Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 481 - Chương 481: Đêm Giáng Sinh Đặc Biệt Ý Nghĩa

Chương 481: Đêm Giáng Sinh Đặc Biệt Ý Nghĩa Chương 481: Đêm Giáng Sinh Đặc Biệt Ý Nghĩa

Trần Giang Hà ở dưới lầu đợi một lát, Từ Chỉ Tích quấn chặt bước nhanh xuất hiện bên cạnh anh, nhìn thấy anh ôm một hộp táo cơ thể lắc lư trong gió rét giống như một chú chim cánh cụt, vừa mắc cười vừa đau lòng nói: “Bạn học Trần Giang Hà, sao cậu không lên lầu?”

“Đợi cô ở dưới lầu sẽ có cảm giác nghi thức hơn.”

Trần Giang Hà mỉm cười đưa một hộp táo cho cô: “Cô Từ, đêm Giáng Sinh an lành.”

Từ Chỉ Tích đưa tay nhận lấy, đôi mắt chớp: “Nặng quá~người ta mua một trái táo để tặng thôi, cậu trực tiếp đưa một hộp nha?”

“Điều này nói rõ gì? Nói rõ em yêu cô sâu sắc.” Trần Giang Hà sáp lại gần bên tai Từ Chỉ Tích tự hỏi tự trả lời.

“Miệng ngọt thế này.” Từ Chỉ Tích mỉm cười, nhìn xung quanh phát hiện không có ai, thế là nhẹ giọng nói: “Cho phép cậu hôn tôi một cái.”

“Không hôn.” Trần Giang Hà lắc đầu, nói: “Tối nay cô nhìn quá đẹp, em không nỡ hôn.”

“Thằng nhóc vô lại.” Từ Chỉ Tích cười mắng, giả vờ tức giận: “Một hỏi một câu dỗ ngon dỗ ngọt, có phải cậu đổi nghề nuôi ong không?”

“Nuôi ong gì? Bản thân em chính là con ong.” Trần Giang Hà phát ra âm thanh vo ve từ miệng như thể bị ngốc, sau đó thừa dịp Từ Chỉ Tích không phòng bị, hai tay nâng gò má mềm mại trắng nõn của cô lên đột nhiên hôn một cái lên môi.

“Thật ngọt~”

Trần Giang Hà hô xong liền phủi mông, lui về sau vài bước, tránh cô Từ sẽ đá anh.

“Vô lại, cậu lại đây.” Hai má Từ Chỉ Tích ửng đỏ kêu anh.

“Không nỡ xa em sao?” Trần Giang Hà trở lại cạnh cô.

“Quà trong túi tôi, tự cầm.” Từ Chỉ Tích nghiêng người, ra hiệu anh lấy túi ra.

Trần Giang Hà đưa tay lấy ra một cái găng tay từ trong túi, tay nghề rất tốt, mặt sau bàn tay có hai hoa văn nhân vật trông rất thú vị, giống như một cặp đôi trong phim hoạt hình.

“Cái này được đan như thế nào?” Trần Giang Hà hơi hiếu kỳ hỏi.

“Kỹ năng đặc biệt, không truyền ra ngoài~” Từ Chỉ Tích mỉm cười ngọt ngào, ngay sau đó hỏi: “Thích không?”

“Tất nhiên thích!” Trần Giang Hà cười gật đầu, lại hỏi: “Hoa văn hoạt hình phía trên này là em và cô sao?”

“Dĩ hiên không phải.” Từ Chỉ Tích mỉm cười lắc đầu, mặt lộ vẻ ngượng ngùng nói: “Không phải cậu vẫn luôn muốn cái đó đó, cái gì đó sao…”

“Cái gì?”

Trần Giang Hà chớp mắt, bỗng nhiên một vệt sáng lóe lên: “Sinh đôi à?”

“Cậu tự nói, tôi không có nói nha.” Từ Chỉ Tích nói xong, nhón chân hôn lên má anh, sau đó ôm táo xoay người chạy.

“Lên cầu thang chậm một chút, cẩn thận té!” Trần Giang Hà nhắc nhở một câu.

“Biết rồi, trời rất lạnh, cậu mau về ký túc xá đi.” Từ Chỉ Tích trả lời.

Trần Giang Hà cười cười không trả lời, cho đến khi không nghe được tiếng bước chân của cô, mới quay người rời đi.

“Ông chủ, đêm Giáng Sinh an lành, lễ Giáng Sinh vui vẻ!”

Trần Giang Hà đang ôm hộp táo thứ hai ra từ trong cốp xe BYD đậu ở tầng dưới ký túc xá nam. Chuẩn bị đưa cho Lâm Tư Tề, kết quả đã bị cô cướp xuất hiện trước một bước.

Trần Giang Hà nhướng mày nhìn cô thư ký nhỏ, cô nở nụ cười rất ngỏ, cả người váy dạ hội màu đen phối hợp tất trắng, cột tóc hai chùm, nhẹ nhàng đứng bên cạnh, mê người lại chói mắt.

“Đến đây, để ông chủ ôm ôm em nào.” Trần Giang Hà cười nói.

Lâm Tư Tề lặng lẽ bước về trước mấy bước, thở hổn hển một chút chủ động đi vào trong ngực Trần Giang Hà, nhỏ giọng nói bên tai anh: “Em chuẩn bị cho anh một món quà sẽ làm anh đỏ mặt.”

“Hả?” Lông mày Trần Giang Hà lay động, tò mò hỏi: “Quà gì?”

“Đuôi mèo.” Lâm Tư Tề nhẹ nhàng thở vào tai Trần Giang Hà: “Em muốn làm mèo của anh~”

“Hí…”

Trần Giang Hà ngược lại hít một hơi lạnh, bộ hóa trang này của cô thư ký nhỏ đã là một trong bộ sưu tập được anh yêu thích nhất, cộng thêm đuôi mèo, cảm giác như bay lên trời.

Lâm Tư Tề nhận ra tim Trần Giang Hà đập rộn lên, cười khanh khách lui về sau giữ khoảng cách.

“Đây, táo của em.”

Trần Giang Hà ôm một hộp táo đưa cho cô.

“Cảm ơn ông chủ.”

Cô thư ký nhỏ nhận lấy táo, ngọt ngào mỉm cười: “Em về ký túc xá trước để chuẩn bị ít đồ.”

Trần Giang Hà đưa mắt nhìn cô đi về phía ký túc xá nữ, lập tức lái xe đến Thành Phố Đại Học Phiên Ngung.

“Đàn em Diệc Xu, Giáng Sinh vui vẻ.”

Khương Diệc Xu vừa bước ra khỏi thư viện lập tức bị một nhóm sinh viên nam vây quanh.

“Cảm ơn đàn anh, tôi không ăn táo.”

Khương Diệc Xu vẫy tay từ chối, khó khăn lắm mới đi qua được vòng vây của đám người này, đối diện lại có người bước về phía cô.

Khương Diệc Xu đưa tay đội mũ áo khoác lên, bao bọc khuôn mặt lại, nhanh chân chạy.

Từ thư viện một đường chạy về cửa khu chung cư, Khương Diệc Xu mới gỡ mũ xuống, chống vào ngọn đèn đường ở cửa chính khu chung cư thở hổn hển, đèn đường chiếu sáng đôi má ửng đỏ của cô, trong trẻo như một dòng nước trong veo.

“Này.”

Một giọng nói quen thuộc đột nhiên truyền đến, đôi mắt Khương Diệc Xu lóe lên, nhìn về nơi nguồn âm thanh phát ra..

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0