Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 105 - Chương 105: Tình Bạn Ký Túc Xá Vi Diệu

Chương 105: Tình Bạn Ký Túc Xá Vi Diệu Chương 105: Tình Bạn Ký Túc Xá Vi Diệu

Trần Giang Hà quay lại nhìn Lưu Đống Lương và Tôn Thiên, ​​cười nói đùa: "Bình thường ở ký túc xá không phải khoác lác nói gì ngàn ly không say sao, mấy em gái nhiệt tình như thế sao các cậu có thể ngồi yên được?"

"Ồ, anh Lưu và em định đợi anh say rồi mới mới lên tiếp anh."

Tôn Thiên cười ha ha, thoạt nhìn trông rất giống trộm gà.

"Đừng giả vờ nữa, thể hiện bản lĩnh đi. Đêm nay không say không về."

Trần Giang Hà cầm hai chai rượu, đặt nó trước mặt anh ta.

"Được rồi, như cậu đã nói, không say không về."

Là một người xuất thân từ quê hương võ thuật, trên bàn nhậu Tôn Thiên quả thật không phải có tiếng không có miếng, anh ta cầm hai chiếc đũa nhếch lên, cạch cạch liền bật xong nắp hai chai rượu, không nói hai lời đánh một vòng.

Lão lục trong ký túc xá đã làm gương, Lưu Đống Lương đương nhiên không thua kém, cũng uống vòng.

Sau vài vòng, bầu không khí lập tức tràn ngập mùi rượu, tửu lượng của Lý Mộng Khiết và Hoàng Oánh không tốt, uống vài ly đã say đến mức mặt đỏ bừng, mắt lờ đờ.

Tục ngữ có câu, rượu làm người nhát thành gan dạ, uống nhiều rượu, nói chuyện cũng bạo hơn.

Ngay cả Trương Khải, một người luôn thành thật nhàm chán, cũng biết cách kề sát vào Hoàng Oánh, vừa uống vừa trò chuyện, còn tiện tay gắp thức ăn cho cô ấy.

Người tồi nhất chính là Vương Viễn Bằng, tên này bắt được Ngô Hải Hân, không ngừng rót, rất có thể là muốn chuốc say cô ấy, sau đó đưa đến đi khách sạn thuê phòng.

“Bằng Tử, như vậy được rồi.”

Sau khi uống quá ba vòng, Trần Giang Hà giơ tay chặn Vương Viễn Bằng, rồi liếc nhìn Lâm Tư Tề.

Trần Giang Hà cho phép Vương Viễn Bằng thoải mái ra vẻ trên bàn rượu, nhưng anh sẽ không dung túng cho anh ta làm chuyện xằng bậy.

Ngày đầu tiên đã đưa người ta đến khách sạn, sau này nếu xảy ra chuyện gì, Trần Giang Hà với tư cách là lớp trưởng không thể thoái thác trách nhiệm.

Lúc này, Lâm Tư Tề xoay người nói với Ngô Hải Hân, người rõ ràng đã say: "Hải Hân, cậu uống ít thôi. Uống nhiều bia quá sẽ khó chịu đó."

"Ừm, ừm ."

Ngô Hải Hân gật đầu, sau đó gục đầu lên tay, nằm trên bàn.

"Được rồi, cũng muộn rồi, tối nay chúng ta dừng lại ở đây nhé."

Trần Giang Hà vừa rồi nói không say không về, đơn giản chỉ để tăng sự hiện diện của Lưu Đống Lương và Tôn Thiên. Bây giờ một nữ sinh đã say rồi, nếu tiếp tục uống, e rằng đêm nay sẽ không thể về ký túc xá được.

Mặc dù quản lý ký túc xá của trường đại học rất thoải mái, nhưng đôi khi cũng sẽ có quản lý ký túc xá hoặc là phụ đạo viên kiểm tra phòng ngủ, Trần Giang Hà không muốn vì chút chuyện nhỏ này mà xảy ra chuyện gì không tốt.

Sau khi thanh toán đã là 9 giờ rưỡi tối, Ngô Hải Hân say rượu được Lý Mộng Khiết và Thẩm Nguyệt một trái một phải, đỡ về ký túc xá.

Ba người Lưu Đống Lương, Vương Viễn Bằng và Tôn Thiên khờ khạo đi theo phía sau, giống như sứ giả bảo vệ hoa nhắm mắt đi theo.

Lý Tuấn rửa mặt trong toilet xong, lập tức đi làm việc.

Chỉ còn lại Trần Giang Hà và Lâm Tư Tề lắc lư, lảo đảo trên đường, bước đi không nhanh không chậm dưới ánh trăng.

Có lẽ cảm thấy bầu không khí có chút buồn tẻ, Lâm Tư Tề mỉm cười hỏi: "Lớp trường, tớ có thể tò mò một chút về chuyện giữa cậu và cố vấn không?"

"Cậu muốn biết điều gì?" Trần Giang Hà quay sang nhìn cô.

"Chỉ là, hai người đã phát triển đến mức độ nào rồi?" Lâm Tư Tề hỏi.

Trần Giang Hà suy nghĩ một chút, sờ cằm nói: "Vừa là thầy vừa là bạn, trên bạn bè, nhưng dưới người yêu."

"Ồ?" Lâm Tư Tề chớp mắt, sau đó lặng lẽ thở dài và nói: "Chẳng trách tớ ở trước mặt cậu chẳng có chút hấp dẫn nào."

"Cậu có nhiều nam sinh theo đuổi như vậy, ba người trong số đó còn ở trong cùng ký túc xá với tôi. Vậy mà cậu vẫn nghi ngờ sức hấp dẫn của mình sao?" Trần Giang Hà cười hỏi lại.

Lâm Tư Tề không trả lời mà hỏi anh: "Nếu tớ nói tớ có mang theo chứng minh thư, vậy cậu có bị cám dỗ không?"

Trần Giang Hà hơi giật mình, sau đó gật đầu: "Có."

"Nếu tớ không phải xử nữ, cậu có để ý không?" Lâm Tư Tề hỏi lại.

Trần Giang Hà lại sững sờ, câu hỏi này có khá nhiều ẩn ý, nếu thật đến bước kia, mọi người đều là những nam nữ qua đường, chỉ là chơi cho vui mà thôi, sao phải bận tâm?

"Không trả lời chính là để ý."

Đôi mắt của Lâm Tư Tề lóe lên, cô ấy bước về phía trước, chắp hai tay sau lưng, đi một lát lại quay đầu nói với Trần Giang Hà: "Tớ chưa từng hẹn hò với ai trước đây, cậu có tin không?"

“Tôi tin.” Trần Giang Hà khẽ cười.

Lâm Tư Tề nhìn thấy anh cười, không biết vô tình hay hữu ý nói: "Lần sau có cơ hội, tớ sẽ kể cho cậu nghe về gia đình tớ. Nhà của tớ đang tuyển con rể, cậu có muốn cân nhắc trước không?"

"Tôi từ chối." Trần Giang Hà lắc đầu dứt khoát từ chối, cô gả cho anh, anh có thể suy nghĩ thật kỹ lại, còn việc ở rể chắc chắn không thể nào.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0