Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 224 - Chương 224: Anh Trai, Anh Thật Tốt!

Chương 224: Anh Trai, Anh Thật Tốt! Chương 224: Anh Trai, Anh Thật Tốt!

Lý Tuấn thông qua nền tảng Amazon đã bán phụ kiện điện thoại di động giá rẻ từ Hoa Cường Bắc và váy cưới chất lượng cao và giá rẻ từ miền đông Quảng Đông đến Bắc Mỹ, liên tiếp tạo ra nhiều sản phẩm hot, nhanh chóng trở nên giàu có.

Điều quan trọng nhất trong thương mại điện tử xuyên biên giới là lựa chọn sản phẩm, tiếp theo là dịch vụ dữ trữ nhân tài và hậu cần.

Nền tảng Amazon vào trong nước từ năm 2004, và đến bây giờ vẫn chưa tạo ra được làn sóng lớn nào.

Trần Giang Hà nghe ý tứ của Thẩm Tòng Nhung, hẳn là muốn xây dựng Website của riêng mình, mở công ty, độc lập đưa vào hoạt động, làm như vậy kỳ thực rủi ro rất lớn, cần đầu tư nhiều vốn và khó kiếm được lợi nhuận trong thời gian ngắn.

Nhưng mà một khi bắt tay vào làm, lợi nhuận khó có thể tưởng tượng được.

"Hai cái chân bước đi, sẽ dành thời gian gặp đội ngũ kỹ thuật của Thẩm Tòng Nhung để tìm hiểu lý lịch của họ, sau đó lại tìm một nhóm sinh viên hàng đầu của Đại học Quảng Đông để thành lập đội, phối hợp với Khương Diệc Xu, thử xem thương mại điện tử xuyên biên giới ở trong nước."

Trần Giang Hà làm việc khá là cẩn thận, thêm vào số vốn trong tay có hạn, cho dù hiện tại rất xem trọng về triển vọng phát triển của thương mại điện tử xuyên biên giới, cũng không có ý định lao vào và thực hiện một thỏa thuận lớn. Thay vào đó, suy nghĩ đến hai kế hoạch ở trong đầu và lên kế hoạch cho chúng một cách chậm rãi.

Cơm tối ăn ở nhà thầy Chu, hôm nay tâm trạng lão Chu tốt, từ trong tủ rượu lấy ra mấy chai rượu vang đỏ ông đã sưu tầm nhiều năm, uống vài ly với các học sinh.

Trong lúc ăn cơm, Trần Giang Hà phát hiện con trai của lão Chu, Chu Vĩnh Chí vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Khương Diệc Xu, trông như một thằng ngốc.

"Cái tên ngốc này, quả thực bộ dạng không thông minh lắm, gen này của lão Chu ngày càng sai lệch."

Trần Giang Hà trong lòng tiếc hận thay cho thầy Chu, không ngờ sau khi cơm nước xong, Chu Vĩnh Chí trong tay giơ một cái đùi gà, cộc cộc chạy chậm tới trước mặt Khương Diệc Xu, hự hự mà nói: "Chị gái, chị thật sự xinh đẹp, so với mẹ em còn xinh đẹp hơn, em muốn hôn chị một cái."

Khương Diệc Xu hơi sững sờ, đôi mắt cô nhìn lướt qua người cậu bé chỉ cao đến eo của cô, do dự có muốn để nó hôn một cái hay không.

"Mẹ kiếp, thực sự là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong."

Trần Giang Hà trong lòng gắt một cái: "Thằng nhóc này tóc còn chưa mọc hết, đã học được cách đi trêu ghẹo nữ sinh rồi?"

"Tiểu Chu, chị gái này là của anh, em không thể hôn được."

Trần Giang Hà đưa tay đem Khương Diệc Xu kéo ra phía sau, sau khi biểu thị công khai chủ quyền, nhấc ngón tay chỉ vào Trương Minh Kiệt cách đó không xa, cười hì hì nói: "Anh trai đối diện cũng rất là đẹp trai, em đi hôn anh ấy đi."

"Ồ." Chu Vĩnh Chí quay đầu liếc nhìn Trương Minh Kiệt, đột nhiên hai mắt sáng lên, anh trai kia lớn lên mi thanh mục tú, quả thực đẹp trai, cộc cộc chạy tới, thừa dịp hắn không chú ý, miệng nhỏ mới vừa gặm đùi gà đầy dầu, hướng về trên mặt hắn lạch cạch lạch cạch hôn mấy cái, sau đó vui vẻ cười bỏ chạy.

Trương Minh Kiệt như bị sét đánh, cả người đều tê rần, các bạn học xung quanh bật cười.

Người khởi xướng bạn học Trần cũng bật cười theo, thuận tiện khen ngợi Chu Vĩnh Chí một câu: "Tiểu Chu là đứa nhỏ nam nữ đều ăn sạch, sau khi lớn lên tiền đồ vô lượng."

"Diệc Xu." Trần Giang Hà khen ngợi Chu Vĩnh Chí xong, liền quay đầu nhìn về phía Khương Diệc Xu.

"Hả?" Khương Diệc Xu nháy mắt mấy cái, không biết được hắn muốn làm cái gì.

"Em đi theo anh."

Trần Giang Hà dắt tay của cô, đưa cô ra bên ngoài.

"Chúng ta đi đến trường trung học đi dạo được hay không?" Trần Giang Hà cười hỏi Khương Diệc Xu.

"Được." Khương Diệc Xu nhẹ nhàng gật đầu, cùng anh sóng vai đi dưới những tia nắng còn sót lại của mặt trời chiều, bước chân nhẹ nhàng đi về phía ngôi trường cấp ba cách đó không xa, nơi để lại dấu ấn của ba năm thanh xuân.

Người gác cửa vẫn là chú Mao, mặc chiếc áo khoác cotton màu xanh quân đội, tay cầm tách trà nóng, cười híp mắt hòa ái dễ gần.

Trong sân trường tất cả mọi thứ đều rất quen thuộc.

Tòa nhà dạy học sáng đèn, khu ký túc xá với những bức tường lốm đốm bên ngoài, sân bóng rổ nhỏ nơi người ta lúc nào cũng đổ mồ hôi, sân tennis lẻ loi với hàng rào xanh và những học sinh lực lưỡng đang chạy hổn hển trên đường chạy.

Từng cọng cây ngọn cỏ nơi này đều có được mùi hương quen thuộc, đặc biệt là cây hoa quế, mùi hương bắt đầu từ mùa thu vàng trong ký ức cho tới bây giờ.

Tưởng chừng như hôm qua đã tốt nghiệp trung học nhưng khi trở về đây, lại có cảm giác như mình đã đi xa nhiều năm.

Cũng may là trong tay có người nắm.

Cảm giác đi dạo trong trường cũ cùng với Khương Diệc Xu thoải mái hơn nhiều so với việc đi dạo trên đường trong khuôn viên Đại học Quảng Đông trước đây.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0