Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 482 - Chương 482: Em Muốn Anh Tặng Táo

Chương 482: Em Muốn Anh Tặng Táo Chương 482: Em Muốn Anh Tặng Táo

Lại thấy đèn đường đối diện có người hướng cô hô to một tiếng: “Bạn học Khương Diệc Xu, tôi thích cậu, làm bạn gái tôi đi!”

Khương Diệc Xu giơ tay lên xoa mồ hôi trán, vừa muốn nhấc chân chạy đến chỗ anh, thì đã thấy anh chạy như bay đến với tốc độ cực nhanh, đưa tay ôm lấy cô.

“Em không trả lời, chính là thầm chấp nhận, có đúng không?”

Quả nhiên, đây rất là Trần Giang Hà.

Khương Diệc Xu đưa tay chạm vào hai má lạnh như băng của Trần Giang Hà, dịu dàng hỏi: “Anh, có phải anh đợi em ở đây rất lâu rồi đúng không?”

“Trước đây đều là em đợi anh, lần này đổi lại anh đợi em.” Trần Giang Hà nói: “Em vừa rồi chạy về còn nhanh hơn thỏ, có phải có người đuổi theo bày tỏ không?”

“Không phải.” Khương Diệc Xu lắc đầu: “Các đàn anh tặng táo cho em, em không muốn.”

“Vậy em muốn gì?” Trần Giang Hà hỏi.

“Em muốn anh tặng táo.” Khương Diệc Xu trả lời.

“Em loại trừ hai chữ ‘tặng táo’ đi.”Trần Giang Hà đề nghị.

“Ồ.” Khương Diệc Xu ồ một tiếng, con ngươi sáng trong suốt nhìn Trần Giang Hà: “Em muốn anh.”

Trần Giang Hà nghe được câu này, vui vẻ ôm lấy cô quay mấy vòng.

“Kiềm chế chút, kiềm chế chút, đừng thương tổn đến eo của Diệc Xu.”

Lúc này, bỗng nhiên giọng nói của dì Trịnh Gia Hân truyền đến từ cửa.

Trần Giang Hà buông Diệc Xu xuống, quay đầu nhìn Trịnh Gia Hân, cười hỏi: “Dì, dì không sợ lạnh sao, không ở trong nhà đợi, chạy xuống dưới lầu làm gì?”

“Giọng nói vừa rồi cháu bày tỏ tình cảm với Diệc Xu, khiến dì đều nổi da gà, đặc biệt xuống xem cháu có bị người ta đánh không.”

Trịnh Gia Hân cố tình chế nhạo một câu, sau đó bước đến, quàng khăn quanh cổ anh, động tác nhanh nhẹn giúp quấn gọn gàng: “Mùa đông năm nay đặc biệt lạnh, đan cho cháu một chiếc chăn chống lạnh.”

“Dì thật đúng là một người dì tốt và biết thương người.” Trần Giang Hà cúi đầu nhìn khăn quàng cổ này, kiểu dáng và tay nghề đều rất tốt, ngửi có mùi thơm.

Trịnh Gia Hân thấy anh hít mũi, mắc cười nhưng phải kìm lại: “Cháu không chê thì tốt…”

Nói xong cô xoay người rời đi: “Dì quay lại xem tivi, cháu và Diệc Xu cứ tiếp tục.”

Kể từ đêm Giáng Sinh, sau đó Lễ Giáng Sinh thịnh hành ở trong nước, mỗi lần vào ngày đặc biệt này, hoạt động kinh doanh của khách sạn vô cùng bùng nổ.

9 giờ 30 tối, khách sạn International Nam Loan ở Quảng Châu, phong 1026.

Lý Niệm Đào mặc váy hai dây màu đen phong thái nhàn nhã bước vào căn phòng sang trọng này, sau khi nhìn thấy người đàn ông dang hai chân ngồi trên ghế sô pha hút thuốc, trên mặt lộ ra một nụ cười xinh đẹp: “Không phải lần trước nói phải đính hôn, về sau sẽ không liên lạc với em sao?”

Người đàn ông ngẩng đầu liếc nhìn cô, không lên tiếng, vẫy vẫy tay.

Lý Niệm Đào sải bước đến cạnh người đàn ông, mỉm cười ngồi lên đùi hắn, hai tay ôm cổ, uốn éo hỏi một câu: “Nhanh như vậy đã nhớ em rồi sao?”

“Em là bé cưng tâm can của anh, sao anh có thể không nhớ em được chứ?”

Người đàn ông ôm lấy eo thon của Lý Niệm Đào, một làn khói phun ra từ trong miệng lên làn da trắng ngần trước ngực cô, rồi cúi đầu ngửi mùi.

“Ngứa~” Lý Niệm Đào nhẹ nhàng đẩy hắn ra, dùng ngón tay nâng cằm người đàn ông hỏi: “Em là bé cưng tâm can của anh, vậy vị hôn thê của anh là gì?”

“Đừng nhắc đến cô ta.” Người đàn ông bĩu môi, có chút phiền não nói: “Ông đây giao cho cô ta hạng mục hàng trăm triệu, mà tay cũng không để cho anh chạm một chút!”

Lý Niệm Đào nhíu mày, hơi suy nghĩ hỏi: “Người phụ nữ đó khảm kim cương sao, cao quý như thế à?”

“Cao quý con mẹ nó, ba thế hệ trên đều là dân đen, bày bộ dạng thối tha làm màu với anh mà thôi.” Người đàn ông nhỏ nước bọt.

“Hạng mục hàng trăm triệu của anh, còn không bằng ném ở đây cho em.” Lý Niệm Đào đầy ẩn ý nói.

“Không phải hiện tại anh đến tìm em rồi sao?” Người đàn ông giống như một chút chó đực đang động dục, ngửi nửa thân trên của Lý Niệm Đào, cuối cùng cau mày hỏi: “Trên người em sao lại có mùi nước bọt vậy?”

“Ôi trời, nào có mùi nước bọt gì, rõ ràng là mùi nước hoa.” Lý Niệm Đào vừa nũng nịu, vừa lè lưỡi liếm chóp mũi người đàn ông, dịu dàng nói: “Gần đây trời lạnh, có phải bệnh viêm mũi của anh lại tái phát không?”

“Bệnh mãn tính.” Người đàn ông vị cô ta trêu chọc đến mức lòng ngứa ngáy, cũng không quan tâm trên cơ thể cô đến cuối cùng có mùi gì, tiện tay lấy ra một bộ đồ con thỏ sexy từ phía sau: “Em đi tắm đi, sau đó thay bộ này.”

“Bây giờ anh càng ngày càng xấu xa rồi.” Lý Niệm Đào nói.

“Đàn ông không xấu, phụ nữ không yêu.” Người đàn ông cười ha hả bóp cằm Lý Niệm Đào, hỏi: “Em có yêu anh không?”

“Người ta yêu anh rất nhiều.” Lý Niệm Đào cúi đầu hôn hắn một cái, tiếp đó nói bên tai hắn: “Có một người đàn ông đắc tội với em rất nhiều lần, em chưa thể làm gì được cậu ta, anh có thể giúp em dạy dỗ một chút cậu ta không.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0