Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 242 - Chương 242: Dì, Sau Khi Tốt Nghiệp Đến Làm Cho Cháu Đi

Chương 242: Dì, Sau Khi Tốt Nghiệp Đến Làm Cho Cháu Đi Chương 242: Dì, Sau Khi Tốt Nghiệp Đến Làm Cho Cháu Đi

Dứt tiếng, bà ngoại lập tức trừng mắt Trịnh Gia Hân: "Con mau buông nó ra đi."

"Mẹ, con phải dạy dỗ lại cái tên nhóc Trần Giang Hà này, hắn mới vừa lên đại học, liền học thói xấu rồi."

Trịnh Gia Hân giải thích một câu, đẩy Trần Giang Hà vào phòng, phịch một tiếng đóng cửa lại, tiện tay đem chổi lông gà ở bên trong góc cầm lên.

"Dì nhỏ, dì bình tĩnh lại đi." Trần Giang Hà dở khóc dở cười nhìn cô: "Cháu là cháu ruột của dì đấy, huyết mạch liên kết, giống như đánh gãy xương liền với gân."

Trịnh Gia Hân dùng chổi lông gà chống đỡ cầm Trần Giang Hà: "Thành thật khai báo, cháu có bao nhiêu bạn gái rồi?"

"Hai, ba người." Trần Giang Hà vốn là muốn nói hai người, nhưng nhớ đến thư ký nhỏ, nên đã nói ba người.

"Chết tiệt ..." Trịnh Gia Hân cắn môi, chổi lông gà giơ thật cao lên, lại nhẹ nhàng thả xuống, đánh xuống bắp đùi của anh.

Trần Giang Hà ôm bắp đùi ở trên giường lăn lộn kêu gào như bị ma nhập...

"Đừng giả bộ." Trịnh Gia Hân đem chổi lông gà trả về chỗ cũ, ngồi ở trên giường, hỏi anh: "Các cô ấy rất xinh đẹp đúng không?"

"Rất đẹp." Trần Giang Hà gật đầu.

"Vừa nãy cháu nói dì đến làm việc cho cháu, có phải là có đánh yểm trợ đúng không?" Trịnh Gia Hân hỏi.

Trần Giang Hà sững sờ, trong lòng tự nhủ dì nhỏ, dì thực sự là thông minh nhanh trí, bên cạnh cháu chính là thiếu một người có chỉ số IQ cao lại còn xinh đẹp thân thích đánh yểm trợ.

"Không trả lời chính là thừa nhận." Trịnh Gia Hân nguýt anh một cái, nói: "Trước tiên nói cho dì biết, cháu ở trường đại học bận rộn cái gì?"

"Cũng không bận bịu cái gì, chỉ là công việc bán thời gian giao hàng à."

Trần Giang Hà ngồi dậy, nghiêm túc nói chuyện: "Công việc đoàn giao hàng không thích hợp với dì, sau khi kỳ nghỉ đông kết thúc, cháu dự định thử sức trong lĩnh vực thương mại điện tử xuyên biên giới, cần những người có năng lực chuyên nghiệp khá mạnh giúp đỡ."

"Thương mại điện tử xuyên biên giới?" Đôi mắt Trịnh Gia Hân lóe sáng lên, nói: "Cái này rất phù hợp với chuyên ngành của dì, tiếng anh của dì đã vượt qua cấp 8, sau khi tốt nghiệp phương hướng công việc chủ yếu chính là ngoại thương."

"Dì nhỏ thật là lợi hại, cháu còn đang vật lộn với cấp 4, vậy mà dì đã qua cấp 8 rồi." Trần Giang Hà cười một cách nịnh nọt.

Trịnh Gia Hân đưa tay nhéo mắt Trần Giang Hà, nói: "Cháu là nghiệp dư, dì nhỏ là chuyên nghiệp nha."

"Nhưng mà, cháu lấy đâu ra tiền để làm thương mại điện tử xuyên biên giới? Ngành này đòi hỏi vốn đầu tư ban đầu rất lớn." Trịnh Gia Hân hỏi.

"Bảo mật."

Về phương diện tài chính Trần Giang Hà một chữ cũng không nói: "Chỉ hỏi dì một câu, có nguyện ý giúp cháu hay không?"

"Có bao ăn bao ở không?" Trịnh Gia Hân cười hỏi, dựa vào sự hiểu biết của cô với Trần Giang Hà, chuyện anh không nói, vậy chính là đã có cách, không cần hỏi nhiều.

"Bao." Trần Giang Hà không chút do dự.

"Có phân phối bạn trai hay không?" Trịnh Gia Hân lại hỏi.

"..." Trần Giang Hà bối rối, do dự một chút, nói: "Cháu có một người anh em tốt, hâm mộ dì đã nhiều năm."

"Hả, dẫn hắn tới gặp dì đi." Trịnh Gia Hân cười khanh khách nói.

Trần Giang Hà bỗng nhiên lắc đầu: "Không được, cháu coi hắn là anh em, hắn lại muốn làm dượng của cháu, trên đời này nào có chuyện tốt như vậy chứ?"

Trịnh Gia Hân nghe nói như thế, vẫn rất cảm động, mỉm cười nói rằng: "Coi như cái tên nhóc cháu còn có lương tâm, không giúp người ngoài để lừa gạt dì."

"Chuyện cháu mời vừa nói, dì đáp ứng trước, nhưng mà dì cũng nói rõ trước, dì chỉ giúp cháu làm việc, không đáp ứng giúp cháu đánh yểm trợ."

Trịnh Gia Hân nói: "Cháu mới vừa lên năm nhất đã có ba người bạn gái, về sau liệu còn có không?"

"Khi còn bé ông bà không đau cậu không yêu, lớn rồi nhu cầu tình cảm nhiều hơn, có hợp lý không?" Trần Giang Hà tìm được một lý không chê vào đâu được.

Trịnh Gia Hân: !!!

Trần Giang Hà nhìn cô.

Dấu chấm hỏi nhỏ, cháu có phải là còn có rất nhiều con nữa hay không.

Dì nhỏ Trịnh Gia Hân, là động lực để Trần Giang Hà hàng năm về nhà sớm chúc tết, anh ở nhà bà ngoại bốn ngày, cùng đánh lộn, cãi nhau với cô, bỗng nhiên có loại cảm giác như trở về khi còn bé, vui đến quên cả trời đất.

Đại học nghỉ đông khá dài, vào mười lăm tháng giêng mới khai giảng, nhưng mà Trần Giang Hà không có thời gian ở nhà qua Nguyên Tiêu, bởi vì bên công ty 9527 chính thức bắt đầu làm việc vào ngày mồng tám.

Trần Giang Hà trở lại phía đông Quảng Đông trước thời hạn, mang theo mấy trăm phong bao tiền lì xì, để phân phát trợ cấp cho nhân viên với sinh viên đại học làm bán thời gian, thuận tiện mang đặc sản địa phương cho cô giáo Từ, sau đó về ký túc xa nam sinh đi bộ một vòng.

Vốn tưởng rằng mình đến sớm như vậy, bạn bè cùng phòng ký túc xá 414 hẳn là không có ai, ký túc xá khẳng định vắng vẻ, không nghĩ tới vừa trở về ký túc xá đã nhìn thấy Lưu Đống Lương, Trương Khải, Vương Viễn Bằng, Tôn Thiên tất cả đều đang dọn dẹp giường chiếu, bùm bùm vỗ ra một lớp bụi.

Trần Giang Hà không muốn vào phòng ăn bụi, châm điếu thuốc ở ngoài cửa đứng đợi.

"Tiên sư nó, tên khốn nào về quên đóng cửa sổ, lớp bụi này cũng có thể đem tôi chôn sống rồi."

Giường của Lưu Đống Lương ở bên cạnh cửa sổ, phủi bụi làm cho hắn sặc đến ho khan, chửi rủi, châm điếu thuốc, hút một hơi để lấy lại bình tĩnh.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0