Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 427 - Chương 427: Mọi Việc Thuận Lợi

Chương 427: Mọi Việc Thuận Lợi Chương 427: Mọi Việc Thuận Lợi

Trần Giang Hà cầm lên nhìn, là tin nhắn thư ký nhỏ gửi đến: "Ba giờ chiều, hội trường lớn của trường cử hành lễ trao giải sinh viên ưu tú, nhớ tham dự nha."

“Được, đã rõ.”

Trần Giang Hà trả lời, sau đó lật tin nhắn chưa đọc.

“Tam ca, người của chúng ta lại chiến một trận với Group buying Nhu Mễ.”

Đây là tin nhắn của Lý Tuấn gửi đến từ một giờ trước.

“Kết quả sao rồi?” Trần Giang Hà hỏi ngắn gọn.

Group buying Nhu Mễ bên kia từ sau khi một vị tổng giám đốc khu vực Hoa Nam nhảy dù xuống, tác phong đại biến, thường xuyên an bài nhân viên bán hàng và nhân viên giao hàng chủ động gây rối và tạo ra xung đột, mới đầu chỉ là vài cuộc tranh cãi nhỏ, song phương đều có thắng thua, lâu dần mâu thuẫn sâu sắc, tình thế lập tức có chút mất khống chế.

“Đánh thắng.”

Lý Tuấn rất nhanh đã trả lời tin nhắn: "Thế nhưng bị thương mười mấy nhân viên bán hàng, đều là người bình thường có thành tích rất tốt, bọn chó má đó hợp tác với kẻ bắt nạt trong khu phố tồi tàn để gây rối với chúng ta, cmn bắt nạt người quá đáng.”

"Mẹ kiếp."

Sắc mặt Trần Giang Hà trầm xuống, trực tiếp gọi điện thoại cho Lý Tuấn hỏi thăm tình huống bị thương của các anh em, sắp xếp đưa đi bệnh viện, sau đó lập tức rời khỏi khu chung cư, lái xe trở về Group Buying Take Away “Light Chaser”

Buổi sáng 10 giờ rưỡi.

Cuộc họp điều hành kinh doanh cấp cao khu vực Hoa Nam của Tập đoàn Nhu Mễ vừa kết thúc, tổng giám đốc Hoa Nam là Tiếu Chấn Nghiệp đặc biệt giữ tổng giám đốc thành phố Quảng Đông là Đàm Thiên Bình lại để nói chuyện riêng.

“Tiếu tổng, đơn xin nghỉ việc của tôi, ngài đã xem qua chưa?” Vẻ mặt Đàm Thiên Bình bình tĩnh hỏi.

“Ừm.” Tiếu Chấn Nghiệp gật đầu, trầm giọng nói: "Thị trường Quảng Châu là trọng tâm chiến lược của công ty, sự tồn tại của cô cực kỳ quan trọng, quản lý cấp cao của tổng bộ và bản thân tôi đều cực kỳ coi trọng cô, sao lại đột nhiên muốn nghỉ việc?"

Đàm Thiên Bình cười mà không nói, nghĩ thầm nếu tổng bộ thật sự coi trọng tôi, sao lại để cho loại ngụy quân tử như ông nhảy dù chứ?

Tiếu Chấn Nghiệp đẩy ghế ra sau, đứng lên, ánh mắt ngưng tụ, nhìn chăm chú vào người phụ nữ đứng trước mắt này.

Đàm Thiên Bình rất phản cảm khi Tiếu Chấn Nghiệp dùng loại ánh mắt từ trên cao nhìn xuống nhìn chằm chằm cô, bởi vì trong ánh mắt người đàn ông này có ham muốn chiếm hữu không che giấu chút nào.

“Cô bất mãn với tôi nên mới vội vã muốn nghỉ việc sao?” Tiếu Chấn Nghiệp lên tiếng hỏi.

“Tiếu tổng suy nghĩ nhiều rồi, tôi nghỉ việc chỉ là nguyên nhân cá nhân.” Đàm Thiên Bình trả lời.

"Cô cho rằng cái gì tôi cũng không biết, cô muốn dẫn theo đoàn đội tìm việc khác, đúng không?"

Tiếu Chấn Nghiệp hừ lạnh một tiếng, nói: "Công ty 9527 hay Light Chaser chẳng qua cũng chỉ là binh tôm tướng tép, cho dù cô chọn nhà nào, cuối cùng đều sẽ hối hận."

Đàm Thiên Bình nhìn thẳng vào Tiếu Chấn Nghiệp, mặt không chút thay đổi nhưng giọng điệu khi nói chắc như đinh đóng cột: "Tôi sẽ không hối hận về bất cứ quyết định nào của mình.”

Tiếu Chấn Nghiệp nghe được lời này, lại thấy thái độ của cô cứng rắn như thế, nhất thời mất kiên nhẫn, đập mạnh bàn, lớn tiếng quát: "Tôi nói cho cô biết, công ty thiếu ai thì cũng có thể vận hành như bình thường, tôi có thể tùy ý tìm người thay thế cô.”

“Đã như vậy, vậy xin ngài ký tên vào đơn xin nghỉ việc, buổi chiều tôi sẽ đi.”

Đối mặt với Tiếu Chấn Nghiệp nổi trận lôi đình, Đàm Thiên Bình vẫn bình tĩnh tự nhiên đáp lại.

“Được, được lắm.”

Tiếu Chấn Nghiệp nói hai tiếng được, cúi người lấy đơn xin nghỉ việc của Đàm Thiên Bình từ trong ngăn kéo bàn làm việc ra, ném lên bàn, lời lẽ nghiêm khắc tàn khốc nói: "Tôi có thể ký tên cho cô, nhưng ban quản lý và nhân viên bán hàng Quảng Châu, một người cô cũng đừng nghĩ mang đi.”

Hai tay Đàm Thiên Bình giao nhau, không nói một lời, dường như đang chờ Tiếu Chấn Nghiệp ký tên.

“Lý Thiên Hải!”

Tiếu Chấn Nghiệp bỗng nhiên quay mặt ra phía cửa phòng làm việc hô một câu: "Vào đây một chút.”

“Có!”

Giọng nói Lý Thiên Hải vang lên, lập tức nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, bước nhanh đến trước bàn làm việc của Tiếu Chấn Nghiệp.

"Tôi giao thị trường Quảng Châu cho cậu, cậu có tự tin làm tốt hơn Đàm tổng không?" Tiếu Chấn Nghiệp làm trò hỏi thẳng trước mặt Đàm Thiên Bình.

“Có!” Lý Thiên Hải ngẩng đầu ưỡn ngực, tràn đầy sức mạnh lớn tiếng đáp lại, sau đó khuôn mặt lộ vẻ áy náy nói với Đàm Thiên Bình: “Thật ngại quá, chị Bình.”

“Không sao, chúc mừng cậu.” Đàm Thiên Bình mỉm cười.

Tiêu Chấn Nghiệp cầm bút ký tên, lạnh như băng nói: “Được rồi, lưu trình tiếp theo tôi sẽ giúp cô xử lý, buổi chiều cô có thể đi rồi.”

"Cảm ơn."

Đàm Thiên Bình đứng dậy, lạnh nhạt nói tiếng cảm ơn, xoay người rời đi.

Sau khi cô đi, Tiếu Chấn Nghiệp tiện tay ném cho Lý Thiên Hải một điếu thuốc, chính mình cũng châm một điếu, lạnh nhạt hỏi: “Buổi sáng trước khi họp việc tôi bảo cậu làm, cậu làm thế nào rồi?"

“Đều đã làm thỏa đáng.” Lý Thiên Hải cười đáp lại: "Mười mấy nhân viên bán hàng có thành tích xuất sắc của Quảng Đông đều bị thương không nhẹ.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0