Trần Giang Hà cười cười: “Những chàng trai theo đuổi cậu thật nhiều, hơn nữa đầm rồng hang hổ, rất nhiều nhân vật lợi hại.”
“Đúng nha, tôi cũng rất được săn đón.”
Lâm Tư Tề cười tủm tỉm, ánh mắt đung đưa chuyển động, đề tài câu chuyện chuyển hướng: “Nhưng trong lòng tôi sớm đã có người thương, cho dù người khác có đuổi theo thế nào, tất cả đều vô ích.”
Trần Giang Hà biết cô đang ám chỉ cái gì, cũng không tiếp nhận, mỉm cười nói sang chuyện khác: “Cậu thấy Lý Tuấn thế nào?”
“Lý Tuấn?”
Lâm Tư Tề sờ cằm nói: “Cậu ta làm việc kỹ lưỡng, đầu óc linh hoạt, hám muốn kiếm tiền rất mạnh, với lại đặc biệt liều, loại người này chỉ cầm sau này không thể phạm sai lầm,nhất định là người có thể lập nghiệp lớn.”
“Cậu nhìn người rất chuẩn, bạn cùng phòng của tôi thường xuyên trêu đùa, không có con lừa nào trong đội sản xuất chuyên cần như vậy của cậu ta.” Trần Giang Hà cười khẳng định nói: “Nhiều lần, tôi đều bị cảm động trước tinh thần liều của cậu ta, luôn cảm giác cậu ta không phải đơn giản vì tiền mà cố gắng.”
“Ông chủ, có phải cậu vẫn chưa biết hay không, Lý Tuấn đã gặp ba mẹ của Thẩm Nguyệt rồi? Lâm Tư Tề chợt nói.
“Không có nghe cậu ta nhắc đến.” Trần Giang Hà lắc đầu.
“Ba mẹ Thẩm Nguyệt có chút để ý Lý Tuấn là người vùng khác, nói rõ cho cậu ta, sau này muốn nói chuyện cưới gả, phải mua căn hộ ở phía đông Quảng Châu, nếu không tất cả không bàn nữa.” Lâm Tư Tề nói.
Nghe nói như vậy, Trần Giang Hà không khỏi mỉm cười nói: “Cậu về khuyên nhủ Thẩm Nguyệt, để cậu ta nói với người nhà, đừng khi dễ chàng trai nghèo, thằng nhóc Lý Tuấn này có thể thoải mái mua một căn nhà bên sông Châu Giang trong năm nhất đại học.”
“Ông chủ có muốn đi một chuyến với tôi, thật ra thì tôi đã từng khuyên cậu ta, chàng trai như Lý Tuấn phải nắm lấy thật chặt, một khi bỏ qua, đời này đều có thể sẽ không gặp được một người vì cậu ta liều mạng như vậy.” Lâm Tư Tề nói.
Trần Giang Hà có chút cảm động.
Đúng, có vài người, một khi bỏ qua, đời này đều rất khó gặp lại.
“Ông chủ, tôi cũng muốn cẩn thận nắm chặt một chút, trong kỳ nghỉ đông cậu đưa tôi về nhà làm quen với chú và dì, như thế nào?” Lâm Tư Tề mỉm cười hỏi anh, trong mắt tràn đầy vẻ chờ mong.
Trần Giang Hà sâu xa nhìn cô, trong đầu đồng thời hiện ra bóng người Từ Chỉ Tích và Khương Diệc Xu, mỉm cười lắc đầu: ‘Lần sau đi, lịch trình của ba mẹ tôi dày đặc trong kỳ nghỉ đông năm nay.”
Lâm Tư Tề: “...”
“Bạn học đến nhà thăm hỏi, hoặc là cấp dưới đến nhà chúc tết, cũng có thể chứ?”
Lâm Tư Tề không dễ dàng chịu buông tha.
Lúc này, Trần Giang Hà sau khi thận trọng suy tính, gật đầu: “Có thể.”
“Ừ?” Đôi mắt Lâm Tư Tề lóe sáng, vui mừng khôn xiết, lại lo lắng anh gạt người, vội nói: “Quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy, cậu vừa rồi đã đồng ý, lại không thể đổi ý, cũng không được lừa tôi.”
Trần Giang Hà nghiêm túc nói: “Không lừa cậu, chỉ cần cậu tuân thủ các quy tắc thì được.”
“Không thành vấn đề, tôi nhất định biểu hiện tốt!”
Lâm Tư Tề rất sảng khoái đồng ý, vẻ mặt vui sướng ngây ngất đó, lông mày cong lên thành hình trăng lưỡi liềm.”
“Phụ đạo, bạn học cấp 3, thư ký nhỏ, 3 5 7, 2 4 6, chủ nhật, đủ dùng.”
Trong lòng Trần Giang Hà âm thầm sắp xếp thứ tự.
Ngày 11 tháng Giêng.
Trần Giang Hà nhận được cuộc gọi của Vương Vạn Xuân, là chuyên gia tư vấn đầu tư cấp cao tại công ty chứng khoán Thái Quân An.
"Anh Trần, xin chúc mừng ông, Cổ phiếu của tập đoàn Xí Nga mà ông đang nắm giữ đã tăng đáng kể trong những ngày giao dịch gần đây, tỷ suất sinh lời trên sổ sách đã đạt 126%."
"Tốt."
Trần Giang Hà bình tĩnh trả lại một câu, rồi nói: "Tiếp tục giữ nó, vẫn giữ vị trí khi giảm, đừng chốt lời."
Cổ phiếu Hồng Kông bên kia không có giới hạn giá, hầu như ngày nào giá cổ phiếu của một cổ phiếu đều tăng vọt vài lần hoặc hàng chục lần trong một ngày giao dịch. Tất nhiên, cũng có nhiều trường hợp lao dốc.
Ở bên kia Vương Ngạn Xuân trầm ngâm một lúc rồi mới mở miệng nói: "Hành động này quá rủi ro. Giá cổ phiếu hiện tại của tập đoàn Xí Nga đã đạt đỉnh trong thời gian ngắn. Đề nghị của tôi là cắt giảm một số lợi nhuận để tránh những điều chỉnh lớn trong mấy ngày giao dịch tới."
Trần Giang Hà nghe vậy cười cười, cố vấn đầu tư này cũng khá tận tâm.
Nhưng Trần Giang Hà cũng không thay đổi ý định vì lời đề nghị của Vương Ngạn Xuân, thay vào đó anh nói bâng quơ với anh ta: "Không cần phải cắt giảm lợi nhuận, tôi có lòng tin với tập đoàn Xí Nga, nó sẽ tiếp tục tăng trưởng."
Nói xong anh cúp máy không chút do dự.
Hiện tại, việc đầu tư chứng khoán của Trần Giang Hà xem như rất suôn sẻ và ổn định, anh không cần phải lo lắng quá nhiều.
Về phần công việc, đội kinh doanh mang đi và đội giao hàng tiếp vẫn tục mở rộng, phạm vi kinh doanh dần mở rộng từ ba khu vực ban đầu là Thiên Hà, Hải Châu và Việt Tú đến khu Hoàng Bộ và trấn Tân Đường.
Song song đó, vòng cấp vốn thứ hai của công ty 9527 đã kết thúc suôn sẻ vào ngày 15 tháng 1. Lấy được 100 triệu để truyền máu, thì đã có thể cứng đối cứng với Nhu Mễ Đoàn một đợt.
"Gần đây Lý Thiên Hải rất thẳng thắn, cũng đã lâu rồi không gặp anh ta."
Trần Giang Hà nheo mắt lại, nhớ tới Lý Thiên Hải trong khoảng thời gian này đã dùng mọi thủ đoạn để gây khó dễ cho anh ở ba khu vực Thiên Hà, Hải Châu và Việt Tú, thế nên anh đang nghĩ đến việc tìm cơ hội để chỉnh đốn anh ta một chút, tranh cho anh ta gây rắc rối, làm yêu làm bậy.
Vào giữa tuần cuối tháng 1, không khí học tập của cả Đại học Tài chính Quảng Đông đột nhiên trở nên rất căng thẳng, Trần Giang Hà, người ở ký túc xá 414, trực giác cảm nhận được một sức mạnh vô hình đang thúc đẩy những người xung quanh chăm chỉ học tập.
------
Dịch: MBMH Translate