Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 139 - Chương 139: Trần Giang Hà, Cậu Không Biết Xấu Hổ

Chương 139: Trần Giang Hà, Cậu Không Biết Xấu Hổ Chương 139: Trần Giang Hà, Cậu Không Biết Xấu Hổ

Khương Diệc Xu hơi sững sờ, ngước mắt nhìn về phía Trần Giang Hà, không hiểu tại sao anh bỗng nhiên kêu cô đừng làm thêm ở nơi này nữa.

“Gần đây tôi kiếm rất nhiều tiền, không cần cậu cố gắng đi làm thêm bao nuôi tôi, về sau hai ta đổi một chút, tôi nuôi cậu.”

Trần Giang Hà nhìn chằm chằm Khương Diệc Xu, nghiêm túc nói.

Người Khương Diệc Xu khẽ run, gò má xinh đẹp của cô đỏ bừng đến tận mang tai.

Nhóm bạn học cũ phía sau, ngoại trừ Tần Thiệu Hải vẻ mặt bình tĩnh nhưng người khác đều trợn tròn mắt.

Phản ứng của bọn họ giống hệt như Hàn Thu Nhã nhìn thấy Trần Giang Hà nắm tay Khương Diệc Xu ở lối vào rạp chiếu phim để đi xem phim,

“Bạn học, cậu tỉnh táo chút đi, đây là hoa khôi Đại học Quảng Đông của chúng tôi, không phải là con mèo mướp nhỏ nhà cậu, nói nuôi liền nuôi, nếu như mua trà sữa thì xếp hàng từ phía sau đi.”

Trần Giang Hà vừa dứt lời, một chàng trai của trường Đại học Quảng Đông đứng ra, tạt một chậu nước lạnh cho anh.

“Đúng vậy!” Trong quầy Hàn Thu Nhã cũng hùa theo: “Trần Giang Hà, cậu đàng hoàng chút, xếp hàng phía sau đi.”

Trần Giang Hà lười phản ứng với hai người, ánh mắt nhìn thẳng Khương Diệc Xu, nói: “Cậu đừng mãi cúi đầu, lúc tôi nói chuyện với cậu, phải ngẩng đầu lên, nhìn tôi, trực tiếp đưa ra câu trả lời.”

“Há.” Khương Diệc Xu như thường lệ há một tiếng, sau đó nghe lời ngẩng đầu lên, ánh mắt mềm mại nhìn thẳng anh.

“Tôi mới vừa đề nghị, cậu chấp nhận sao?” Trần Giang Hà hỏi.

“Tôi… Tôi nghe cậu.” Giọng nói Khương Diệc Xu êm dịu, nghe rất khẩn trương lại không do dự.

Trần Giang Hà bày tỏ sự hài lòng với điều này, trên mặt lộ ra nụ cười rực rỡ, không coi ai ra gì nói: “Buổi trưa cùng nhau ăn cơm, buổi chiều tôi dẫn cậu đi dạo phố, buổi tối xem phim.”

“Xem phim xong nếu như thời gian còn sớm, thì có thể đi dạo chợ đêm.”

Trần Giang Hà trực tiếp sắp xếp lịch trình từ trưa đến tối, nói xong hướng Khương Diệc Xu ngoắc ngoắc ngón tay: “Câu đến đây, cách tôi gần một chút.”

Khương Diệc Xu theo lời đến gần.

“Chụt.”

Trần Giang Hà không nói hai lời, một tay chống mặt bàn chồm người làm ra vẻ muốn hôn cô, kết quả bị Hàn Thu Nhã chặn lại, chỉ thấy cô trợn mắt nhìn giống như một vị nữ thần gác cửa, há miệng nói: “Trần Giang Hà, cậu không biết xấu hổ, ngay trước mặt mọi người bắt nạt Diễc Xu, cậu da mặt dày không biết xấu hổ, cậu ấy không thể chịu đựng được.”

“Đ*t mẹ.”

Trần Giang Hà cũng bị người phụ nữ này thuyết phục, kiểm soát quá nhẹ.

Rõ ràng là ông đây đang nhỏ thuốc nhỏ mắt cho Trương Minh Kiệt, cậu gấp như vậy tức giận mà can thiệp vào, hiển nhiên là có gian tình với bạn học Trương.

Trương Minh Kiệt giận đến đỉnh đầu đều muốn bốc khói, nghiến răng, trong lòng kiềm lực lại, âm thầm nổi nóng: “Con mẹ nó, ông đây không nhìn nổi, tôi phải đi Đại Học Tài Chính Quảng Đông, tìm ra cô gái mập mờ với cậu, để cho cô ta gặp Khương Diệc Xu, làm rõ mặt mũi thật sự của Trần Giang Hà cậu!”

Buổi chiều, Trần Giang Hà nắm tay Khương Diệc Xu, khi dạo quanh phố đi bộ Thượng Hạ Cửu nổi tiếng ở phía đông Quảng Đông, Trương Minh Kiệt đi nhờ xe đến Đại Học Tài Chính Quảng Đông.

Trước đó Trương Minh Kiệt đã đến Đại Học Tài Chính Quảng Đông hai lần, lần đầu tiên là tán sinh viên nữ khoa kinh tế trên QQ, hẹn nhau gặp mặt ngoài đời, kết quả ở sân bóng rổ bên kia, tình cờ nhìn thấy Trần Giang Hà và một người vóc dáng rất nóng bỏng, một cô gái mặc áo đấu của Lakers ở phần người trên và không mặc quần ở phần người dưới đang ngồi trên băng ghế dài bên sân trò chuyện.

Trương Minh Kiệt nhớ rất rõ, dáng vẻ cô gái mặc áo trông rất ngọt, giọng nói cũng dễ nghe, không phải khẩu âm Quảng Đông mà là mang chút ngôn ngữ nhẹ nhàng của cùng Nam Giang Tô, tất nhiên những thứ này cũng không phải trọng yếu, quan trọng chính là dáng người của cô ta thật sự rất đẹp, có thể nói là đỉnh cao.

Lúc đó cô gái kia rất thân thiết với Trần Giang Hà, khi nói chuyện, hai người gần như mặt dán mặt, rất thân mật.

Lần thứ hai đến chính là vài ngày trước, vừa xuống xe buýt đã nhìn thấy Trần Giang Hà xa xa lại đang đứng trước cổng trường nói chuyện phiếm với cô cái có dáng người đỉnh cao đó, hai người cười hì hì, hào hứng trò chuyện, cô gái đó thỉnh thoảng sẽ kiếng chân lên thì thầm bên tai anh, nhìn đã thấy mập mờ.

Trương Minh Kiệt tại chỗ nhịn không được, ngồi xe trở lại thành phố Đại Học Quận Phiên Ngung, chạy đến bên cạnh đâm thọc với Khương Diệc Xu, kết quả lại bị phớt lờ…

Hôm nay, cậu ta đến Đại Học Tài Chính Quảng Đông lần thứ ba, mục đích rất rõ ràng chính là muốn đào ra toàn bộ mọi chuyện về Trần Giang Hà và đối tượng mập mờ của anh, sau đó nghĩ cách vạch trần Trần Giang Hà.

“Ôi, anh trai đã từng bị hai cô gái trước mặt vạch trần, cái loại hai mặt đó cảm giác không phải là người, khó quên cho đến nay.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0