"Giáo sư đến rất đúng lúc, tôi có một ý kiến muốn trưng cầu, ở trong khuôn viên trường Đại học Quảng Đông các cô dán thông báo tuyển dụng có vi phạm pháp luật gì không?" Trần Giang Hà hỏi.
"Không có." Giáo sư Đào lắc đầu một cái, nghĩ thầm dán vài tờ thông báo tuyển dụng, sao có thể trái pháp luật được? Nhiều lắm thì cũng chỉ là trái với nội quy trường học.
"Vậy thì tốt."
Trần Giang Hà cười gật đầu nói: "Có câu nói này của cô, tôi yên tâm rồi, cảm ơn cô giáo Đào, tạm biệt cô giáo!"
Nói xong lời nói này, hắn nhanh chân bỏ chạy, trong nháy mắt liền không thấy bóng dáng.
"Bạn học Trần Giang Hà nhìn thấy tôi, sao lại giống như chuột thấy mèo vậy?"
Đào Hân Nhiên nhìn Trần Giang Hà chạy xa, quay đầu lại nhìn Lý Hoằng Văn với nhóm trợ lý đoàn ủy giám sát trung tâm, lại đi tới xem vài lần tờ dán thông báo tuyển dụng của Trần Giang Hà, trong lòng bừng tỉnh, hóa ra mình trong vô tình đã giúp hắn giải vây.
"Trên diễn đàn trường học có vô số bài viết về mối quan hệ của Trần Giang Hà, CEO của Light Chaser và Khương Diệc Xu, việc này mình có nên đề cập đến với cô giáo Từ hay không?"
Đào Hân Nhiên sờ cằm suy nghĩ một chút, quyết định trước tiên không đề cập tới, tìm thời gian thăm dò hắn trước rồi lại nói.
"Bạn học Trần Giang Hà, vừa rồi lúc cậu gặp tôi, sao mà chạy nhanh vậy?"
Đào Hân Nhiên gửi một tin nhắn QQ cho Trần Giang Hà, vốn định mấy ngày nữa mới hỏi, nhưng ngẫm lại việc này còn phải rèn sắt khi còn nóng mới thú vị.
“Vừa rồi lúc dán tờ quảng cáo bị người của hội sinh viên trường cô bắt gặp, suýt nữa bị đưa đến trung tâm giám sát phê bình.”
Trần Giang Hà trả lời tin nhắn rất nhanh: "May mà cô Đào đúng lúc xuất hiện giải vây giúp em, em cảm tạ muôn phần, cô là quý nhân của em~"
“Hình như cậu thường xuyên đến Trung Đại?” Đào Hân Nhiên hỏi.
"Trong khoảng thời gian này em hay ở phụ cận làng đại học đưa cơm, tần suất ra vào Trung Đại rất cao, cô Đào thường xuyên nhìn thấy em sao?" Trần Giang Hà rất bình tĩnh hỏi lại.
“Thỉnh thoảng.” Đào Hân Nhiên cũng rất bình tĩnh, ngón tay chạm chạm cằm, sau đó gửi tin nhắn: “Lần trước thấy cậu đi xe điện chở một cô gái rất xinh đẹp.”
“Cô Đào có bị cận thị không?” Trần Giang Hà hỏi.
“Có.” Đào Hân Nhiên đáp lại, chuyên ngành luật, gần như ai cũng bị cận thị, rất khó may mắn thoát khỏi.
“Vậy nhất định là nhìn lầm người.” Một câu giải thích Trần Giang Hà cũng không nói, trực tiếp kết luận Đào Hân Nhiên nhìn lầm người.
Loại vấn đề này, giải thích chính là che dấu, che dấu chính là sự thật, chỉ cần không phải mặt đối mặt, ngẫu nhiên nhìn thấy một cái, trực tiếp phủ nhận là xong việc, giọng điệu đủ kiên quyết, thậm chí có thể khiến cho cô tự hoài nghi bản thân.
“Có khả năng.” Đào Hân Nhiên cười cười, lập tức đi vào vấn đề chính: “Diễn đàn trường chúng tôi có rất nhiều tin đồn về cậu, thoạt nhìn rất thú vị, không giống tin đồn thất thiệt.”
Trần Giang Hà nhìn thấy tin nhắn này, nhưng không hề hoảng hốt: "Em đoán hẳn là truyền em và hoa khôi trường nào đó yêu đương linh tinh gì đó nhỉ?"
Đào Hân Nhiên có chút kinh ngạc: "Cậu cũng tự mình biết mình cơ à.”
“Không phải em tự mình biết mình, mà là tập mãi thành thói quen.”
Vẻ mặt Trần Giang Hà lạnh nhạt đáp lại: "Thành phố đại học bên này có tầm mười trường đại học, gần như mỗi diễn đàn của trường đều có tin đồn liên quan em, mười bài đăng thì có bốn năm cái đều nói em yêu đương với hoa khôi trường nào đó của trường bọn họ, còn tặng một danh hiệu “Máy thu hoạch hoa khôi trường” cho em."
“Máy thu hoạch hoa khôi trường?” Đào Hân Nhiên nở nụ cười, nói tóm lại: “Người nổi tiếng nhiều thị phi.”
“Đúng vậy.” Trần Giang Hà nắm lấy cơ hội trực tiếp giả vờ đáng thương:" Ôi, bây giờ áp lực của em thật sự rất lớn, ngày nào đó cô Từ hỏi đến, cũng không biết nên giải thích như thế nào.”
Đào Hân Nhiên học chuyên ngành luật thương mại, chuyên ngành phụ là tâm lý học, rất dễ dàng nắm bắt tâm tư nhỏ của Trần Giang Hà, khóe miệng lộ ra nụ cười, sau đó gõ chữ cạch cạch: "Tôi nghe cô Từ nói, tin tức tình cảm của cậu ở Trường Tài chính Quảng Đông cũng không ít.”
“Cô Từ ngay cả chuyện này cũng nói với cô?” Trần Giang Hà hỏi.
“Đương nhiên, tôi và cô ấy là bạn thân không giấu nhau gì cả.” Đào Hân Nhiên trả lời.
"Tốt quá, cô thân thiết với cô Từ như vậy, vậy về sau lúc cô ấy hỏi em, cô cần phải làm nhân chứng cho em, chứng minh em là trong sạch." Trần Giang Hà thuận nước đẩy thuyền.
Đào Hân Nhiên: "…...”
Trần Giang Hà nhìn thấy sáu dấu chấm này lập tức muốn cười, nhưng anh nhịn xuống, nói sang chuyện khác: "Đúng rồi, cô Đào, lần trước không phải cô nói sẽ giới thiệu chuyên gia Đại học Chính Pháp cho em sao, sao giờ vẫn chưa có tin tức gì?"
Mặt Đào Hân Nhiên không chút thay đổi: "Đã giúp cậu liên lạc rồi, mấy ngày nữa sẽ đến Trường Tài chính Quảng Đông cùng nhau ăn bữa cơm, làm quen một chút."
“Cảm ơn chị Đào!”
------
Dịch: MBMH Translate