Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 285 - Chương 285: Thích Là Làm Càn, Yêu Là Khắc Chế

Chương 285: Thích Là Làm Càn, Yêu Là Khắc Chế Chương 285: Thích Là Làm Càn, Yêu Là Khắc Chế

"Nè nè nè, trong nhà còn có mẹ góa con côi người già đó, muốn thể hiện tình cảm thì nhẹ nhàng một tí, suýt nữa dì đã ngã xuống rồi đó."

Giọng của Trịnh Gia Hân vang lên.

"Dì nhỏ, hay là dì đi ra ngoài hóng gió đi?"

Trần Giang Hà vô cùng vô lương tâm, ngẩng đầu lên nhìn gương mặt trắng trắng mềm mềm, như có thể búng ra sữa của dì nhỏ khi vừa mới đắp mặt nạ dưỡng da xong, trực tiếp bảo cô đi ra ngoài...

"Tên nhóc thúi này được lắm, có vợ liền quên dì, tức chết dì."

Trịnh Gia Hân thở phì phò, đứng dậy đi ra ngoài ban công, thuận tay đóng cửa sổ sát đất lại.

"Anh vừa tới đã chọc tức dì nhỏ rồi."

Khương Diệc Xu ngẩng đầu nhìn Trần Giang Hà:

"Lúc không có anh, dì luôn nói tốt về anh."

"Vậy hả?"

Trần Giang Hà nhướng mày, thả Khương Diệc Xu xuống, sau đó lấy hộp quà từ trong túi ra, nói:

"Tôn trọng người già, yêu thương trẻ con, em đợi anh một chút."

"Vâng."

Khương Diệc Xu gật đầu.

Trần Giang Hà đi ra ngoài ban công, kéo cửa sổ sát đất ra, nghiêng đầu nhìn Trịnh Gia Hân vẫn còn đang phụng phịu, mở hộp quà trên tay ra, vừa cười vừa nói:

"Đừng tức giận nữa, tức giận sẽ nhanh già đó, miệng nhỏ bĩu lên trời, không ai yêu cũng chẳng ai thương."

"Hừ!"

Trịnh Gia Hân hừ một tiếng, xoay đầu lại, véo tay áo lên định trừng mắt nhìn anh, thì đôi mắt đột nhiên sáng lên, sững sờ tại chỗ.

"Đồng hồ này đẹp thật đó."

Trịnh Gia Hân nhìn hộp quà ở trên tay Trần Giang Hà. Trong hộp quà là một chiếc đồng hồ Cartier nữ, vừa nhìn thôi đã làm cô rung động.

"Thích không?"

Trần Giang Hà hỏi cô.

"Thích."

Trịnh Gia Hân gật đầu, nhưng rất nhanh đã nghiêng mặt qua chỗ khác, nói:

"Cất đi, cất đi, chắc chắn không phải là tặng cho dì, đưa cho dì nhìn là để cho dì thèm chứ gì. Tên nhóc thúi xấu xa."

"Ha ha."

Trần Giang Hà nhịn không được mà cười, lấy đồng hồ ra, nắm lấy tay của dì nhỏ, thuần thục đeo lên cho cô:

"Xin lỗi dì nhỏ, bây giờ cháu mới có thể thực hiện được nguyện vọng năm 20 tuổi của dì."

Trịnh Gia Hân nghe xong liền ngơ người.

Trần Giang Hà lại phủi mông, xoay người lấy một hộp quà khác ra, đưa cho Khương Diệc Xu:

"Sau này lúc rảnh đừng yên lặng chờ đợi như thế nữa."

Khương Diệc Xu nhìn anh, không nói gì cả.

"Đang suy nghĩ tới chuyện gì thế?"

Trần Giang Hà hỏi.

"Em đang nghĩ..."

Khương Diệc Xu muốn nói lại thôi, trong lòng thì thào:

"Chuyện lãng mạn nhất."

Khi ở cạnh Khương Diệc Xu, Trần Giang Hà luôn cảm thấy thời gian trôi qua rất nhanh.

Khương Diệc Xu cũng khá ỷ lại Trần Giang Hà, bọn họ ngồi trên ghế sô pha xem phim, cô lặng lẽ nắm chặt lấy bàn tay của anh, cẩn thận đan xen mười ngón tay lại với nhau.

Lúc ăn tối, dì nhỏ Trịnh Gia Hân ăn không nhiều lắm, nhưng khi ngồi xem phim với hai người bọn họ lại thường xuyên ợ hơi.

10 giờ đêm.

Trần Giang Hà vốn định ở lại với Khương Diệc Xu lâu một chút nữa, nhưng đã bị dì nhỏ đuổi ra khỏi nhà.

"Phụ nữ lớn tuổi vẫn còn độc thân đúng là đáng thương thật, chỉ một chút tương tác nhỏ thôi đã không chịu nổi."

Lúc đi ra khỏi khu dân cư, Trần Giang Hà đốt một điếu thuốc, nhớ tới ánh mắt của dì nhỏ lúc dì nhỏ đuổi mình về, bất đắc dĩ lắc đầu.

Nhưng mà, Trần Giang Hà rất hiểu cho dì nhỏ, chắc cô sợ tối nay anh mà không đi, sau đó sẽ cùng Khương Diệc Xu kìm lòng không được mà...

Thực ra, đứng ở góc độ của Trần Giang Hà mà nói, thì dì nhỏ có hơi lo xa, bởi vì Khương Diệc Xu đã nói không muốn quá vội vã, cho nên anh cũng vô cùng bao dung, không gấp gáp.

Thích là làm càn, yêu là khắc chế.

Lúc quay về trường đại học Tài chính Quảng Đông đã sắp 11 giờ rưỡi, nhưng trong sân trường vẫn rất ồn ào náo nhiệt. Mấy đôi tình nhân đều đang cố gắng bắt lấy cái đuôi nhỏ của mùa xuân, ôm ôm ấp ấp thể hiện tình cảm.

"Mẹ nó, sinh viên thời đại mới phải giữ mình trong sạch giống như tôi mới phải."

Mỗi lần nghe thấy âm thanh kỳ lạ phát ra từ trong rừng cây, thân là trợ lý học sinh của Đoàn Ủy - Trần Giang Hà đều muốn xoay đầu đi tới quầy bán hàng mua một cái đèn pin, chiếu rọi bóng đêm, thắp sáng khu rừng, dẫn đám người này tới tòa nhà Hành chính của Đoàn Ủy nghe một lớp giáo dục tâm lý.

"Được rồi, được rồi, làm người phải tích đức, làm cán bộ của Đoàn Ủy thì phải hòa mình với quần chúng nhân dân, biết đâu ngày nào đó mình cũng gia nhập với bọn họ thì sao?"

Suy nghĩ của Trần Giang Hà thay đổi rất nhanh, giây trước còn là cán bộ Đoàn Ủy chuẩn bị gây sự, giây sau đã quay trở lại làm một người lương thiện, trong lòng thầm hát:

"Phía bờ biển bên kia ngọn núi đó có một bầy tinh linh xanh..."

Anh quay về ký túc xá lấy quà trước, sau đó đi tới tòa nhà dành cho giáo viên.

"A, tinh linh xanh dễ thương."

Lúc Trần Giang Hà chuẩn bị gõ cửa phòng ký túc 502 đột nhiên nghe được cô Từ đang hát bài <Bài ca tinh linh xanh>.

"Tâm linh tương thông?"

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0