Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 315 - Chương 315: Lần Sau Còn Có Cơ Hội

Chương 315: Lần Sau Còn Có Cơ Hội Chương 315: Lần Sau Còn Có Cơ Hội

"Khương học trưởng, Bạch học trưởng, lại gặp mặt rồi."

Trần Giang Hà cười hì hì đi tới chào hỏi.

"Cậu nhưng là người bận bịu, trợ lý Trần." Khương Đào cười liếc anh một cái, nhạt nói: "Vừa phải bận rộn lập nghiệp, còn phải chú ý học tập với công việc của đoàn ủy, có phải là quá mệt mỏi hay không?"

Khương Đào vừa dứt lời, Trần Giang Hà còn chưa nói, Bạch Thanh Phong tiếp lời nói: "Lão Khương, cậu nói sót rồi, trợ lý Trần còn là một tay sát gái nữa, nói chuyện yêu đương cũng rất tiêu hao thể lực."

"Tôi nói không sai, đúng không trợ lý Trần?" Bạch Thanh Phong nói xong cười híp mắt hỏi Trần Giang Hà.

"Đúng đúng đúng, hai vị học trưởng nói đều đúng."

Trần Giang Hà cũng không phản bác, cười gật đầu.

Khương Đào với Bạch Thanh Phong liếc mắt nhìn nhau, câu nói của Trần Giang Hà khiến hai người bọn họ cảm thấy không được thoải mái, nhưng lại không tìm được tật xấu gì, lời nói không đầu cơ hơn nửa câu, im lặng ngậm miệng, lười mở miệng.

Chu Vân Thư cùng Trần Giang Hà trong toàn bộ quá trình đều không trao đổi gì.

"Khương Đào."

Ba giờ chiều, cuộc phỏng vấn bắt đầu, Khương Đào là người đầu tiên phỏng vấn, người đầu tiên được gọi tên, tiến vào địa điểm phỏng vấn.

Trong phòng có ba người phỏng vấn, theo thứ tự là Hoàng Dự Chương, bí thư đoàn thanh niên của trường, Tiền Văn Vũ, Phó thư ký với Triệu Anh Kiệt giáo viên đoàn thanh niên. Ngoài ra, còn có Vương Nghĩa Quân, phó viện trưởng đặc biệt đến đây để quan sát cùng với bộ phận viên đoàn ủy, cán bộ hội sinh viên.

Khương Đào tràn đầy tự tin, ngẩng đầu ưỡn ngực tiến vào địa điểm phỏng vấn, kết quả không tới năm phút đồng hồ, liền cúi đầu ủ rũ, mặt mày xám xịt mà đi ra.

"Lão Khương, tình hình như thế nào?" Bạch Thanh Phong nhìn Khương Đào, kinh ngạc hỏi.

Khương Đào vung tay, nói: "Không có gì, trở về đi, không cần lãng phí thời gian đến phỏng vấn, ứng cử viên đã được quyết định rồi, hai chúng ta không có cơ hội đâu."

Bạch Thanh Phong bỗng nhiên sững sờ, đã nói công bằng, công chính, công khai mà?

Khương Đào liếc mắt sâu xa nhìn Trần Giang Hà, lại cất bước đi về phía Chu Vân Thư, mỉm cười nói câu: "Chúc mừng cậu, Chu học đệ."

Chu Vân Thư vẻ mặt lạnh nhạt mỉm cười.

Khương Đào xoay người rời đi, Bạch Thanh Phong đứng tại chỗ sửng sốt vài giây, chờ đợi thầy Triệu Anh Kiệt bên ủy ban thanh niên gọi tên, ngơ ngác đi vào phỏng vấn, sau đó vẻ mặt mày xám xịt tương tự đi ra.

Chu Vân Thư là người thứ ba đi vào, đợi mười mấy phút, vô cùng đắc ý, nở mày nở mặt đi ra.

Trần Giang Hà là người cuối cùng đi vào, không tới một phút liền đi ra, Chu Vân Thư đứng ở bên ngoài chờ anh.

"Trần Giang Hà, trước cậu giẫm tôi một cước, tôi hiện tại hồi tưởng lại, trong ngực còn mơ hồ đau, về sau hai ta cùng ở trong ủy ban đoàn, cậu nên cẩn thận một chút."

Chu Vân Thư nói với Trần Giang Hà.

"Cậu có chắc chắn mình có thể được vào ủy ban đoàn thanh niên trường không?" Trần Giang Hà cười hỏi ngược một câu.

Chu Vân Thư nhếch miệng lên, nở nụ cười: "Khương học trưởng với Bạch học trưởng chí ít còn ở lại bên trong ba năm phút đồng hồ, cậu đi vào không tới một phút liền đi ra, dựa vào cái gì mà muốn cạnh tranh với tôi?"

"Có một số việc, xác thực lấy thời gian để đánh giá." Trần Giang Hà như có thâm ý nói: "Mà có một số việc, dựa vào mặt là đủ rồi, đi vào chỉ là làm thủ tục, người đứng đầu sẽ trực tiếp đưa ra quyết định, được rồi, chỉ cậu rồi."

Nụ cười trên khóe miệng Chu Vân Thư cứng ngắc, ánh mắt thẳng tắp nhìn Trần Giang Hà nói: "Không thể, tuyệt đối không thể."

"Haizzz." Trần Giang Hà thở dài, rung đùi đắc ý, vẻ mặt buồn bực nói: "Kỳ thực việc này tôi cũng cảm thấy có chút mộng ảo, rõ ràng là có công khai phỏng vấn, làm sao có thể qua loa mà quyết định như vậy chứ, ít nhất cũng phải cho người khác một tia hy vọng nha."

Chu Vân Thư nghe Trần Giang Hà nói những lời này, ngạc nhiên phát hiện, giả vờ giả vịt cũng có thể kiêu ngạo như vậy, thở dài, lắc đầu, sáng ngời não, phiền muộn, trong lòng cảm thấy chán nản, một động tác cũng không dư thừa.

"Lần sau còn có cơ hội, tiếp tục cố gắng nhé."

Trần Giang Hà đưa tay vỗ vai Chu Vân Thư, giọng điệu chân thành nói: "Hai chai Mao Đài lâu năm cậu tặng cho bí thư Hoàng rất ngon, với Thiên Hạ hút cũng rất nice, về sau có thể đưa nhiều một chút, không thể quá không phóng khoáng được."

Nói xong, Trần Giang Hà từ trong túi lấy ra một gói Thiên Hạ chưa mở, mở nó ra trước mặt Chu Văn Thư, đưa cho hắn một điếu; "Cậu có hút thuốc lá không?"

Chu Vân Thư sửng sốt.

Trần Giang Hà tùy ý xoay điếu thuốc trong tay, bỏ vào trong miệng mình, lạch cạch một tiếng bật lửa châm thuốc, hút vào hai cái, an nhàn nói câu "Ba thích hợp được bản", phủi mông một cái rồi đi.

Sau ba ngày, kết quả tuyển chọn phó bí thư đoàn thanh niên của trường được công bố đến toàn trường.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0