẽ một lần."
Chị Lưu đáp: "Được, vậy bảy giờ tôi tới nhé."
Hai năm gần đây giờ làm việc trong nhà chưa từng đổi, vẫn luôn là chị Lưu mỗi tuần đến ba lần, duy trì vệ sinh hằng ngày trong nhà, cách một khoảng thời gian sẽ tới tổng vệ sinh một lần.
Trong danh bạ của Lâm Dược Phi đứng đầu nhất là người nhà, "AAA mẹ", "AAA tiểu Vân", "AAA Tiếu Tiếu".
Sau đó là những quan hệ quan trọng trong công việc, "AA chủ nhiệm An", "AA Tiểu Hứa", "AA Tổng giám đốc Triệu".
Tiếp sau đó chính là khá nhiều người liên hệ hằng ngày, "A dì Hoàng", "A Lễ Phẩm”, “A chị Lưu”.
Sau khi nói chuyện điện thoại với chị Lưu xong, Lâm Dược Phi lại gọi điện thoại cho Tiểu Hứa, anh nói: "Tiểu Hứa, cậu gọi điện thoại cho tiệm hoa Điệp Luyến, bảo họ ngày mai giao mấy bó hoa tươi đến nhà tôi. Cần loại đã nở, không cần loại nụ hoa."
"Đợi chút, thêm mấy chậu cây xanh trang trí phối với loại chậu đơn giản thôi, đừng lấy loại lòe loẹt." Lâm Dược Phi quay đầu nhìn mấy chậu cây xanh trang trí đã có chút khô héo bên cạnh mình, không hài lòng lắm.
"Bảo họ mang đến sớm chút, tốt nhất là bảy tám giờ sáng.” Lâm Dược Phi nói.
Máy bay của Thẩm Vân buổi trưa sẽ đến, Lâm Dược Phi sẽ chuẩn bị sắp xếp mọi thứ thỏa đáng trước lúc Thẩm Vân về nhà.
Niên Niên nghe nói ngày mai mẹ sẽ về nhà thì còn phấn khích hơn cả cha, buổi tối lăn qua lộn lại trên giường không chịu ngủ. Lâm Dược Phi không giải quyết được cô bé, nói: "Con ngủ với dì Hoàng ngoan thế mà sao ngủ với cha lại hành hạ cha thế này."
Niên Niên: "Trên người dì Hoàng có mùi của ánh nắng mặt trời, Niên Niên ngửi thấy là mệt rã rời.”
Lâm Dược Phi: "Vớ vẩn, quần áo trong nhà đều là cùng phơi cùng khô. Vậy trên người cha cũng có mùi của ánh mặt trời."
Niên Niên: "Thế có thể là do bị mùi thối trên người cha che đi hết rồi…"
Cuối cùng Lâm Dược Phi hứa với Niên Niên nếu bây giờ cô bé ngoan ngoãn đi ngủ thì sáng ngày mai sẽ thưởng cho cô bé ăn một miếng bánh pudding nhỏ, cuối cùng Niên Niên đã chịu đi ngủ rồi.
Cô bé rõ ràng đã mệt tới mức mắt mở không lên nhưng vẫn muốn cò kè mặc cả với cha: "Phải ăn trước lúc mẹ về nhà."
Lâm Dược Phi đáp: “Được.”
Sáng sớm ngày đầu tiên, Niên Niên bị tiếng điện thoại của gác cổng gọi đến đánh thức. Lâm Dược Phi nhấc điện thoại lên: "Đúng, là đến nhà của tôi, để cho bọn họ vào đi."
Nhìn thấy Niên Niên đã tỉnh, Lâm Dược Phi xốc chăn lên, bảo: "Nhanh dậy đi, dì Lưu sắp tới rồi, muốn cho dì Lưu thấy cái mông bị mặt trời nướng cháy của con sao!"
Lâm Niên ở trên giường tức giận tới mức tức xì khói, vậy mà cha lại trực tiếp xốc chăn lên.
"Lúc mẹ và dì Hoàng gọi con dậy đều hát cho con nghe!" Lâm Niên kháng nghị nói.
Lâm Dược Phi: “Con heo con lười không dậy, mặt trời thiêu cháy tới mông nhé.”
Lâm Niên che lỗ tai, tiếng ca lệch nhịp của ba thật khó nghe. Cô bé ở trên giường đạp chăn ra, xoa xoa mắt rời giường.
Lâm Dược Phi nắm chặt cổ áo của Lâm Niên, nói: "Lại đây, để cha xem đầu lưỡi và lỗ tai của con."
"Lỗ tai rất sạch sẽ, không cần vệ sinh."
"Lè lưỡi ra nào… Chậc, gần đây ăn nhiều rau củ nhưng tại sao bựa lưỡi vẫn có hơi dày nhỉ?"
Lâm Niên là thể chất dễ bị nóng, ăn ít rau quả hoặc là ăn nhiều đồ ngọt sẽ dễ dàng bị nóng trong người, giai đoạn trước sự thay đổi rõ ràng nhất chính là bựa lưỡi đã dày lên.
Lâm Dược Phi nắm đầu lưỡi của Niên Niên quan sát, Niên Niên mồm miệng không rõ mà kháng nghị: “Cha, cha cứ như đang kiểm tra Tiểu Hoàng vậy.”
Tiểu Hoàng làm bạn với cả nhà vài chục năm, đã là một con chó già rồi, không còn thích hoạt động giống như trước đây, bây giờ mỗi ngày nó đều nằm sấp lười biếng mà phơi nắng. Hai năm qua cả nhà đặc biệt chú ý sức khỏe của Tiểu Hoàng, mỗi ngày đều phải xem kiểm răng, mắt và tai của Tiểu Hoàng.
Niên Niên cực kỳ thích Tiểu Hoàng, còn thường xuyên dùng ống nghe bệnh trẻ em của mình dán lên bụng của Tiểu Hoàng nghe một chút, sau đó nghiêm trang gật đầu bảo: "Tiểu Hoàng rất khỏe mạnh."