Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 145 - Chương 245: Có Đi Mà Không Có Lại Thì Quá Thất Lễ

Chương 245: Có Đi Mà Không Có Lại Thì Quá Thất Lễ Chương 245: Có Đi Mà Không Có Lại Thì Quá Thất Lễ

“Giang Hà, thật ra các anh em đều rất hâm mộ cậu.”

Lưu Đống Lương đặt tay lên vai Trần Giang Hà, dùng vẻ mặt chân thành tha thiết nói: "Người anh em, nói chi tiết chuyện trong thư viện đi.”

“Khụ.”

Lưu Đống Lương nghiêm trang cợt nhả, khiến khói thuốc trong miệng Trần Giang Hà bay ra từ lỗ mũi.

Trần Giang Hà thầm nghĩ lúc ấy tôi cũng chỉ duỗi tay xuống dưới gầm bàn sờ sờ chút, tư vị lúc đó chỉ có thể hiểu không thể nói bằng lời, nói ra các cậu cũng không cảm nhận được cảm giác sung sướng đó, dứt khoát không nói: "Tắm rửa đi ngủ đi, ngày mai tôi phải dậy sớm đi ra thư viện ôn tập Toán cao cấp.”

“Tôi cũng đi thư viện.”

Lưu Đống Lương vừa nghe Trần Giang Hà ngày mai muốn đến thư viện ôn tập, lập tức phụ họa nói.

“Yêm cũng đi.”

Người thành thật Trương Khải nở nụ cười ngây ngô, dùng giọng địa phương hùa theo.

“Còn tôi nữa, còn tôi nữa.”

Vương Viễn Bằng và Tôn Thiên cũng không cam lòng rớt lại phía sau, ngay cả Lý Tuấn ham thích làm thêm kiếm tiền cũng muốn đi thư viện góp vui.

“Được, mọi người đều đi đi, ngày mai tôi sẽ ngủ một giấc thật ngon ở ký túc xá.”

Trần Giang Hà cũng là một người hay thích làm rối loạn, sau khi kích động sự nhiệt tình của mọi người xong thì lại chuồn, lấy quần áo đi vào phòng tắm tắm rửa.

Các bạn cùng phòng đều ngây ngẩn cả người, cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, nghĩ thầm Trần Giang Hà không đi thư viện, vậy chúng ta đi nữa không?

Ngày hôm sau, ký túc xá phòng 414 ngoại trừ Trần Giang Hà và Lý Tuấn hai người dậy sớm như thường lệ, còn lại bốn người khác đều đang vù vù ngủ say.

Hôm nay là chủ nhật, “sòng bạc” ngừng kinh doanh, Trần Giang Hà không cần tốn thời gian ngồi trước máy tính nhìn chằm chằm, cho nên bớt chút thời gian đi một chuyến đến vườn bách thảo Hoa Nam, dự định gặp Lý Thiên Hải, nếu như điều kiện cho phép thì sẽ thuận tiện khiến tâm trạng của anh ta rối loạn, có đi mà không có lại thì quá thất lễ.

Vị trí cụ thể của Group buying bộ phận kinh doanh khu Thiên Hà là cách cửa chính vườn bách thảo Hoa Nam khoảng 1,5 km, trong khu văn phòng của khu thương mại Trí Phi.

Diện tích khu này không lớn, tổng cộng năm tòa nhà văn phòng sáu tầng, bên cạnh còn có một tòa chung cư, sau khi Trần Giang Hà vào thì liếc mắt nhìn bảng hướng dẫn, 205 tòa nhà E chính là mục tiêu chuyến đi này của anh.

“Ha ha!”

Lúc Trần Giang Hà đi vào 205, Lý Thiên Hải đang tiêm máu gà cho các nhân viên bị kinh hãi, vừa kinh ngạc vừa cảnh giác nhìn chằm chằm anh.

Các chuyên viên ở đây cũng nhao nhao liếc mắt nhìn Trần Giang Hà lảo đảo đi vào văn phòng của bọn họ, thầm nghĩ tên nhóc này gan đủ lớn, dám một mình chạy đến đây, không sợ bị đánh sao?

"Đừng căng thẳng, tôi chỉ đến đây để xem môi trường làm việc của mọi người."

Trần Giang Hà quay mặt cười với mọi người, sau đó đi đến trước máy uống nước, tự mình cầm một cốc giấy dùng một lần lấy nước, vừa uống vừa nhìn về phía bảng thành tích của nhân viên bên cạnh Lý Thiên Hải.

“Mắt đừng nhìn lung tung!” Lý Thiên Hải trừng mắt nhìn anh, vô thức duỗi tay kéo bảng thành tích ra phía sau mình.

“Quản lý Lý, cậu thay đổi rồi, trước kia khi cậu muốn kéo tôi gia nhập không hề có thái độ như vậy.”

Trần Giang Hà cười hì hì nói, lại nhìn các chuyên viên ở đây, nói: "Các anh cũng thay đổi, trước kia khuôn mặt toả sáng, tinh thần sung mãn, bây giờ ánh mắt ảm đạm, sắc mặt ố vàng, xem ra đồng nghiệp cũ ở 9527 của chúng tôi nói không sai, đi theo anh Lý lăn lộn, một ngày đói hai bữa, thật thảm mà.”

Lời kia vừa thốt ra, các chuyên viên đều có chút sững sờ, Lý Thiên Hải thì càng sốt ruột, giơ ngón tay chỉ Trần Giang Hà cả giận nói: "Trần Giang Hà, tôi cảnh cáo cậu, đừng nói lung tung!"

“Gấp cái gì?” Mặt Trần Giang Hà cười cười, không thèm để ý chút nào, uống nước xong thì tiện tay ném ly giấy vào thùng rác, nói với Lý Thiên Hải: "Những con chó muốn cắn người thì bình thường đều không sủa."

Lý Thiên Hải trợn tròn mắt, thầm nghĩ tên này dám một mình đi đến địa bàn của mình, còn dùng dáng vẻ không sợ hãi đến thăm dò mình, dựa vào cái gì chứ?

"Vốn dĩ muốn thuê sát vách, làm hàng xóm với mọi người, nhưng mà nếu nghiêm túc quan sát toàn cảnh thì hoàn cảnh bên này cũng bình thường, không xứng với những chuyên viên cao quý dưới tay tôi, xem ra vẫn phải sắp xếp xem hôm nào rảnh rồi đi cao ốc Trung Tín vậy."

Trần Giang Hà không có ý định đối đầu trực diện với Lý Thiên Hải, lập tức đổi chủ đề và khoe khoang.

"A, tất cả công ty bên trong cao ốc Trung Tín đều là công ty cao cấp, tổng bộ công ty 9527 cho dù chuyển đến đó cũng không có cảm giác tồn tại, bộ phận của cậu chỉ là một bộ phận kinh doanh khu Thiên Hà mà cũng xứng?" Lý Thiên Hải bắt được cơ hội, trực tiếp trào phúng.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0