Trương Minh Kiệt đi trên đường rợp bóng cây của Đại Học Tài Chính Quảng Đông, con ngươi quay tròn, hồi tưởng lại chuyện cũ năm đó, ngoài thổn thức trong lòng, nhưng nhiều hơn chính là tưởng tượng tình cảnh Trần Giang Hà thất bại.
Rất nhanh, Trương Minh Kiệt đến lầu dưới ký túc xá nữ khu tây, đã gặp lại cô gái mà anh từng hẹn hò ngoại tuyến trước đây, mời cô giúp tìm hiểu cô gái nóng bỏng có mối quan hệ mập mờ với Trần Giang Hà.
Trần Giang Hà có chút nổi tiếng trong giới sinh viên năm nhất Đại Học Tài Chính Quảng Đông, có rất nhiều đàn anh đàn chị trong trường chưa từng thấy qua bản thân anh, hoặc nhiều hoặc ít cũng nghe nói qua anh.
Về phần cô gái nóng bỏng Trương Minh Kiệt đã gặp khi đến đây hai lần trước đó, chính là Lâm Tư Tề.
Lâm Tư Tề ở đây nổi tiếng hơn ở khu ký túc xá nữ, chủ yếu là dáng người quá đẹp, các sinh viên nam nhìn thấy mà chảy nước miếng, các sinh viên nữ nhìn cũng thấy thèm, tự nhiên sẽ ấn tượng rất sâu với cô.
Trương Minh Kiệt ở dưới ký túc xá đợi khoảng hơn 10 phút, bỗng nhiên trước mắt sáng lên, nhìn thấy người quen dẫn Lâm Tư Tề bước về phía cậu ta.
“Người đẹp, chào cậu, tôi gọi là Trương Minh Kiệt, sinh viên năm nhất khoa kỹ thuật mạng Trường Đại Học Kỹ Thuật Sư Phạm Quảng Đông, bạn học cấp 3 của Trần Giang Hà.”
Trương Minh Kiệt chủ động tiến lên, mỉm cười tự giới thiệu mình, chủ động đưa tay ra.
“Chào cậu, tôi là Lâm Tư Tề.”
Lâm Tư Tề ngọt ngào cười một tiếng, bắt tay với cậu ta.
“Lâm Tư Tề.”
Trong miệng Trương Minh Kiệt mặc niệm mấy lần, cười nói: “Tên này thật là dễ nghe, trước đó thường xuyên nghe Giang Hà nhắc đến cậu, cậu là bạn gái cậu ta đúng không?”
“Ừ?” Lâm Tư Tề chớp mắt, thầm nói từ lúc nào cô đã trở thành bạn gái của lớp trưởng vậy, chuyện quan trọng thế này, chính cô vẫn chưa hay biết gì, anh có nói cho các bạn học cấp ba trước đây không?
Luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó.
Trương Minh Kiệt nhìn Lâm Tư Tề, thấy biểu cảm của cô thật dễ thương liền bắt đầu tiến vào trạng thái diễn viên, giả vờ than thở: “Haizz, Trần Giang Hà người này mọi mặt đều rất xuất sắc, chính là quá mê gái, cũng đã có một cô bạn gái xinh đẹp như cậu, lại còn ở bên ngoài làm loạn, bản thân tôi là bạn học cũ của cậu ta, bạn cũ, quả thật có chút không nhìn nổi.”
“Loạn gì?” Lâm Tư Tề trừng mắt liếc nhìn, trong lời nói này của Trương Minh Kiệt, cô có vẻ nghe ra được có chỗ nào đó không đúng.
Người này há miệng ra cứ một câu bạn học cũ, bạn cũ, nghe cũng rất dối trá, lời nói ra, cũng không thể lọt vào tai.
“Cậu không tin sao?” Trương Minh Kiệt có chút ngạc nhiên hỏi cô.
“Cậu ta làm loạn với ai?” Lâm Tư Tề kiên nhẫn hỏi.
Trương Minh Kiệt hít sâu một hơi, nói thẳng: “Cũng là bạn học cũ trước đây, tôi có thể dẫn cậu đến gặp cô ấy.”
“Ồ.” Lâm Tư Tề ồ một tiếng, mỉm cười nói: “Bạn học Trương đặc biệt từ Đại Học Kỹ Thuật Sư Phạm Quảng Đông chạy đến đây tìm tôi, là muốn dẫn tôi đi tìm bạn trai tôi làm phiền sao?”
“Hả?” Trương Minh Kiệt sửng sốt, thầm nói phản ứng của cô gái này không đúng, bạn trai trật đường, sao cô còn cười được vậy?
“Không phải đến tìm cậu ta làm phiền, mà là hãy cùng tôi đi khuyên nhủ cậu ta, kịp thời quay đầu, đừng mắc thêm lỗi nữa.”
Trương Minh Kiệt bày tỏ ý định bằng những lời từ ngữ hoa mỹ hơn.
“Xin lỗi, loại chuyện này tôi không làm được.”
Lâm Tư Tề lắc đầu, sau đó nói: “Nếu cậu có thể giúp khuyên nhủ cậu ta, tôi sẽ rất biết ơn.”
Trương Minh Kiệt có chút sững sờ, cậu ta đã yêu đương nhiều lần, biết rõ con gái có tính chiếm hữu cực cao, đối mặt với tình huống bạn trai lừa dối hoặc bắt cá hai tay, một khóc hai ầm ĩ ba treo cổ là việc thông thường, hơi ác một chút là sẽ lập tức đi tìm đối phương ngã bài, tranh cãi, ầm ĩ không can ra được.
Trong trường hợp như Lâm Tư Tề, trước kia Trương Minh Kiệt chưa bao giờ gặp qua, thậm chí nghĩ cũng không dám nghĩ.
Chẳng lẽ mối quan hệ giữa cô và Trần Giang Hà chỉ là mập mờ, chưa đến giai đoạn bạn trai và bạn gái sao?
Trương Minh Kiệt cũng không ngu, cẩn thận suy nghĩ sẽ hiểu được một chút, nhưng cô chỉ nói rõ rành hai chữ “Bạn trai”.
“Con mẹ nó, Trần Giang Hà tên kia không thể nào có sức hấp dẫn lớn như vậy, để một cô gái đỉnh cao thế này theo đuổi cậu ta?”
Trương Minh Kiệt nhìn Lâm Tư Tề, trong lòng vén lên sóng to gió lớn.
“Bạn học Trương, cậu vẫn có chuyện khác sao?”
“Không có.” Trương Minh Kiệt lắc đầu, muốn nói lại thôi.
“Vậy tôi về ký túc xá.” Lâm Tư Tề quay người rời đi.
“Ôi, đợi chút.” Trương Minh Kiệt do dự rồi lại lên tiếng gọi cô lại: “Có thể lưu phương thức liên lạc được hay không, về sau tôi có thể giúp cậu chú ý động thái của Trần Giang Hà.”
“Cám ơn ý tốt của cậu.” Lâm Tư Tề nói tiếng cám ơn, lập trường kiên định nói: “Chuyện giữ tôi và cậu ta, không cần người khác bận tâm.”
------
Dịch: MBMH Translate