Hình như là “Nếu Lúc Ấy".
“Chỉ có tương tư là không thể chữa.”
Lâm Tư Tề tự mình thêm một câu cuối cùng vào.
"Thơ hay." Trong lòng Trần Giang Hà nghĩ bốn chữ chính là "Không ốm mà rên", nhưng lúc viết ra lại đánh giá "Thơ hay".
“Thật ướt.” Lâm Tư Tề lặng lẽ sửa một chữ, hơi thở xuân lập tức nồng đậm.
“Reng reng reng, reng reng reng!”
Tiếng chuông tan học vang lên không đúng lúc, Trần Giang Hà vội vàng dùng bút viết một hàng chữ: "Lần sau nếu còn trắng trợn trêu chọc tôi như vậy thì đánh mông.”
“Được." Lâm Tư Tề cười, mặt như hoa đào.
“Khụ.” Trần Giang Hà cảm thấy lực uy hiếp không đủ, lại bổ sung: “Cởi quần đánh.”
“Cũng được.” Lâm Tư Tề không sợ chút nào.
“Gọi Lưu Đống Lương, Vương Viễn Bằng, Tôn Thiên cùng đánh.” Trần Giang Hà đưa ra tuyệt chiêu.
Lâm Tư Tề sửng sốt, hình ảnh kia quá mãnh liệt, cô không dám nghĩ.
Trần Giang Hà đứng dậy rời đi, mới vừa đi chưa được mấy bước lại xoay người lại, hỏi Lâm Tư Tề: "Trước kia không phải cậu muốn tôi dẫn cậu đi đầu tư cổ phiếu sao, bây giờ còn muốn không?"
“Có.” Lâm Tư Tề gật đầu, hỏi lại: “Cậu muốn dẫn tớ đi không?”
“Gần đây thị trường chứng khoán khá ổn, nếu cậu dư tiền, tôi có thể dẫn cậu đi chơi.” Trần Giang Hà nói.
Thật ra anh biết rất rõ nền tảng của Lâm Tư Tề, phóng tầm mắt ra toàn bộ Học viện tài chính Quảng Đông, người giàu hơn cô có thể đếm trên đầu ngón tay, ngay cả Vương Viễn Bằng người mà trong nhà có mỏ, có khi sinh hoạt phí một năm cũng không bằng số dư thẻ cơm của Lâm Tư Tề.
“Tớ có rất nhiều tiền đang để không.”
Lâm Tư Tề thản nhiên cười, chợt có chút buồn bực nói: "Đoạn thời gian trước tớ chơi bậy, thua thiệt không ít, chị em ký túc xá đều nói tớ là cây rau hẹ nhỏ.”
“Giá thị trường tốt như vậy mà cũng lỗ vốn, kỹ năng của cậu có thể so sánh với lão Lưu.”
Trần Giang Hà cười trêu chọc một câu, sau đó móc một tấm thẻ ngân hàng từ trong túi ra, đưa cho cô nói: "Cậu gửi tiền trong tài khoản vào tấm thẻ này, một tháng sau, tôi đảm bảo tiền vốn cho cậu và thêm 8% lãi suất, thế nào?”
“Lãi 8% một tháng?” Lâm Tư Tề nhướng mày, nghĩ thầm lãi suất hàng năm cho các sản phẩm tài chính ủy thác lớn của ba cô chỉ khoảng 8%, lãi suất hàng tháng mà Trần Giang Hà hứa là 8%, có thể nói là cực kỳ cực kỳ cao.
Lâm Tư Tề nghĩ lại, có lẽ mục đích chân chính khiến tiết trước Trần Giang Hà đặc biệt ngồi bên cạnh cô chính là vì "mang cô đi đầu tư cổ phiếu", nói trắng ra là muốn kiếm chút tiền từ cô.
Nhưng mà mặc dù nghĩ đến điều này, Lâm Tư Tề vẫn duỗi tay tiếp nhận thẻ ngân hàng Trần Giang Hà đưa đến, sau đó ghé sát bên tai nhỏ giọng hỏi anh: "Tiền trong tài khoản của tớ có mười tám vạn, muốn chuyển toàn bộ không?"
"Nếu cậu tin lời tôi thì chuyển toàn bộ, gần đây tôi dự định góp vốn, cần 50 vạn tiền vốn." Trần Giang Hà cười cười, con nhà giàu quả nhiên không giống, hơn mười vạn tiền vốn mà giống như đang chơi đùa, cũng khó trách có người thường xuyên cảm khái rằng bản thân vất vả cố gắng cả đời đạt đến cuối cùng, chẳng qua cũng chỉ bằng người ta lúc sinh ra, thậm chí còn theo không kịp.
Mấy ngày nay, mặc dù Trần Giang Hà dồn hết tinh lực chủ yếu vào việc tranh giành thị trường với mua chung Nhu Mễ, đang tranh đấu rất gay gắt, nhưng mỗi ngày anh đều bớt chút thời gian quan tâm đến thị trường chứng khoán.
Thị trường gần đây ổn định và tăng trưởng, mấy cổ phiếu trong danh mục cổ phiếu của anh đang có xu hướng tăng rất tốt, lợi nhuận thả nổi trong tài khoản đã đạt đến hơn 7,6 %, tổng số tiền là gần 30 vạn.
Anh tự có 30 vạn, cộng thêm 18 vạn của Lâm Tư Tề, cách số tiền cần góp vốn 50 vạn chỉ kém 2 vạn, có thể cố gắng kiếm được từ thu nhập làm thêm.
Góp vốn thêm đòn bẩy, người bình thường nếu không nắm chắc, chơi mà mất khống chế, kết cục thường đều vô cùng thê thảm.
Nhưng đối với Trần Giang Hà mà nói, trong môi trường lớn của thị trường bò tót, thêm đòn bẩy là thiết bị khiến lợi nhuận tăng gấp bội, cũng là con đường nhanh để thực hiện tự do của cải, lợi dụng tốt đòn bẩy, của cải sẽ giống như quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn.
Sở dĩ tìm Lâm Tư Tề mượn tiền, Trần Giang Hà vừa có ý định mang cô kiếm tiền, cũng ôm tâm tư đối chọi với nguy hiểm.
Nước của thị trường chứng khoán rất sâu, người chết đuối thường là người biết bơi, mang theo em gái 36D cùng nhau lội xuống vũng nước đục này, có khi có thể biến “ngực” thành “cát”.
------
Dịch: MBMH Translate