Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 352 - Chương 352: Cậu... Thật Đáng Ghét Mà

Chương 352: Cậu... Thật Đáng Ghét Mà Chương 352: Cậu... Thật Đáng Ghét Mà

Trần Giang Hà lộ ra dáng vẻ vô cùng hứng thú, kích động đến độ nói chuyện cũng không lưu loát.

“Chỉ cần em có hứng thú, mang em theo cũng là chuyện thuận tay mà thôi.” Bạch Khải Đông lạnh nhạt nói, trong lòng lại đang nghĩ, đây là chính mày chủ động nhảy vào hố, đến lúc đó tao lấp đất chôn mày, cũng đừng trách tao lòng dạ độc ác.

“Thầy Bạch, thầy thật sự là người tốt.”

Trần Giang Hà khách sáo một câu, không nói thêm gì, cất bước đi đến bên cạnh Từ Chỉ Tích, giơ tay ôm lấy chiếc eo nhỏ của cô: "Cô Từ, chúng ta đi thôi.”

Thân thể Từ Chỉ Tích nhẹ nhàng run lên, nhưng không giãy dụa, càng không có đẩy anh ra, mà chỉ mím môi, rất tự nhiên sóng vai cùng anh đi về phía sân thể dục.

Bạch Khải Đông đứng tại chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm bàn tay Trần Giang Hà đặt trên eo cô Từ, cảm giác cứ như đồng thời ăn một ngàn quả chanh, chua đến mức cả người hoàn toàn thay đổi.

“Cậu thiếu tiền sao?”

Sau khi đi đến sân thể dục, Từ Chỉ Tích cầm tay Trần Giang Hà đặt trên eo cô từ phía sau, quay đầu hỏi anh.

“Thiếu chứ.” Trần Giang Hà gật gật đầu, cười hỏi Từ Chỉ Tích:" Nào có người nào không thiếu tiền?

Nghe vậy, Từ Chỉ Tích lấy ví tiền ra, rút một tấm thẻ ngân hàng từ bên trong đưa cho Trần Giang Hà: "Tấm thẻ này cậu cầm đi, mật mã là 111520."

Trần Giang Hà nhướng mày: "Mật mã 111520 này có chút thú vị, cô Từ, cô đây là đang biểu đạt tình yêu với em sao?"

“Không cần suy nghĩ nhiều.” Từ Chỉ Tích quay đầu đi, nói: “Shop online của tôi là do một tay cậu xây dựng, đầu tư giai đoạn đầu đều là cậu bỏ tiền ra, bây giờ tiền kiếm được cũng nên thuộc về cậu, sau này cũng vậy.”

“Ừ, cùng đạo lý như vậy, cô Từ bây giờ thuộc về em, sau này cũng vậy.”

Trần Giang Hà vừa nói vừa trả thẻ ngân hàng cho Từ Chỉ Tích: "Tiền của em chính là tiền của cô, cô thay em bảo quản đi.”

“Miệng cậu cũng ngọt quá ha.” Trong lòng Từ Chỉ Tích vui vẻ, ngoài miệng lại nói: “Cậu cũng cảm thấy hứng thú với hạnh mục cho vay quy mô nhỏ của Bạch Khải Đông, chứng tỏ bây giờ rất thiếu tiền. Tiền trong thẻ này tuy không nhiều lắm, nhưng cũng có thể giải quyết lúc nguy cấp.”

“Em chỉ cảm thấy hứng thú với hạng mục cho vay quy mô nhỏ này mà thôi, không có ý định tìm anh ta vay tiền.” Trần Giang Hà lắc đầu nói.

“Ồ.” Từ Chỉ Tích ồ một tiếng, nói với Trần Giang Hà: “Bạch Khải Đông có chút hai mặt, cậu phải cẩn thận một chút, không nên bị anh ta lừa.”

“Ừm, em biết rồi.”

Trần Giang Hà híp mắt, nơi chôn tập thể P2P này, người đầu tiên anh muốn chôn chính là Bạch Khải Đông!

"Không nói anh ta nữa." Từ Chỉ Tích nói sang chuyện khác: "Nói một chút về công việc kinh doanh giao hàng nhanh của cậu đi, đã định kế hoạch khuếch trương sau này chưa?"

“Đã sớm định rồi, trước tiên đứng vững gót chân ở vùng Châu thổ sông Châu Giang, sau đó tập trung lực lượng công chiếm khu Đồng bằng sông Dương Tử, những khu vực khác từ từ tìm hiểu.” Trần Giang Hà nói.

“Nghe cứ như đánh nhau vậy.” Từ Chỉ Tích cười khanh khách: “Chờ cậu phát triển đến khu Đồng bằng sông Dương Tử, có thể dẫn tôi qua bên đó chơi một chút không, tôi rất muốn đi xem cổ trấn Tô Hàng.”

"Đương nhiên có thể, đến lúc đó em mang cô, cô mang theo tiền và em bé, chúng ta một nhà bốn người chèo thuyền trên hồ, chỉ nghĩ thôi đã thấy tuyệt." Vẻ mặt Trần Giang Hà chờ mong nói.

“Hừ, không phải nghĩ thôi cũng thấy tuyệt, mà là cậu tưởng bở.”

Từ Chỉ Tích hừ nhẹ một tiếng, yên lặng bước nhanh hơn.

Trần Giang Hà bước nhanh đuổi theo, hai người đi vài vòng quanh sân thể dục, đi đến dưới một thân cây nghỉ ngơi.

Trần Giang Hà hỏi Từ Chỉ Tích: "Cô Từ, hôm nay tâm trạng cô thế nào?”

“Cũng tạm.” Từ Chỉ Tích nháy mắt mấy cái nói.

“Có thể khen thưởng cho em ba giây không?” Trần Giang Hà giơ tay lên.

“Không được.” Mặt Từ Chỉ Tích trong nháy mắt đỏ rực, ngay lập tức từ chối, lần trước một hai một, một hai một, làm hại cô bây giờ nghe được tiếng huấn luyện quân sự năm nhất thì đều đỏ mặt không thể giải thích được.

“Vậy em hôn cô một cái chắc được nhỉ.” Trần Giang Hà cúi đầu nhìn cô.

“Chỉ có thể hôn mặt.” Từ Chỉ Tích nói.

Trần Giang Hà nhướng mày, nghĩ thầm cô học lời này của ai, sao lời này em nghe xong cảm thấy đặc biệt quen tai nhỉ?

Từ Chỉ Tích nghiêng mặt, hai tay đang bắt chéo sau lưng xoay sang đặt trước bụng, cho dù từng tiếp xúc thân mật với Trần Giang Hà rất nhiều lần, nhưng vẫn bởi vì thân phận tương phản, trong lòng vẫn khó tránh khỏi sinh ra một loại cảm giác khẩn trương kỳ lạ.

“Cô Từ.”

Trần Giang Hà đột nhiên ghé sát vào bên tai, thấp giọng gọi cô.

Vốn dĩ bởi vì thân phận tương phản nên Từ Chỉ Tích đã khẩn trương không chịu được, nghe được câu gọi này, tim lập tức đập như trống, như nai con đụng loạn, cô quay đầu lại sẵng giọng: "Cậu... Thật đáng ghét mà.”

“Ưm ~”

Lời còn chưa dứt, môi đã bị chặn lại.

Đôi mắt nhắm lại, hai tay vốn đặt ở trước bụng, không hiểu sao từ từ tiến về phía trước, đỡ lấy eo của anh.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0