Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 371 - Chương 371: Như Sương Mù Lại Như Gió

Chương 371: Như Sương Mù Lại Như Gió Chương 371: Như Sương Mù Lại Như Gió

Tâm tư Trần Giang Hà như sương như mưa lại như gió, làm người ta không đoán được, nhưng cô xoay người vừa hôn, nhẹ nhàng lại thâm tình, khiến Trần Giang Hà cảm giác như mình đã cắn một miếng kem ốc quế có vị vani trong những ngày nóng bức nhất, hương thơm thấm vào lòng người.

“Được rồi, cậu ngoan ngoãn ngủ đi, tôi đi nấu trà giải rượu cho cậu.”

Cô Từ đưa tay nắm gò má Trần Giang Hà, mỉm cười dỗ dành một câu, xoay người rời khỏi phòng ngủ, đóng cửa lại, vào phòng bếp nấu nước.

Lúc đầu trong ký túc xá Từ Chỉ Tích có máy lọc nước, nấu nước nóng rất thuận lợi nhưng cô chỉ dùng một lần liền bỏ, nguyên nhân là vì người thanh niên đi giao nước trước đó thấy cô xinh đẹp, làm việc chăm chỉ phô diễn tay nghề toàn năng, kiểm tra ống nước, đổi bóng đèn, làm chống thấm, lau dọn nhà vệ sinh, chậm chạp vài giờ, da mặt còn dày hơn Trần Giang Hà, hắn tự cho là làm như vậy có thể để lại ấn tượng tốt, không ngờ cô Từ sau đó không bao giờ dám kêu hắn giao nước đến nữa.

Trần Giang Hà thức dậy đã là 4 giờ 30 chiều, bầu trời ngoài cửa sổ u ám, mây đen che khuất mặt trời, chợt có vài tiếng sấm vang truyền ra, dường như đang nổi lên một trận mưa dông.

Đầu hơi choáng váng.

Không miệng khô lưỡi.

Trần Giang Hà vươn mình đứng dậy, tắt máy lạnh bước ra khỏi phòng ngủ.

Lúc này, Từ Chỉ Tích đang nằm trên ghế sô pha, cái quạt đứng có phần cũ kỹ kêu vù vù vù quay đầu thổi, tại thời điểm gió mạnh lướt qua, từ đầu đến cuối, đầu tiên váy lật lên, sau đó mái tóc dài bay bay, vừa thu hút vừa xinh đẹp.

Từ Chỉ Tích đang say mê, ngay cả tiếng cửa mở sau lưng và tiếng bước chân của Trần Giang Hà cũng dường như không nghe thấy, đợi anh đến gần mới bỗng dưng giật mình, quay người dựa lưng vào ghế sô pha, đôi mắt chợt né tránh.

“Hù được cô rồi?”

Trần Giang Hà ngượng ngùng cười cười, lại không tự chủ được trêu ghẹo: “Bây giờ dáng vẻ đó của cô, rất giống với dáng vẻ em bị giáo viên chủ nhiệm bắt gặp khi đang xem võ thuật trong buổi tự học buổi tối.”

“Hừ, ai giống cậu chứ?” Từ Chỉ Tích hừ nhẹ một tiếng: “Những gì tôi xem là đứng đắn, những thứ trước kia cậu xem lén nhất định đều không đứng đắn.”

“Cô biết quá nhiều, nhưng em phải cám ơn những thứ trên mạng đã đầu độc em, nếu không thì làm sao em có cơ hội đến Đại Học Tài Chính rồi tình cờ gặp gỡ cố vấn nữ thần của em chứ?”

Trần Giang Hà ngồi xuống ghế sô pha, nhặt cuốn sách bìa cứng lớn mà Từ Chỉ Tích vừa đọc lên: “Để em nhìn sự đứng đắn của cô nào.”

“Miệng lưỡi trơn tru.” Từ Chỉ Tích cười chúm chím liếc nhìn anh, âm thầm dịch người, dành ra không gian cho anh ngồi.

“Tru tiên?”

Ánh mắt Trần Giang Hà sáng lên, chắc lưỡi hít hà nói: “Sách hay, ban đầu khi nó còn được đăng nhiều kỳ, em đã luôn theo dõi, thậm chí còn quấn quýt rất lâu với Trương Tiểu Phàm, hai cô gái Lục Tuyết Kỳ và Bích Dao này đều xuất sắc như vậy, cũng đặc biệt tốt với nam chính, nên chọn ai đây.”

“Kết quả vẫn là tác giả giỏi bức người, trực tiếp viết không một ai, giỏi thật.”

Trần Giang Hà nói đến cái này, biểu cảm như thật khó lòng buông bỏ.

Từ Chỉ Tích nhìn anh với ánh mắt phức tạp.

Trần Giang Hà phát giác, quay đầu nhìn về phía cô Từ, nghi ngờ hỏi: “Sao vậy?”

“Tôi còn chưa xem đến nội dung phía sau, sao cậu có thể tiết lộ nội dung…” Từ Chỉ Tích thút thít nói.

Trần Giang Hà cười: “Em đâu có tiết lộ nội dung, không phải còn chưa nói cho cô là tác giả viết không có ai sao?”

Nghe nói như vậy, Từ Chỉ Tích chớp mắt, cảm thấy có chút không đúng, nhưng lại hợp tình hợp lý, do dự hỏi một câu: “Vậy cậu nói cho tôi đi, tác giả viết không có ai, Lục Tuyết Kỳ hay là Bích Dao?”

Trần Giang Hà lắc đầu: “Cái này mà nói ra liền không còn hay nữa, tự cô từ từ đọc, đọc xong hai ta có thể nhín thời gian trao đổi một chút thần kiếm ngự lôi chân quyết.”

“Được.” Từ Chỉ Tích gật đầu, nói: “Mùi rượu trên người cậu thật nồng, có nấu cho cậu trà thảo mộc giải rượu, để trong tủ lạnh.”

“Thật biết cách chăm sóc.”

Trần Giang Hà khen cô một câu, đứng dậy bước đến tủ lạnh.

“Không chỉ biết làm súp, còn biết nấu trà thảo mộc, thật là một người vợ tốt.”

Trần Giang Hà uống ừng ực một ly trà thảo mộc, mùi vị rất đắng, lại khiến người cảm thấy sảng khoái, cũng theo đó mà đói lên, dứt khoát lấy nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh ra, đơn giản nấu hai tô mì.

“Hiện tại cậu ngược lại khách sáo cũng không có.”

Từ Chỉ Tích bỏ đồ đang cầm trong tay xuống, đứng dậy nếm thử món mì anh chủ động đút, mùi vị rất tốt.

Trần Giang Hà mỉm cười: “Khách sáo với vợ nhà mình, vậy không phải người ngu sao.”

“Tôi thà rằng cậu ngốc còn hơn.” Từ Chỉ Tích đưa tay sửa lại mép váy, đôi chân thon dài vốn đang thả lỏng duỗi ra hơi co lại.

“Sao lại che kín như thế làm gì? Cũng không phải là em chưa từng thấy.” Trần Giang Hà nói.

Từ Chỉ Tích sửng sốt, mím môi nói sang chuyện khác: “Lúc cậu ngủ trưa, điện thoại reo nhiều lần.”

“Ừ?”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0