"Không để con đi cùng với cậu ta, con còn ngồi xe cậu ta trở về?"
Sắc mặt Từ Văn Lan có chút khó coi khi biết con gái mình muốn cùng với Trần Giang Hà trở về Quảng Đông.
"Mẹ ~" Từ Chỉ Tích đi tới trước mặt mẹ, nhẹ nhàng cầm tay của bà.
Vẻ mặt Từ Văn Lan vẫn nghiêm túc như trước, trầm mặc một hồi lâu sau đó thở dài nói: "Con hãy thành thật nói cho mẹ biết, tuổi tác của cậu ta có phải là nhỏ hơn con không?"
"Đúng vậy." Từ Chỉ Tích thành thật gật đầu.
"Con." Từ Văn Lan có chút chỉ tiếc mài sắt không nên kim, vừa lo lắng vừa tức giận nói: "Với điều kiện của con, muốn tìm loại đàn ông tốt nào chẳng được? Cần gì phải tìm người nhỏ hơn con chứ? Loại quan hệ chị em yêu nhau, phụ nữ dễ mềm lòng, đàn ông dễ thay lòng đổi dạ."
Từ Chỉ Tích mím môi, cô và Trần Giang Hà không phải chỉ là tình chị em, mà còn là thầy trò.
Nhưng mà, tầng quan hệ này có thể giấu được thì giấu, nếu như bị mẹ phát hiện, tám chín phần mười là phải bị đánh.
"Nghe chú của con nói, cậu ta giúp con xây dựng một cửa hàng trực tuyến, kiếm được rất nhiều tiền?"
"Ừm, kiếm được hơn một triệu." Từ Chỉ Tích nói.
Từ Văn Lan nghe vậy ngẩn ra, hơn một triệu không phải là số tiền nhỏ, rất nhiều người cả đời cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy.
Từ Văn Lan suy nghĩ một chút, nói: "Trả lại cho cậu ta, đừng để tiền làm mờ mắt."
"Ồ." Từ Chỉ Tích gật đầu, mẹ cô là người yêu tiền, nổi tiếng ở trong làng xóm, thậm chí mới đầu năm, rất nhiều thanh niên đến xem mắt đã biết làm bà vui lòng, gặp mặt liền báo lễ hỏi, giống như là đấu giá trong sàn đấu giá vậy, một người so với người kia cao hơn, mỗi lần lúc nghe người ta ra giá lễ hỏi cao, mẹ cô đều là cười híp cả mắt.
Lúc này bà giống như trở thành một người khác, đối với hơn một triệu lại thờ ơ không động lòng.
"Có phải là con không nghe lọt tai không?" Từ Văn Lan nhìn con gái, trong lòng cùng hiểu rõ, vừa nhìn là biết.
"Nghe rồi ạ." Từ Chỉ Tích ngẩng đầu nhìn về phía mẹ, nói: "Từ nhỏ đến lớn, con đều là nghe theo sự sắp xếp của mẹ, theo chỉ thị của mẹ, lần này con muốn tự mình làm chủ."
"Con không ham muốn tiền tài của cậu ấy, con là thuần túy yêu thích con người cậu ấy." Vẻ mặt Từ Chỉ Tích thành thật cho thấy thái độ.
"Được." Từ Văn Lan thấy thái độ con gái kiên quyết, ngữ khí cũng mềm mỏng nói: "Mẹ không tham gia vào chế độ chuyên quyền phong kiến, cũng sẽ không can thiệp vào tình yêu tự do của con, thế nhưng nếu như về sau con muốn lĩnh chứng kết hôn với cậu ta, mẹ nhất định phải quản."
Từ Chỉ Tích lúc nghe được nửa câu đầu trong lòng vui vẻ, nửa câu sau lại bị dội cho nước lạnh, ôm lấy khuỷu tay mẹ nói: "Mẹ, yêu đương không lấy kết hôn là mục đích đều là đùa giỡn lưu manh."
"Đùa nghịch lưu manh nào, chỉ cần bám sát điểm mấu chốt, mọi việc đều có không gian tiến lùi."
Từ Văn Lan trừng mắt nhìn con gái, nói: "Con tuyệt đối không được nghĩ đến việc chưa kết hôn mà có con, kết hôn và những chuyện lộn xộn sẽ bại hoại nề nếp gia đình của Từ gia chúng ta, nghe rõ ràng không?"
"Ừm." Gò má Từ Chỉ Tích ửng đỏ gật đầu đáp ứng, ngày hôm qua Trần Giang Hà nói tới việc này, cô liền vì thế cả đêm không thể chợp mắt được.
"Còn số tiền kia, con cũng đừng trả lại hắn, giữ lại cho mình đi." Từ Văn Lan nói tiếp.
Từ Chỉ Tích nhíu mày, dở khóc dở cười nói: "Mẹ, mẹ đây là đổi mặt trong kịch Tứ Xuyên à?"
"Mẹ là vì muốn tốt cho con." Từ Văn Lan vỗ mu bàn tay của con gái, nói: "Mặt khác, con cũng đừng vội trở về với cậu ta, để cậu ta tự về."
"Không được." Từ Chỉ Tích quyết đoán lắc đầu.
Từ Văn Lan thấy thế, khoát tay một cái nói: "Được rồi được rồi, lười quản con, con với cậu ta đi đi."
Từ Chỉ Tích nhìn chằm chằm mẹ, xoay người rời đi.
"Chờ đã."
Từ Văn Lan lại lên tiếng gọi cô lại.
Từ Chỉ Tích xoay đầu lại.
"Cậu ta có phải thật sự biết kiếm rất nhiều tiền không?" Từ Văn Lan hỏi một câu, cũng đặc biệt nhấn mạnh; "Con nói thật, không được gạt mẹ."
"Công ty của cậu ấy, một tháng tiền quảng cáo tập trung vào hơn mười triệu, nếu phát triển thuận lợi, việc giá trị tài sản ròng của nó vượt quá 100 triệu chỉ là vấn đề thời gian." Từ Chỉ Tích nói đúng sự thật.
Trên thực tế, Từ Chỉ Tích cũng không biết rõ Trần Giang Hà có bao nhiêu tiền, xét từ quy mô nhân viên của Light Chaser và nỗ lực quảng cáo thì chắc chắn cậu ấy rất giàu. Dù sao, một công ty với hàng nghìn người trả lương hàng tháng ở mức cao ngất ngưởng trong mắt người bình thường đó là con số trên trời.
"Ồ." Từ Văn Lan hơi nheo mắt lại, xoay người từ phòng ngủ tủ chứa lấy ra một túi lớn đặc sản với hai hộp bánh trung thu, đưa cho Từ Chỉ Tích: "Cầm trên đường ăn, khi nào đến tết đưa cậu ta về đây một chuyến."
Từ Chỉ Tích hơi kinh ngạc: "Mẹ, mẹ không phải là phản đối ..."
------
Dịch: MBMH Translate