Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 187 - Chương 187: Được Rồi, Lập Tức Đến

Chương 187: Được Rồi, Lập Tức Đến Chương 187: Được Rồi, Lập Tức Đến

Ngày 30 tháng 12 hôm nay, Hoàng Thế Hiền, người luôn bảo vệ một phần ba mẫu đất của mình và không chịu di chuyển, lần đầu tiên đã đến căn cứ Group Buying Take Away “Light Chaser” của Trần Giang Hà, sau khi lượn một vòng, con ngươi trợn lên giống như cá vàng, hơi cảm khái: "Khó trách thành tích của cậu lại tăng vọt như vậy, một đội kinh doanh và đội giao đồ ăn có quy mô như thế này, mẹ nó cũng có thể nhảy ra làm một mình."

"Hoàng ca, anh đang nói gì vậy."

Trần Giang Hà đưa tay cho Hoàng Thế Hiền một điếu Hoa tử, cười nói: "Em chỉ là sinh viên đại học làm việc bán thời gian ngày này qua ngày khác, xem náo nhiệt, thực tế cũng không được công dụng gì."

Hoàng Thế Hiền châm thuốc, híp mắt nói: "Khiêm tốn, thật khiêm tốn, còn là sinh viên đại học đi làm bán thời gian như cậu, ngày đầu tiên đã ký được ba đơn hàng, chuyện này tôi cũng sẽ không bao giờ quên."

"Hoàng ca trí nhớ thật tốt, bản thân tôi đây cũng đã quên mất." Trần Giang Hà nói.

Hoàng Thế Hiền thở ra một làn khói: "Cuộc sống của cậu bây giờ tốt như vậy, trước kia lập được thành tích nhỏ quên mất cũng là chuyện bình thường."

"Cậu còn nhớ Lý Thiên Hải không?" Hoàng Thế Hiền lại hỏi.

"Nhớ rõ, sau khi Lý Thiên Hải chuyển công việc sang tập đoàn Nhu Mễ Mua Nhóm, hắn làm quản lý phòng kinh doanh khu vực Thiên Hà một thời gian, phòng kinh doanh nằm ở vườn Bách Thảo Nam Trung Quốc, chỉ cách tôi một trạm dừng, ngẩng đầu không gặp cúi đầu thấy." Trần Giang Hà gật đầu nói.

"Hắn hiện tại thành công hơn hai chúng ta, hắn giờ đã là phó giám đốc bộ phận phát triển của tập đoàn Nhu Mễ Mua Nhóm ở phía đông Quảng Đông."

Hoàng Thế Hiền vẻ mặt cảm khái nói: "Sinh viên 985 tài cao, khi đã đạt đến nền tảng lớn thì thăng cấp nhanh như tên lửa, không phục cũng không được."

"Quả thực lợi hại." Trần Giang Hà nheo mắt, trong lòng tự nhủ chẳng trách khoảng thời gian này đám nhân viên bán hàng của tập đoàn Nhu Mễ Mua Nhóm lại đổ xô đến ngôi làng trong thành phố, cướp giật hoạt động kinh doanh đồ ăn mang đi từ các quầy ăn uống trong làng như chó điên, sau lưng tám chín phần mười là do Lý Thiên Hải thúc đẩy.

"Các cậu trẻ tuổi đều rất lợi hại, có năng lực lại có nhiệt tình, không giống tôi, lớn tuổi, muốn liều đều liều bất động, hữu tâm vô lực."

Hoàng Thế Hiền mỉm cười hơi có chút tự giễu, sau đó thử dò hỏi: "Năm sau tôi dự định không làm quản lý khu vực, sẽ chuyển về làm việc dưới trướng cậu kiếm cơm ăn, cậu xem có được hay không?"

Trần Giang Hà cười đùa vui vẻ nói: "Hoàng ca đừng nói giỡn, cái tòa miếu nhỏ này của tôi, cũng chỉ là mời chào những nhân vật nhỏ bé, sao mời được vị đại Phật như ngài chứ."

"Bớt đi, tôi là coi trọng cậu về sau đi ra làm một mình, làm tốt hơn so với 9527 tôi thậm chí là tập đoàn Nhu Mễ Mua Nhóm còn lợi hại hơn, nhờ vả sớm, tiền đồ tương lai càng sớm." Hoàng Thế Hiền vung tay, nửa thật nửa giả nói.

"Hoàng ca, chúng ta còn có thể giao tiếp với nhau vui vẻ được không? Anh còn như vậy, tôi sẽ yêu cầu anh đến câu lạc bộ hưu nhàn để thư giãn."

Trần Giang Hà cũng không ngốc, anh biết rõ thành tích làm việc bên mình càng tốt, Hoàng Thế Hiền lại càng ghen tị, càng tức giận.

Chỗ làm việc có lúc lại như hậu cung cổ đại, giữa đồng nghiệp mặt ngoài cười hì hì, trong lòng thì họ ghen tị, anh lừa tôi tôi lừa anh, xa lánh chèn ép, chơi đùa tâm lý, bày mưu tính kế,... đều là chuyện thường tình.

Trần Giang Hà biết Hoàng Thế Hiền háo sắc, trong lúc rảnh rỗi liền đi trung tâm hưu nhàn tìm các cô gái nhỏ khoe khoang, nói chuyện nhân sinh, khuyên các cô hoàn lương, cho nên dự định làm vui lòng, dẫn hắn đi đến một dự án chăm sóc sức khỏe quanh Long Động, miễn cho ở lại đây ép bức anh không dứt.

Hoàng Thế Hiền từ lâu đã nghe nói có rất nhiều nữ sinh làm việc bán thời gian gần đây, lớn lên xinh đẹp, còn đặc biệt non nớt, vừa nghe bốn chữ Hội Sở Hưu Nhàn, con mắt đều híp lại: "Giang Hà, cậu cũng thường xuyên đến đó à?"

"Tôi ngược lại thật ra không thường xuyên đến đó, nhưng tôi có một người bạn rất quen thuộc với các địa điểm vui chơi giải trí ở khu vực này, tôi nhờ hắn đưa Hoàng ca đi trải nghiệm một chút."

Trần Giang Hà cười nói, nói xong, cũng mặc kệ Hoàng Thế Hiền có phản ứng gì, hắn gọi điện thoại liên lạc Vương Viễn Bằng: "Bằng tử, cậu tới Light Chaser một chuyến, giúp tôi chiêu đãi một người bạn."

"Được rồi, lập tức đến."

Vương Viễn Bằng không nói hai lời liền đồng ý, rất nhanh đã xuất hiện ở trước mặt Trần Giang Hà.

Trần Giang Hà ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng bàn giao vài câu, thuận tiện cho một ít tiền hoạt động, Vương Viễn Bằng nhận tiền cười ha ha: "Không thành vấn đề, người cứ giao cho tôi."

Nói xong, đồng chí pháo Vương quay đầu trò chuyện với Hoàng Thế Hiền, anh nói về các dịch vụ đặc biệt của Hội Sở Hưu Nhàn quanh đây và nhiều người đẹp mà anh từng chơi cùng trước đây, Hoàng Thế Hiền như mở cờ trong bụng, mặt mày hớn hở, dang rộng đôi chân ngắn ngủn của mình, đi theo Vương Viễn Bằng vội vàng, chạy về phía trước không xa là Hội Sở Hưu Nhàn "Đông Phương nước vận".

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0