Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 270 - Chương 270: Căn Cứ Địa Light Chaser Giả Xảy Ra Chuyện

Chương 270: Căn Cứ Địa Light Chaser Giả Xảy Ra Chuyện Chương 270: Căn Cứ Địa Light Chaser Giả Xảy Ra Chuyện

“Khả năng tự lập của Trần Giang Hà rất mạnh, dù uống nhiều thì ngủ một giấc là được rồi, không cần chăm sóc.”

Lời Trịnh Gia Hân nói như có thâm ý, cô nhìn Khương Diệc Xu một chút, cô gái nhỏ này không chỉ có ngoại hình xinh đẹp, tính cách cũng đặc biệt dịu dàng, cách đối xử của cô ấy với Trần Giang Hà lại càng tốt đến không thể phản bác, khó trách tên nhóc thối kia dùng "Mối tình đầu" để hình dung cô.

“A.” Khương Diệc Xu gật gật đầu, nhưng vẫn đứng ở cửa.

"Cô... ngủ với nó chưa?"

Khương Diệc Xu sửng sốt, sau khi cùng Trịnh Gia Hân liếc nhìn nhau, hai má trắng nõn trong nháy mắt nhuộm đỏ ửng, cô ngượng ngùng, nhưng cũng không muốn nói dối, đành đỏ mặt gật đầu.

Trịnh Gia Hân cũng hơi ngẩn ra.

Đây là tu bao nhiêu đời tích bao nhiêu phúc duyên mới có thể gặp được cô gái tốt như vậy chứ?

"Không phải loại ngủ kia, là ngủ bình thường..." Khương Diệc Xu thấy Trịnh Gia Hân ngẩn người, lo lắng cô nghĩ lệch, cố ý giải thích một câu.

“Khụ.” Trịnh Gia Hân ho nhẹ một tiếng, cô gái sạch sẽ, thanh thuần như vậy, đừng nói tên nhóc thối nhà cô, ngay cả cô cũng thích.

Cô quay đầu nhìn Trần Giang Hà đang ngủ say trên giường lớn, đưa tay cầm lấy lòng bàn tay mềm mại của Khương Diệc Xu: "Để nó ngủ một mình đi, chúng ta sang phòng bên cạnh nghỉ ngơi, kể cho tôi nghe chuyện tình yêu của hai người, thế nào?"

“Ừm.” Khương Diệc Xu gật đầu đồng ý, liếc mắt nhìn cửa sổ trong phòng, phát hiện rèm cửa sổ vẫn chưa kéo hết, có ánh sáng xuyên vào, cô lập tức đi qua kéo rèm cửa sổ, sau đó cẩn thận từng li từng tí bật một ngọn đèn trong toilet, vừa không chói mắt, cũng sẽ không quá tối, thuận tiện cho việc Trần Giang Hà nửa đêm thức dậy uống nước hoặc đi WC.

Trịnh Gia Hân ở cửa nhìn đến sửng sốt, trong đầu lần lượt hiện ra bóng dáng Từ Chỉ Tích, Lâm Tư Tề, lại đối lập với Khương Diệc Xu.

Nếu như nhất định phải chọn một trong ba, nên chọn người nào? Trịnh Gia Hân hỗn độn, suy nghĩ một chút vẫn cảm thấy nước phù sa không chảy ruộng ngoài tương đối thỏa đáng.

"Xong rồi xong rồi, mình còn chưa đứng đắn yêu đương gì, làm sao có thể có loại ý nghĩ này?"

Trịnh Gia Hân xoa xoa huyệt thái dương, chờ Khương Diệc Xu đi ra, đóng kỹ cửa phòng, lập tức dẫn cô đến phòng bên cạnh nghỉ ngơi, hai người tắm rửa xong nằm trên giường, vây quanh đề tài Trần Giang Hà hàn huyên rất rất nhiều, rạng sáng hơn ba giờ mới ngủ.

Trần Giang Hà ngủ một giấc thẳng đến chín giờ sáng, lúc thức dậy ngoại trừ đầu có chút choáng váng, miệng có hơi khát nước ra thì không có dị thường nào nữa cả.

Phòng 8116 sát vách, hai chân Trịnh Gia Hân kẹp chăn, tỉnh một lúc, lại ngủ một lúc, lặp lại nhiều lần, Khương Diệc Xu thì dậy sớm trở về trường học.

“Cộc cộc cộc.”

Sau khi Trần Giang Hà xuống tầng trả phòng thì nhìn thấy danh sách đăng ký của khách trọ, lập tức đi đến quán ăn sáng gần đó đóng gói một phần sữa đậu nành và bánh quẩy, lại gấp gáp trở lại, gõ cửa phòng 8116.

“Dì ơi, dậy đi, hôm nay đi Cương Đỉnh mua trang bị.” Trần Giang Hà cách cửa phòng gọi một câu.

“À.” Trịnh Gia Hân tỉnh lại, dụi dụi mắt, đáp lại một câu. “Cháu chờ một chút, dì rửa mặt đã.”

Trần Giang Hà đợi ở ngoài cửa khoảng mười phút thì cửa mở ra, anh giơ tay sờ sờ nhiệt độ sữa đậu nành, cười đưa qua. “Nhiệt độ vừa đủ, uống xong đi theo cháu.”

“Ừ.” Trịnh Gia Hân cười nhẹ, nhận lấy bữa sáng cậu mua, tâm trạng khá tốt nói: “Tối hôm qua Diệc Xu ngủ với dì, hàn huyên rất nhiều chuyện về cháu.”

“Hả?”

Trần Giang Hà có chút kinh ngạc.

“Yên tâm đi, về chuyện hai người bạn gái khác của cháu, dì một chữ cũng không nhắc đến.”

Trịnh Gia Hân chỉ liếc mắt thôi là nhìn thấu tâm tư nhỏ nhen của Trần Giang Hà, thuận tiện dặn dò: "Diệc Xu là một cô gái cực kỳ tốt, cháu phải quý trọng”

Trần Giang Hà nở nụ cười, bỗng nhiên hỏi: "Dì nhỏ, dì cảm thấy cả đời người, thứ gì là khó quên nhất?"

Trịnh Gia Hân suy nghĩ một chút, lắc đầu, hỏi anh: "Cái gì?”

“Mối tình đầu.” Trần Giang Hà lạnh nhạt trả lời, lại nghiêm túc nhìn dì nhỏ nói. “Vừa rồi khi dì do dự, trong đầu có hiện ra hình dáng hoặc tên của một người đàn ông không?"

“Không có.” Trịnh Gia Hân lại lắc đầu, sau đó trừng mắt nhìn Trần Giang Hà, rầu rĩ nói: “Đời này điều mà dì khó quên nhất, đó là khi còn bé cháu nằm sấp trên người dì ngủ, sau đó đái dầm.”

Da đầu Trần Giang Hà tê dại, hình ảnh kia quá đẹp, hoàn toàn không dám nghĩ: "Việc này dì không nói với Khương Diệc Xu chứ?"

“Ai không biết xấu hổ mà nói chứ.” Trịnh Gia Hân cầm lấy sữa đậu nành uống một ngụm: “Ngọt quá.”

"Cháu đặc biệt bảo ông chủ thêm một muỗng đường, từ hôm nay trở đi, dì nhỏ chính là một thành viên trong đoàn đội gây dựng sự nghiệp của cháu, trước kia cuộc sống có chút khổ, sau này cuộc sống phải ngọt ngào lên." Trần Giang Hà nói.

“Miệng cháu còn ngọt hơn sữa đậu nành, khó trách có thể lừa được nhiều cô gái xinh đẹp một lòng đối tốt với cháu như vậy.”

Trịnh Gia Hân nhìn anh, nói: "Đi thôi, đi trả phòng trước, sau đó làm chính sự.”

“Được.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0