Các quân đoàn từ tám thành phố lớn đã được trao cờ để bắt đầu khởi hành, căn cứ đông đúc của Light Chaser ban đầu bây giờ đã trống đi hơn một nửa.
Nhưng, đây chính xác là điều mà Trần Giang Hà muốn thấy, nếu những người bán hàng bên dưới chỉ muốn ổn định ở một góc, không muốn đi đến các thành phố xung quanh để mở thị trường mới, thì hoạt động kinh doanh hiện tại ở phía đông Quảng Đông sẽ trì trệ, sau đó ắt sẽ xuất hiện của nhiều đối thủ cạnh tranh lọt vào như tằm ăn lá, thị phần số định mức liên tục bị thu hẹp.
Nghề kinh doanh này cũng giống như việc chèo thuyền ngược dòng, không tiến ắt sẽ lùi.
“A Tuấn, sau này thị trường phía đông Quảng Đông, chủ yếu sẽ dựa vào sự lãnh đạo của cậu để hỗ trợ đội.”
Sau cuộc họp buổi sáng, Trần Giang Hà gọi một mình Lý Tuấn ở lại, đắp bả vai anh ta nói: "Tôi sắp đề bạc cậu làm giám đốc khu lớn."
"Hả?" Lý Tuấn có chút ngạc nhiên, gãi đầu nói: "Tôi vừa mới nhậm chức giám đốc khu kinh doanh quận Thiên Hà chưa đầy một tháng, mà nhanh như vậy đã được đề bạc làm giám đốc khu lớn, e là người ta sẽ không phục."
"Cậu làm liên tục đều đứng đầu doanh thu mấy tháng. Sau khi làm giám đốc lại làm thành tích của Thiên Hà tăng gấp đôi, có đề bạc cậu lên khu lớn thì ai dám không phục?"
Mặt Trần Giang Hà nghiêm túc nói: "Chuyện kinh doanh này cậu còn mạnh hơn tôi nữa là."
“Tam ca, lời khen của anh làm tôi sắp bay lên rồi.” Lý Tuấn có hơi xấu hổ.
Trần Giang Hà cúi đầu nhìn hắn nói: "Tên nhóc này, gần đây cậu gầy đi nhiều đấy, có phải sau khi chia tay với Thẩm Nguyệt, tay cậu làm việc nhiều hơn phải không? Vậy thì cần phải tăng dinh dưỡng nhiều vào?"
“Nếu anh không nhắc đến Thẩm Nguyệt, thì tôi cũng quên mất cô ấy rồi.”
Lý Tuấn nhún nhún vai, nói: "Gần đây, tôi gặp được một em gái tiếp tân Mai Châu ở Đồng Tương, cô ấy rất xinh đẹp, tính tình cũng tốt, nhưng..."
Nói được câu thì bỗng Lý Tuấn nghẹn lại, cười ha hả có hơi dằm khăm.
"Nhưng chuyện kia nhu cầu cao?" Trần Giang Hà hỏi đầy ẩn ý.
"Sao anh biết?" Lý Tuấn nhướng mày hỏi.
“Nhìn cách cậu cười dằm khăm như vậy là biết rồi.”
Trần Giang Hà mỉm cười, thật ra những giám đốc bộ phận kinh doanh như Lý Tuấn, do hàng ngày phải chạy đến các nhà hàng và quán ăn để bàn chuyện làm ăn, nên có rất nhiều cơ hội gặp gỡ các cô gái.
Thời nay, lễ tân, nhân viên phục vụ và quản lý của một số nhà hàng cao cấp gì đó đều là “bộ mặt” của nhà hàng, có rất nhiều cô gái xinh đẹp, và nhiều cô gái trong số này còn non nớt, chưa tiếp xúc nhiều, tính cách khá đơn giản, nên rất dễ bắt đầu, mà cũng không suy nghĩ quá nhiều, thích hợp để yêu đương.
Nói tới chuyện tình cảm, dù Lý Tuấn chỉ là tay mới nhưng anh ta cũng không ngốc chút nào, thậm chí còn rất thông minh, chỉ cần bạn gái thay đổi nhanh chóng thì sẽ không có nỗi buồn, chỉ có tình yêu.
"Chú ý điều độ, mỗi ngày dành thời gian buổi sáng chạy bộ một tiếng, luyện tập vận động 100 lần, thì hiệu quả không tệ." Trần Giang Hà nhắc nhở.
Anh nói chuyện này cũng từ kinh nghiệm của mình, sau một đêm điên cuồng trước đó, khiến anh đi bộ còn phải bám vào tường, sau khi tập luyện cường độ cao, thì không chỉ tràn đầy động lực mà sức chịu đựng và thời gian của anh cũng tăng lên, niềm vui còn nhân đôi.
“Được rồi, hôm nào thử đi.”
Lý Tuấn mỉm cười gật đầu, không nói thêm gì nữa, dẫn nhóm điều hành việc kinh doanh thôi.
"Lão đại, tổng giám đốc Tôn tới rồi."
Lý Tuấn vừa mới bước chân rời đi, thư ký liền đi vào báo cáo.
Trần Giang Hà nhướng mày, nhìn kỹ hơn vào Lâm Tư Tề, người hôm nay mặc sơ mi trắng và váy màu xanh.
Trang phục của cô thư ký nhỏ rất đẹp, phong cách hay thay đổi nhưng luôn toát lên một vẻ đẹp độc đáo vừa phải, có thể ngọt ngào, mặn mà, dễ thương hay đáng yêu, thật sự là một cô gái đa năng, một cái kho báu.
Bình thường Trần Giang Hà nhất định sẽ trêu chọc cô ấy một lát, nhưng bây giờ tổng giám đốc chi nhánh đang đợi ở bên ngoài, nên anh chỉ liếc nhìn vài cái rồi mỉm cười đi ra ngoài gặp lãnh đạo.
"Anh Tôn."
Trần Giang Hà đi ra ngoài nhìn thấy Tôn Hạo Lâm tổng giám đốc chi nhánh, trên môi nở nụ cười, chào hỏi như bình thường.
Trước kia Tôn Hạo Lâm nhắm mắt làm ngơ trước sự phát triển của Trần Giang Hà, từ khi thành lập cơ sở mua bán mang đi của Light Chaser đến nay, anh ta chưa từng đến đó một lần, hôm nay đi tới đây thấy thì có hơi chấn động rồi.
"Chiếm lấy châu thổ sông Châu Giang và tạo ra một mảnh trời."
Tôn Hạo Lâm nhìn chằm chằm biểu tượng trên tường hồi lâu, đột nhiên anh ta quay đầu nhìn Trần Giang Hà đang đi về phía mình, hỏi: "Tên nhóc kia, cậu muốn làm phản à?"
"Hả?"
Trần Giang Hà chớp chớp mắt, vẻ mặt ngây thơ vô tội nói: "Anh Tôn, tôi không hiểu ý anh lắm."
"Làm cũng làm rồi còn không dám thừa nhận?"
------
Dịch: MBMH Translate