"Có một số việc, có thể lừa gạt được nhất thời, nhưng anh có thể giấu cả đời được sao?" Lý Hoằng Văn nhìn chằm chằm Trần Giang Hà, trong ánh mắt nhiều hơn mấy phần lành lạnh.
"Đây không phải chuyện cậu nên bận tâm." Trần Giang Hà nở nụ cười, nói; "Trước đó tôi cũng có một người bạn cũ, cũng giống như cậu, chạy đến đại học tài chính Quảng Đông điều tra tôi, sau đó nói xấu tôi trước mặt Khương Diệc Xu, cậu có biết sau đó hắn như thế nào không?"
"Thế nào rồi?" Ánh mắt Lý Hoằng Văn lóe lên.
"Tôi không nói cho cậu biết." Trần Giang Hà mỉm cười, nói: "Cậu không phải là thích tìm hiểu rõ sao? Dành thời gian đi điều tra thêm đi."
Lý Hoằng Văn bỗng nhiên sững sờ, sớm biết như thế, điếu Hoa tử vừa nãy kia, ném cho chó hút cũng không cho hắn hút ...
"Kỳ thực tôi có một chuyện không thể hiểu nổi, muốn thỉnh giáo cậu một chút." Lý Hoằng Văn nhẫn nhịn tức giận nói.
"Nói nghe một chút." Trần Giang Hà ngược lại là rất có kiên nhẫn.
"Tôi ở mọi phương diện đều ưu tú hơn cậu, lớn lên cũng không xấu hơn cậu, đối với Khương Diệc Xu cũng là móc tim móc phổi, cô ấy cũng không thèm liếc nhìn một cái, lại đối với cậu yêu thích không rời, như vậy hợp lý không?" Lý Hoằng Văn không cam lòng hỏi.
"Rất hợp lý." Trần Giang Hà mỉm cười, nói: "Trong chuyện tình cảm, xưa nay đều là vào trước là chủ, lúc cô ấy học ở trường cấp 3 liền thầm mến tôi, lên đại học liền nói chuyện yêu đương với tôi, đây không phải chuyện tự nhiên hay sao?"
"Không phải thông gia từ bé sao, lại trở thành thầm mến?" Vẻ mặt Lý Hoằng Văn kinh ngạc nhìn Trần Giang Hà, không ngờ như thế tôi liên tiếp bị cậu lừa nhiều lần như vậy?
"Giả vờ thật thì thật cũng giả, vô vi có nơi có trả không, chuyện tình cảm rất phức tạp, dăm ba câu giải thích không rõ, từ từ hiểu, chàng trai trẻ."
Trần Giang Hà đưa tay vỗ vai Lý Hoằng Văn, lại từ trong túi áo hắn lấy ra gói Hoa tử mới mở nói: "Gói thuốc Hoa tử này coi như làm học phí, về sau lại có vấn đề gì về tình cảm muốn tìm tôi trưng cầu ý kiến, tôi vẫn sẽ tính phí cậu đấy."
"Trần Giang Hà, nơi này là Đại học Quảng Đông, cậu kiêu ngạo như vậy, không sợ tôi cho người đánh cậu sao?"
Trước khi Trần Giang Hà đi, Lý Hoằng Văn đưa tay đập ở vai anh.
Lúc hắn nói câu nói này, âm thanh rất lớn, vừa nói xong, mấy sinh viên cách đó không xa trực tiếp chạy đến vây lại.
Trường đại học 985 hiếm khi xảy ra sự kiện ẩu đả, nhưng không có nghĩa là không có, ở đâu có người ở đó có giang hồ, tranh đấu là không thể tránh được.
Lúc này, Khương Diệc Xu đang ngồi yên lặng đợi Trần Giang Hà ở cửa quán trà sữa cách đó không xa đứng dậy, nhanh chóng lấy chiếc điện thoại BBK cô mua trong kỳ nghỉ đông chuẩn bị báo cảnh sát.
Trần Giang Hà lấy một điếu thuốc để trong miệng, cúi đầu đốt lên, lúc thở ra khói, hời hợt đáp lại Lý Hoằng Văn: "Cậu là người có ăn học, tôi là lưu manh có văn hóa, hai ta ai sợ ai?"
Nghe nói như thế, Lý Hoằng Văn hơi run lên, liếc nhìn Khương Diệc Xu đang căng thẳng cầm điện thoại di động cách đó không xa, thở dài: "Haizz, có người lưu manh giống như cậu bảo hộ cô ấy, cũng rất tốt, nhìn bộ dạng cô ấy khẩn trương vì cậu, tôi liền biết chính mình thua triệt để rồi."
"Nhưng mà, tôi vẫn sẽ không từ bỏ, tôi sẽ tiếp tục học cao học, học tiến sĩ, thi công chứ, không ngừng nâng cao bản thân, rồi cuối cùng sẽ có một ngày, cô ấy sẽ thấy sự cố gắng của tôi."
Lý Hoằng Văn nói xong, ra hiệu cho đám người hội sinh viên xung quanh, rồi dẫn họ đi.
Nhìn thấy Lý Hoằng Văn dẫn người rời đi, Khương Diệc Xu cách đó không xa cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Tiểu tử này có ít tiền đồ."
Trần Giang Hà gảy tàn thuốc, liên tưởng đến Lý Hoằng Văn là phó chủ tịch hội sinh khoa luật, hơn nữa còn chuẩn bị học cao học, học tiến sĩ, trong nội tâm lặng lẽ đem giáo sư Đào Hân Nhiên trong danh sách cố vấn pháp luật loại bỏ mất.
"Về sau dành thời gian đi tới bộ phận pháp lý Xí Nga tuyển dụng một vài người, dùng tiền có thể làm được việc, không cần thiết tự gây phiền phức."
Suy nghĩ của Trần Giang Hà lóe lên, không suy nghĩ nhiều nữa, cất bước đi về phía Khương Diệc Xu.
"Điện thoại này của em thật đẹp mắt."
Trần Giang Hà đi tới trước mặt Khương Diệc Xu, cúi đầu liếc nhìn chiếc điện thoại BBK cô đang cầm trên tay, trong đầu không tự chủ hiện ra một đoạn "Daring daring daring daring" kinh điển của BG, còn có nữ thần phổ biến một thời Song Hye Kyo.
Nhưng mà, sự hợp tác giữa Song Hye Kyo với BBK đã bị hủy bỏ vào năm 2007, điện thoại nghe nhạc BBK hiện tại vẫn chưa được phổ biến, nhưng có thể nhìn thấy ở khắp mọi nơi tại Quan Thành với Châu Thổ sông Châu Giang nơi nó ra đời.
"Âm sắc rất tốt, nghe ca nhạc rất tốt."
------
Dịch: MBMH Translate