Dương Uyển Oánh cười, nói sang chuyện khác: “Thật ra tôi hơi không rõ, anh là người thông minh vậy, rõ ràng có thiên phú ở phương diện đầu tư quản lý tài sản, có thể dễ dàng kiếm được tiền, vì sao lại lựa chọn ném tiền vào ngành group buying nhất định khiến cho tư bản hỗn chiến, cạnh tranh kịch liệt này?”
“Bởi vì tôi còn trẻ, muốn theo đuổi kích thích.” Trần Giang Hà nói trắng ra.
Đương nhiên, đây đều không phải là ý nghĩ thực sự của Trần Giang Hà, mục tiêu anh đi vào lĩnh vực group buying thật ra rất rõ ràng, đầu năm nay Penguin, Ali đều đã bộc lộ khả năng của mình trong các lĩnh vực, mà ngành order group buying vừa mới xuất hiện, nếu có thể nắm chắc cơ hội, ra sức ôm chặt thì tương lai không chừng có thể thay thế được Meituan đời sau, đánh vào giá trị vạn triệu.
“Lý do này của anh thật đúng là ngoài dự kiến của tôi.”
Dương Uyển Oánh liếc nhìn Trần Giang Hà một cái thật sâu: “Trước đây anh từ chối vòng đầu tư thiên thần của Hồng Nham Capital chúng tôi là vì lo chúng tôi sẽ nhúng tay vào công ty quản lý của anh, nắm giữ quyền khống chế công ty đúng không?”
“Người từng khởi nghiệp đều sẽ có nỗi lo như vậy.” Trần Giang Hà nói.
“Tôi có thể hiểu được.” Dương Uyển Oánh gật đầu nói. “Thật ra từ khi Hồng Nham Capital thành lập tới nay thì tập trung đầu tư vào các công ty có định hướng tăng trưởng chứ chưa bao giờ thô bạo can thiệp vào việc quản lý của các công ty.”
Trần Giang Hà cười mà không nói, tư bản vốn đều khát máu, dù nói như vậy nhưng cũng không thay đổi được bản tính của nó, nhất là tư bản nước ngoài, giai đoạn trước rót tiền như làm từ thiện, đến giai đoạn thu hoạch thì chém thẳng một đao vào động mạch chủ.
“Thật ra tôi cực kỳ coi trọng nhóm Light Chaser của anh, bản thân tôi cho rằng tiềm lực phát triển của các anh cao hơn công ty 9527 và Group Buying Gạo Nếp.” Dương Uyển Oánh nói.
Trần Giang Hà híp mắt, anh chờ những lời này của Dương Uyển Oánh đã lâu.
“Nếu giám đốc Dương thực sự coi trọng đoàn đội của tôi như vậy thì không bằng lấy danh nghĩa gia tộc Dương thị tham dự vòng đầu tư A của công ty của tôi, thế nào?” Trần Giang Hà nói.
“Hả?” Dương Uyển Oánh nao nao, nghẹn họng nói. “Chuyện trong gia tộc của tôi chủ yếu là cha và chị gái tôi quyết định, tôi không có quyền gì nói.”
“Tôi chỉ đưa ra đề nghị.” Trần Giang Hà cười nói. “So với tư bản nước ngoài, tôi càng có khuynh hướng nhận vốn đầu tư trong nước, cùng nhau gây dựng lớn mạnh rồi chia theo nhu cầu.”
Ánh mắt Dương Uyển Oánh vụt sáng nói: “Nói như vậy, Hồng Nham Capital chúng tôi không có cơ hội nào sao?”
“Đấy là cô nói, tôi cũng không nói thế.” Trần Giang Hà khoát tay.
Dương Uyển Oánh dùng đũa gẩy mấy hạt cơm, bỏ vào trong miệng nhai nhai, nheo mắt lại nhìn chằm chằm Trần Giang Hà: “Anh thật thú vị lại khéo đưa đẩy, có suy nghĩ còn rất kín đáo, nếu không phải hôm nay ăn cơm cùng anh trong canteen đại học thì tôi sẽ nghi ngờ bản thân đang nói chuyện với một CEO của một công ty Fortune 500.”
“Tôi nghi ngờ cô đang tâng bốc tôi.” Trần Giang Hà cười vặn ngón tay, nghiêm trang nói. “Chênh lệch của tôi với CEO của công ty Fortune 500 chắc là bằng một Dương Uyển Oánh.”
“Khụ khụ.” Dương Uyển Oánh ho nhẹ hai tiếng, nói. “Nếu mà tách khỏi Hồng Nham Capital, tôi chỉ là một chân sai vặt không đáng nhắc tới, ăn chực một chút cơm trưa của anh, tôi sắp chuẩn bị xách túi chạy đây.”
“Có cần tôi đưa cô ra sân bay không?” Trần Giang Hà hỏi.
“Chạy tới đây ăn chực đã mặt dày rồi, sao có thể để anh tiễn tôi được?” Dương Uyển Oánh lắc đầu, mỉm cười đứng dậy cáo từ. “Tôi no rồi, cảm ơn tiền khoản đãi của giám đốc Trần.”
Trước khi đi, cô lại khách khí một câu: “Núi cao đường xa, chúng ta còn nhiều thời gian.”
Trần Giang Hà cũng đứng dậy, nháy mắt mấy cái với Dương Uyển Oánh, cười hỏi: “Ai là thời gian?”
Trần Giang Hà đột nhiên tao, trong lúc lơ đãng làm cho Dương Uyển Oánh vui vẻ.
Đến nỗi khi Dương Uyển Oánh lên chuyến bay từ miền đông Quảng Đông đi thủ đô, lúc dựa vào cửa sổ nhìn phong cảnh, trong đầu hiện lên những câu nói tao của Trần Giang Hà, khóe miệng vẫn như cũ không nhịn được hơi nhếch lên.
"Giao tiếp với người thú vị, quả thực khiến cho người ta cảm thấy vui vẻ."
Dương Uyển Oánh suy nghĩ một chút: "Nhưng mà, cách bố trí kinh doanh của Trần Giang Hà ở trong lĩnh vực mua theo nhóm rõ ràng là còn quá sớm. Iphone sắp ra mắt của Apple không hỗ trợ 3G. Ở giai đoạn này, mạng 3G mới được triển khai ở các nước phát triển. Ở Châu u và Mỹ, Trung Quốc lạc hậu đến mức phải ít nhất 5 năm, thậm chí 10 năm nữa mới phổ biến."
"Về lâu dài, mua hàng giao đi quả thực là một dự án chất lượng cao, Trần Giang Hà và đoàn đội Light Chaser của hắn cũng đủ ưu tú, nhưng đáng tiếc thời gian vẫn chưa chín muồi, cộng thêm vốn không đủ, rất có thể nhanh chóng thất bại dưới sự tấn công của tập đoàn Gạo Nếp với công ty 9527."
------
Dịch: MBMH Translate