Ba cổ phiếu còn lại, đều phát triển mạnh mẽ trên thị trường chứng khoán năm 2007, xếp hạng trong số 10 cổ phiếu tăng giá cao nhất trong cả năm, cho nên Trần Giang Hà sớm đã bố trí xây dựng dự trữ.
2 vạn tệ còn lại, Trần Giang Hà chủ yếu sử dụng cho giao dịch siêu ngắn, lấy nhỏ để kiếm lợi nhuận lớn.
Theo quan điểm của Trần Giang Hà, miễn là định hướng của thị trường chứng khoán tăng giá năm 2006-2007 không có biến động, những cổ phiếu này phải giữ vững, một năm tăng gấp vài lần, thậm chí hơn mười lần cũng không vấn đề gì.
Đến khi cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008 xảy ra, sớm rút lui khỏi để thoát thân, ẩn núp một đoạn thời gian rồi lại vào bắt đáy, dùng vốn liếng tối đa để tóm lấy giá thấp nhất, tài sản sẽ tăng gấp đôi chỉ là vấn đề thời gian.
Dĩ nhiên, lúc tài chính khủng hoảng, bắt đáy thị trường chứng khoán chưa chắc là lựa chọn đầu tư tốt nhất, đoạn thời gian đó, tòa nhà và đất đai của thành phố hạng nhất trong nội địa, mới là sự suy giảm giá trị thật sự.
Chỉ có điều, muốn nắm bắt cơ hội làm giàu đột ngột từ trong cuộc khủng hoảng tài chính, bằng vào khoảng 2 trăm vạn mà Trần Giang Hà có trong tay bây giờ, căn bản chơi không được ở vòng này, phải nắm giữ thật nhiều vốn liếng, mới có thể trở thành người chiến thắng lớn trong cuộc khủng hoảng.
Mọi cuộc khủng hoảng trong lịch sử, đều là sự phân phối lại lợi ích, đây cũng là một cơn sốt làm giàu mới.
Thứ sáu, 3 giờ chiều, thị trường chứng khoán đóng cửa, Trần Giang Hà đăng nhập tài khoản xem xét.
Hôm nay hai thị trường chứng khoán Thượng Hải và Thẩm Quyến đồng loạt rớt giá, may mà giá rượu cũng đã ở đáy rồi, rớt giá không tính là quá khó coi.
Tỷ lệ lợi nhuận trên tài khoản của Trần Giang Hà cũng là số dương, màu đỏ 0,59 điểm phần trăm.
Tỷ lệ lợi nhuận tổng thể từ khi mở giao dịch đến nay là 8,96 điểm phần trăm, gia tăng rất ổn định.
Cổ phiếu tăng đều đặn, tâm trạng của Trần Giang Hà cũng rất thư giãn, điều duy nhất khiến anh có chút đau đầu hiện tại là đi làm thêm.
Vốn dĩ có vài sự giúp đỡ từ cán bộ xuất sắc của phòng ban Đoàn Thanh Niên và sự tham gia của Lý Tuấn, toàn bộ hoạt động kinh doanh mua theo nhóm mang đi ở Đại học Quảng Đông, cũng đã trở thành của cải trong túi của Trần Giang Hà.
Không nghĩ đến, hai ngày qua Trình Giảo Kim đột nhiên xuất hiện giữa đường, một công ty có tên “Nhu Mễ Mua Nhóm”, không chỉ nhìn chằm chằm cục thịt béo bở của Đại học Quảng Đông này, còn chuyển bộ phận kinh doanh của họ đến gần Vườn Bách Thảo Hoa Nam, có chút ý định đối đầu với Trần Giang Hà.
Hơn nữa, tất cả nhân viên bán hàng tại “Nhu Mễ Mua Nhóm” đều là những người giàu kinh nghiệm, khi bắt chuyện với chủ quầy ăn uống dùng cách tiếp cận hoang dã, lúc đàm phán ký hợp đồng tất cả đều theo tác phong bộ đội chính quy.
Cộng thêm công ty này của họ còn được xác nhận bởi công ty Internet nội địa nổi tiếng “BD”, bởi vì mới ra đời Trần Giang Hà đã không chuẩn bị trước khi bắt đầu làm.
“Nếu như là buôn bán cạnh tranh bình thường, ông đây chân ướt chân ráo không thắng mày cũng đành chịu, con mẹ nó ác ý chê bai, tùy tiện cướp đi những người buôn bán hợp tác của tao là có ý gì, ai cho tụi mày dũng khí đó vậy?”
Trần Giang Hà ngồi trước máy tính, nhìn vào tin nhắn QQ vừa được gửi bởi Đường Nguyệt Đình trưởng ban giám sát Đoàn Thanh Niên, sắc mặt có chút khó coi.
“Tích tích tích.”
Ảnh đại diện QQ nhảy lên.
Trần Giang Hà bấm vào rồi liếc nhìn, là Tần Thiệu Hải gửi tin nhắn: “Giang Hà, thứ bảy này hẹn một chút, ra ngoài chơi.”
“Chơi em gái cậu.”
Tâm trạng Trần Giang Hà có chút không tốt, vốn muốn nói thứ bảy không rảnh, nhưng bàn tay ở trên bàn phím lại không kiểm soát được.
“Chết tiệt, đồ súc vật, em gái tôi mới có 6 tuổi, cậu lại muốn chơi với nó à?”
Tần Thiểu Hải khiếp sợ không thôi, liên tục gửi ba biểu cảm QQ gốc “Hóa đá nứt ra”.
“Phì.”
Trần Giang Hà suýt nữa không kiềm được mà cười phì, Tần Thiệu Hải chó má này não có lúc chính là kỳ quái như vậy, hai người từ nhỏ đến lớn đã cùng nhau chơi đùa, rất nhiều trò cười đời này đều không quên được.
Quốc Khách lần trước về nhà, Trần Giang Hà đạ không liên lạc lại với anh ta, sau khi trở lại trường cách lâu như vậy, ngay cả câu hỏi thăm sức khỏe cũng không có, nhưng không tí ảnh hưởng đến quan hệ này của hai người, có vài người có thể mấy năm không liên lạc, lúc liên lạc, so với anh em ruột còn thân hơn.
Trần Giang Hà và Tần Thiệu Hải, gần như chính là loại quan hệ này.
“Thứ bảy có chút việc cần làm, làm xong nếu có thời gian, sẽ dành thời gian đến tìm cậu.”
Trần Giang Hà nghiêm túc trả lời một câu.
“Cậu ở trường làm gì, thứ bảy cũng bận rộn thế này, có phải là yêu đương hay không?”
“Yêu đương cũng cần báo cáo với cậu sao?”
“Không cần, lúc kết hôn vào động phòng thì đừng tìm tôi giúp là được.”
“Cậu cút.”
“Được rồi.”
Tần Thiệu Hải gửi một câu được rồi, liền yên tĩnh, Trần Giang Hà xoa xoa huyệt thái dương, nhìn ánh mặt trời sáng rỡ ngoài cửa sổ.
Đã mấy ngày đều không đi gặp Khương Diệc Xu, trong lòng tự dưng có chút nhớ.
Vừa vặn ngày mai có cuộc họp công ty định kỳ, đến Đại học Quảng Đông gặp cô, rồi tiện thể gặp Tần Thiệu Hải.
Hoàn mỹ.
------
Dịch: MBMH Translate