Tôn Thiên ngồi dậy từ trên giường, duỗi tay lấy mấy tờ khăn giấy lau ván giường, lẩm bẩm nói: "Tôi không thể tưởng tượng nổi ba anh suy nghĩ kiểu gì mà mang anh đi đến câu lạc bộ chơi đùa."
“Cậu không hiểu, cái này gọi là đả hổ thân huynh đệ, ra trận phụ tử binh.”
Vương Viễn Bằng bĩu môi nói: "Nhưng bắt đầu từ ngày mai, tôi định kiềm chế, tìm một cô gái nghiêm túc yêu đương một lần.”
"Sau cô y tá nhỏ trong phòng y tế và em gái sinh viên năm nhất, cậu đã đặt mục tiêu mới chưa??" Trần Giang Hà hỏi.
“He he, bí mật.”
Vương Viễn Bằng lẳng lơ cười cười, bóp tắt điếu thuốc trong tay, tâm trạng khá tốt nằm ở trên giường hát bài “Truyện cổ tích” của Quảng Lượng theo giai điệu Chu Bát Giới cõng vợ trên lưng: "Em khóc nói với anh, chuyện xưa trong cổ tích đều là gạt người..."
“Thật cmn lẳng lơ.”
Trần Giang Hà cũng dập tắt điếu thuốc, nằm trên giường lấy điện thoại di động lật xem hai tác phẩm kinh điển "Gia đinh cực phẩm" và "Quỷ thổi đèn" mà trước đây đã bỏ lỡ, một bên là hậu cung hương diễm, bên kia là thám hiểm huyền nghi, ghép lại xem chỉ có một chữ —— tuyệt.
Vốn định xem một lúc thì để điện thoại xuống ngủ, không nghĩ đến càng xem càng có tinh thần, chương này đến chương khác, xem thẳng đến khi bầu trời ngoài cửa sổ bắt đầu sáng, Trần Giang Hà lướt xuống: Chưa xong còn tiếp, tác giả đang liều mạng sáng tác...
“Hay lắm, tôi vì anh mà thức trắng một đêm, thế mà anh đối xử với tôi như vậy?”
Trần Giang Hà dở khóc dở cười ném điện thoại di động lên đầu giường, điều chỉnh tư thế ngủ, trong đầu nghĩ đến Khương Diệc Xu, kiên định nhắm mắt lại ngủ bù.
Không biết ngủ bao lâu, Trần Giang Hà bị tiếng chuông điện thoại di động không ngừng vang lên ở đầu giường đánh thức, mắt nhắm mắt mở nhấc tay cầm điện thoại di động, mơ mơ màng màng kết nối, chợt nghe thấy giọng nói kích động của thư ký nhỏ truyền đến: "Ông chủ, Light Chaser của chúng ta “nổi tiếng(*)” rồi!"
(*)Trong tiếng trung từ Hoả(Lửa, Cháy) còn có nghĩa bóng là nổi tiếng.
“Cái gì?” Trần Giang Hà giật mình, trong nháy mắt cơn buồn ngủ hoàn toàn biến mất, vội vàng truy hỏi: "Cháy khi nào, xe cứu hỏa đến chưa, có nhân viên nào bị thương không?"
“Không phải cháy, là nổi tiếng!”
Lâm Tư Tề cười sửa lại, nghiêm túc giải thích: "Hôm qua không phải cậu sắp xếp Tử Du đăng báo phối hợp với lệnh cấm sao, báo đô thị phía Nam trực tiếp đưa lên trang nhất, hiệu quả cực kỳ tốt, sáng sớm hôm nay, trong hòm thư của tớ nhận được hơn một ngàn email liên quan đến quảng cáo, hơn nữa số lượng còn đang không ngừng tăng lên, bây giờ tớ bắt đầu hơi lo lắng hòm thư chật ních, không nhận được email mới.”
Trần Giang Hà nghe vậy thở dài một hơi, đỡ trán, nói: "Không sao, có thể thu bao nhiêu thì thu bấy nhiêu. Lời quảng cáo không phải trọng điểm, trọng điểm tạo sự nổi tiếng.”
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nền tảng giao đồ ăn Light Chaser sẽ ra mắt vào giữa tháng 10, Trần Giang Hà có thể tận dụng làn sóng nổi tiếng này và phát hành một bài hát cùng tên để tạo ra một làn sóng nổi tiếng khác.
“Hứa Tung còn chưa nổi tiếng, ba ông trùm âm nhạc QQ nổi tiếng một thời cũng chưa bộc lộ tài năng. Thời đại lưu lượng là vừa chỉ vừa mới bắt đầu, không nói cái khác, chỉ riêng phương diện ca khúc trên mạng đã có triển vọng lớn.”
Trần Giang Hà đã nghiêm túc suy nghĩ về con đường phát triển của Light Chaser, không cần phải dựa vào góp vốn và đập tiền như các công ty Buying Nhu Mễ hoặc 9527 để chiếm thị phần.
Lưu lượng truy cập trực tuyến, ngoại tuyến chiến đấu kiên cường, hai chiếc xe ngựa chạy song song, mối liên kết trong mơ, hiển nhiên càng phù hợp với mong muốn phát triển trong lòng Trần Giang Hà.
"Ông chủ, ngoài cửa công ty có mấy phóng viên đến, bọn họ muốn tìm cậu phỏng vấn, cậu có muốn đến đây một chuyến không?" Lâm Tư Tề hỏi.
Trần Giang Hà duỗi lưng, ngáp nói: "Tối qua tôi thức suốt đêm, mắt hơi sưng, không thích hợp lộ diện, cậu ứng phó trước chút đi.”
“Được, giao cho tớ đi, cậu ngủ nhiều một chút.” Lâm Tư Tề dịu dàng đồng ý, thuận tiện nhắc nhở: “Nhớ ăn cơm trưa nha.”
“Ừ, biết rồi.” Trần Giang Hà cười gật đầu.
Sau khi cúp điện thoại, anh không nằm xuống ngủ tiếp mà đi rửa mặt, mang theo tài liệu đi một chuyến đến sở công thương, đăng ký "Công ty hữu hạn truyền thông văn hóa Đại Giang" và "Công ty hữu hạn quản lý vốn Đại Hà".
Trần Giang Hà dự định sử dụng hai công ty này như tài sản cá nhân và vũ khí bí mật để đối phó với những rủi ro trong tương lai, đã hợp tác với Dương Uyển Oánh của Red Rock Capital để phát triển lĩnh vực cổ phần tư nhân.
------
Dịch: MBMH Translate