Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 386 - Chương 386: Động Tác Phải Nhanh, Tư Thế Phải Đẹp

Chương 386: Động Tác Phải Nhanh, Tư Thế Phải Đẹp Chương 386: Động Tác Phải Nhanh, Tư Thế Phải Đẹp

Càng đến gần kỳ nghỉ, Trần Giang Hà lại càng bận rộn.

Gần đây, độ nổi tiếng của Light Chaser ở Quảng Đông nói riêng và toàn bộ khu vực Tam giác châu Á nói chung rất cao, mỗi ngày không những có phóng viên tìm đến cửa, mà còn thường xuyên có những giám đốc kinh doanh của ngân hàng chủ động đến bàn bạc về việc cho vay kinh doanh và các công việc kinh doanh khác, tất nhiên cũng có đủ loại hứa hẹn hão huyền và lừa dối.

Các công ty khởi nghiệp chính là như vậy, khi không có ai quan tâm đến họ thì sợ phá sản, lúc không nóng không lạnh sợ không kiếm được tiền, sau khi nổi tiếng thì sợ sẽ gặp quá nhiều rắc rối.

Cái này thật ra cũng không kém yêu đương nhiều lắm, giữa nam và nữ, xa sợ xa cách, gần sợ phiền, ít sợ nhạt, nhiều sợ quấn, bạn xem, cmn khó thế đấy.

Cũng may trong công ty có một thư ký nhỏ không sợ phiền cũng không sợ quấn, chuyện lớn kịp thời báo cáo, việc nhỏ tự chủ quyết định, đón đi rước về, chăm sóc chu đáo.

Lâm Tư Tề là con gái một trong nhà, người thừa kế thứ nhất của tập đoàn Lâm thị, từ nhỏ đã theo ba làm nhiều công việc kinh doanh khác nhau, rất nhiều chuyện đã sớm mưa dầm thấm đất, am hiểu đạo lý đối nhân xử thế, việc vặt trong ngoài công ty, cô đều xử lý đâu vào đấy, chu đáo mọi mặt, trên cơ bản sẽ không để những phiền toái nhỏ này quấy rầy Trần Giang Hà.

Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân quan trọng Trần Giang Hà nguyện ý đưa cô và ba cô vào danh sách cổ đông của công ty, bởi vì cô xứng đáng.

Buổi chiều ngày 30 tháng 9, Trần Giang Hà đã sớm sắp xếp xong công việc trong kỳ nghỉ, bỏ qua hai tiết học không quan trọng, đi ra cổng trường, vừa nhìn thì thấy BYD màu đỏ đứng cách đó không xa.

Trịnh Gia Hân ngồi trên ghế lái cũng nhìn thấy anh thì nhướng mày, tiêu sái đeo kính râm lên, mở cửa xe dùng khuôn mặt tươi cười đón chào.

Trần Giang Hà sải bước đi đến trước mặt cô, giơ tay tháo kính râm xuống, cười hì hì nói: "Nào có tài xế nào phong cách hơn ông chủ, tịch thu.”

Trịnh Gia Hân nghe được lời này cũng không tức giận, thậm chí chủ động đeo giúp anh, hai mắt cẩn thận nhìn, mỉm cười khen: "Cũng rất đẹp trai, khó trách được con gái thích.”

Trần Giang Hà sửng sốt một chút, trước kia mỗi lần gặp dì nhỏ thì đều chí choé, đã thành thói quen, bây giờ đột nhiên nghe được khuôn mặt mỉm cười khích lệ của cô, quả thật có chút không thích ứng.

“Dì nhỏ, có phải dì có việc muốn nhờ không?” Trần Giang Hà theo bản năng hỏi một câu.

“Đúng vậy.” Trịnh Gia Hân nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Một tuần trước, dượng Sáu của cháu mua một chiếc Nissan Honda, liên tục mấy buổi tối gọi điện thoại cho dì, cứ lấy BYD của dì ra so sánh, thật đáng giận.”

“Không thể đua đòi.” Trần Giang Hà đẩy kính râm xuống, nói: “Đi, cháu đưa dì đi mua chiếc Mercedes.”

“Hả?”

Vẻ mặt Trịnh Gia Hân kinh ngạc.

Còn chưa kịp phản ứng, Trần Giang Hà đã ngồi vào ghế lái, đưa tay vỗ vỗ đệm ghế phụ.

Trịnh Gia Hân chạy chậm vòng nửa vòng, dáng người thướt tha ngồi ở ghế phụ, thắt dây an toàn, hơi duỗi đôi chân dài có chút không có chỗ đặt.

“Thời buổi này, BYD quả thật có chút bất lực.”

Chủ ý khi mua chiếc xe này của Trần Giang Hà là để tiện cho dì nhỏ và Khương Diệc Xu xuất hành hàng ngày, thuận tiện ủng hộ xe nội địa, nhưng bây giờ là thời đại xe xăng dầu, phần đông xí nghiệp xe nội địa thiếu tích lũy kỹ thuật, hiển nhiên không thể phân cao thấp với xí nghiệp xe nổi tiếng nước ngoài.

Sinh thái ô tô bây giờ tồn tại xích khinh bỉ, chủ xe nhập khẩu chướng mắt xe liên doanh, xe liên doanh khinh thường xe nội địa.

Nhưng trong lòng Trần Giang Hà hiểu rõ, xe nhiên liệu rất nhanh sẽ phải chịu khiêu chiến của xe năng lượng mới, xí nghiệp xe năng lượng mới sản xuất trong nước cũng sắp nghênh đón cơ hội tuyệt vời vượt qua khúc cua.

"Cháu thật sự muốn mua Mercedes cho dì sao?"

Khi Trần Giang Hà lái xe đến trước cửa hàng Mercedes 4S, Trịnh Gia Hân do dự nói: "Dì chỉ hơi phiền dượng Sáu của cháu, cũng không muốn ganh đua với dượng ấy.”

Trần Giang Hà nhún nhún vai, nói: "Dượng Sáu không ra gì, cháu đã sớm nhìn dượng ấy không vừa mắt, lần đầu tiên đến cửa ánh mắt đã không thành thật, luôn nhìn chằm chằm vào dì. Cháu đoán dượng ấy nhất định là thấy dì quá xinh đẹp, nảy sinh ý nghĩ xấu xa.”

“Hửm?” Trịnh Gia Hân nhìn chằm chằm Trần Giang Hà hồi lâu, sâu kín nói: "Tên nhóc thối này, sao lại nói trắng ra như vậy, dù sao..."

“Dù sao cái gì?” Trần Giang Hà mạnh mẽ cắt đứt lời dì nhỏ, nói: "Đối với cháu mà nói, dượng ấy là người ngoài, mà dì nhỏ nhà chúng ta mới là người một nhà."

Trịnh Gia Hân hơi cảm động, nhịn không được giơ tay nhéo má anh, nở nụ cười nói: “Không uổng công thương cháu mà.”

Trần Giang Hà mặc kệ cô đắn đo, sau đó cởi dây an toàn, nói: "Bớt nói nhảm đi, tự mình đi chọn một chiếc xe vừa ý, trực tiếp lái về.”

“Không cần.” Trịnh Gia Hân quyết đoán lắc đầu: “Xe ở đây đắt chết đi được, tiền của cháu cũng không phải do gió lớn thổi đến, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, thật ra xe của dì lái cũng rất thuận tay, không cần thiết phải đổi.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0