Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 426 - Chương 426: Bắt Nam Nạt Nữ Trịnh Gia Hân

Chương 426: Bắt Nam Nạt Nữ Trịnh Gia Hân Chương 426: Bắt Nam Nạt Nữ Trịnh Gia Hân

Trần Giang Hà lau xong, cả người đổ đầy mồ hôi, vốn đã sinh long hoạt hổ, lại giả vờ hơi đứng không vững, gọi Khương Diệc Xu đến đỡ mình.

“À vâng!”

Khương Diệc Xu đáp lại một tiếng, rất nhanh đã chạy đến trước mặt đỡ lấy anh, sau đó phát hiện hai chân Trần Giang Hà không thể khống chế đi về phía phòng cô.

Khương Diệc Xu biết anh muốn làm gì, nhưng dì nhỏ còn ở bên ngoài xem TV, phòng cách âm lại không tốt, thoáng nghĩ một chút thì mặt đã đỏ tai đã nóng, ngượng ngùng không thôi.

“Tên nhóc thối, đêm nay cháu muốn qua đêm ở đây sao?”

Trịnh Gia Hân đột nhiên lên tiếng hỏi.

Trần Giang Hà nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường trên tường, sau đó quay đầu hỏi dì nhỏ: "Bây giờ đã sắp 11 giờ, ký túc xá của trường đều đóng cửa rồi, dì sẽ không nhẫn tâm đuổi cháu đi chứ?"

“Dì không đuổi cháu.”

Trịnh Gia Hân cầm điều khiển tắt TV, cất bước đi đến trước mặt anh, cười híp mắt nói: "Nhưng mà hai ta phải đổi một chút, cháu ngủ giường của dì, đêm nay dì ngủ với Diệc Xu.”

“Dì à, dì đúng là điển hình của bắt nam nạt nữ mà.” Trần Giang Hà nói.

Trịnh Gia Hân giơ tay nhéo má Trần Giang Hà, tươi cười ấm áp nói: "Dì đều là vì muốn tốt cho cháu, say rượu không nên vận động kịch liệt, dễ tổn thương thân thể.”

Nghe được lời này, Trần Giang Hà dở khóc dở cười nói: "Dì đúng là dì ruột của cháu, mẹ cháu cũng không quan tâm cháu như dì.”

“Đâu chỉ là quan tâm, dì thật sự rất thương cháu mà.”

Trịnh Gia Hân cầm tay Trần Giang Hà đang đặt trên vai Diệc Xu xuống, trở tay dùng phương thức cảnh sát bắt trộm áp giải anh vào phòng ngủ phụ...

Sáng sớm hôm sau, Trần Giang Hà mở mắt, vô thức cầm điện thoại di động, đăng nhập QQ.

“Khụ khụ khụ...”

Một loạt tiếng ho khiến Trần Giang Hà lập tức tỉnh lại: “Hiệu quả của thông báo tuyển dụng tốt như vậy sao?”

Thời nay bộ nhớ điện thoại di động có hạn, tốc độ mạng 2G cũng chậm, đăng QQ hay tin nhắn càng nhiều thì sẽ bị lag, may mà trong phòng ngủ của dì nhỏ có máy tính để bàn, Trần Giang Hà đứng dậy mở máy tính ra, đăng nhập QQ bằng máy tính, kề sát người kiểm tra tin nhắn xác minh bạn tốt.

“Có chút thú vị.”

Trần Giang Hà càng xem càng hưng phấn, những người thêm bạn tốt này, trên cơ bản đều có ghi chú, đa số là sinh viên năm ba, năm tư của Trường Khoa học và Kỹ thuật Thông tin Trung Đại, còn có một số ít nghiên cứu sinh.

"Tỉ lệ nam nữ có chút cách xa, ngành máy tính không phải nên là nam sinh nhiều hơn sao, sao người thêm bạn tốt với mình chiếm đa số lại là nữ sinh?"

Trần Giang Hà sau khi hưng phấn, lại lâm vào trầm tư ngắn ngủi.

"Nữ sinh nhiều cũng có lợi, mình có thể lập nhóm QQ, kéo mọi người vào, trước tiên thông qua trò chuyện trên mạng làm quen một chút, thuận tiện sàng lọc, sau đó tổ chức gặp mặt trực tiếp." Trần Giang Hà nghĩ lại, trong lòng đã có chủ ý.

“Cộc cộc cộc.”

Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

Trần Giang Hà đứng dậy mở cửa, dì nhỏ mặc áo ngủ đi vào phòng ngủ, đi đến trước bàn máy tính, thuần thục đăng nhập trang web "Đồng Hoa Thuận".

“Dì nhỏ, dì cũng đầu tư cổ phiếu?” Trần Giang Hà kinh ngạc hỏi.

"Đúng vậy, bây giờ giá thị trường của thị trường chứng khoán tốt như vậy, người người đều là cổ thần, có tiền không đầu tư cổ phiếu, đầu óc bị hồ đồ." Trịnh Gia Hân gật đầu nói.

“Chỉ số Sở giao dịch chứng khoán Thượng Hải vượt qua sáu ngàn điểm, tiếp theo sẽ có điều chỉnh lớn.” Trần Giang Hà đúng lúc dội cho dì nhỏ một gáo nước lạnh, trước lễ Quốc Khanh anh đã thanh lý cổ phiếu, trong khoảng thời gian này cũng lười liếc mắt nhìn thị trường chứng khoán.

“Có thật không, những người bạn chơi cổ phiếu dì quen đều hô to, đánh chết cũng không bán đâu.” Trịnh Gia Hân nửa tin nửa ngờ hỏi.

“Đánh chết cũng không bán, ngốc nghếch đến đáng yêu.” Trần Giang Hà nở nụ cười, ghé sát vào gần mặt Trịnh Gia Hân nói: “Dì, để cháu xem danh mục của dì thử nào.”

“Không cho cháu xem.” Trịnh Gia Hân giơ tay đẩy anh ra, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Dì muốn dùng tiền kiếm được từ đầu tư cổ phiếu mua quần áo và giày cho cháu vào mùa đông, cháu đừng dao động quyết tâm kiếm tiền của dì.”

“Dì nhỏ.”

Trần Giang Hà gọi Trịnh Gia Hân một tiếng, thừa dịp cô quay đầu lại, cười hì hì nói: "Nghe anh nói cảm ơn em, bởi vì có em, bốn mùa ấm áp.”

"Đây là bản chế của cháu?"

Trịnh Gia Hân chớp chớp mắt, mỉm cười nói: "Cũng dễ nghe, coi như cháu có chút lương tâm, không uổng công thương cháu.”

“Cháu vẫn luôn rất có lương tâm.” Trần Giang Hà cười, sờ sờ bụng nói: “Cháu đói bụng.”

“Ai bảo tối qua cháu chỉ uống rượu không ăn cơm.” Trịnh Gia Hân hừ nhẹ, ánh mắt lại rất dịu dàng: “Trên bàn có bữa sáng, đi rửa mặt rồi ăn chút gì đi.”

“Được.”

Trần Giang Hà hài lòng xoay người đi ra khỏi phòng.

Đối với việc dì nhỏ đầu tư cổ phiếu, Trần Giang Hà không có ý định can thiệp quá nhiều, cuộc sống luôn phải trải qua một ít mưa gió, mới có thể thu hoạch được càng nhiều lạc thú.

“Từ nhỏ đến lớn, còn chưa thấy dì nhỏ khóc bao giờ.”

Trần Giang Hà vừa ăn trứng gà dì nhỏ chiên, vừa cân nhắc thời điểm thị trường chứng khoán sụp đổ nên trấn an cô như thế nào.

“Ong ong ong.”

Điện thoại di động đặt trên bàn ăn rung vài cái.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0