Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 485 - Chương 485: Không Ghen

Chương 485: Không Ghen Chương 485: Không Ghen

“Đây là chuyện tốt cầu còn không được, nếu không hai ta lên sân khấu song ca một bản tình ca đi.” Trần Giang Hà cố tình nói.

“Không được.” Từ Chỉ Tích cắn môi, nói: “Không thể hát tình ca, phải hát bài hát nghiêm chỉnh.”

“Hay thật, muốn em một người không đứng đắn hát bài hát nghiêm chỉnh, đây là gây khó khăn cho em rồi.” Trần Giang Hà bĩu môi: “Cô hôn em qua điện thoại trước đi, em sẽ cân nhắc.”

“Không hôn.” Từ Chỉ Tích nhẹ nhàng từ chối: “Buổi sáng chú Trần gọi điện cho tôi, ông ấy nghe được giọng của tôi.”

“Sau đó thì sao?” Trần Giang Hà truy hỏi.

“Tiếp đó dành chút thời gian đi một chuyến nữa đến nhà cậu.” Từ Chỉ Tích nói.

“Có thể, nghỉ đông em đưa cô về nhà.” Trần Giang Hà trả lời.

“Không được… Gia đình tổ chức tiệc tân gia vào Nguyên Đán, cậu không biết sao?” Từ Chỉ Tích hơi ngạc nhiên hỏi.

“…”

Trần Giang Hà đều ngu người, luôn có điêu dân muốn hại trẫm!

Sau Giáng Sinh, chỉ trong chớp mắt Nguyên Đán đã đến.

8 giờ tối ngày 31 tháng 12, Đại Học Tài Chính Quảng Đông tổ chức dạ hội long trọng, chúc mừng Nguyên Đán năm 2008 sắp đến.

Người chủ trì dạ hội vẫn là Chu Vân Thư và Lý Niệm Đào, tuy hai người đã chia tay từ lâu, vả lại cắt đứt tương đối dứt khoát, nhưng sự hiểu biết ngầm trên sân khấu vẫn rất cao.

Chất lượng tiết mục dạ hội năm nay cũng cao khác thường, kịch ngắn và kịch nói rất khấu hài, bài hát cũng êm tai, nhất là điệu múa《Bamboo under the moonlight》và khảy đàn tranh《Bạch Tố Trinh Núi Thanh Thành》của Lâm Tư Tề trình diễn, đơn giản là nét bút của thần, đệt hoa trên gấm.

“Tiếp theo, chúng ta hãy vỗ tay chào đón cố vấn được hoan nghênh nhất Đại Học Tài Chính Quảng Đông, cô Từ Chỉ Tích, và Phó Bí Thư Sinh Viên Đoàn Ủy của trường, bạn học Trần Giang Hà, mang đến cho chúng ta ca khúc kinh điển《NEW BOY》của Thầy Phác Thụ!”

“Vâng tôi thấy ánh sáng ở khắp mọi nơi, niềm vui tung bay trên vùng trời thành phố, thế giới mới đến như một giấc mơ, khiến tôi ấm áp vô cùng.”

Trên sân khấu, Trần Giang Hà xuất hiện trước, tuy hiệu ứng ánh sáng của bữa tiệc tại Đại Học Tài Chính Quảng Đông rất bình thường, thiết bị âm thanh hơi kém, nhưng giọng Trần Giang Hà vừa ra, trong nháy mắt đốt cháy không khí hiện trường, tiếng vỗ tay như sấm.

Tuy nhiên, khi Từ Chỉ Tích biểu diễn, còn chưa cất giọng đã trực tiếp nhận được một tràng pháo tay và hoan hô, dưới ánh đèn sân khấu cô Từ mặc một chiếc đầm dài trắng nhạt, thanh thuần, xinh đẹp, tự tin, giơ tay nhấc chân, một cái nhíu mày một tiếng cười, thậm chí ánh mắt của cô, đều có vẻ đẹp tài đức vẹn toàn.

“Đồng hồ bỏ túi cũ của bạn có còn quay không, bạn vẫn có thể đi đôi giày da cũ chứ, đây là một thương hiệu thuốc lá tương lai, bạn không muốn nếm thử sao?”

Từ Chỉ Tích đồng thời mở miệng mang theo khuôn mặt tươi cười, dậm chân bước về phía Trần Giang Hà.

Giọng cô linh hoạt vui vẻ, lại có hoạt bát vui tươi khuấy động lòng người, tự nhiên tươi mát, thật sự làm tai mắt người ta đổi mới hoàn toàn, cảm giác đặc biệt tươi đẹp.

“Tôi muốn!”

Trần Giang Hà dí dỏm bè một câu “Tôi muốn”, sau đó lại tiếp tục hát một cách tự nhiên: “Buổi sáng ngày mai, tôi đoán nắng sẽ rất đẹp…”

Người này, khi không đứng đắn có chút xấu xa, khi nghiêm chỉnh lại đặc biệt đẹp trai, lúc ca hát vừa có kỹ xảo vừa có cảm tình, thu hút các sinh viên nữ dưới sân khấu xao động không thôi.

Các cô gái gần như trời sinh không có quá nhiều sức chống cự với thanh âm dễ nghe, giọng dễ nghe lại còn đẹp trai, đó đơn giản là sức hấp dẫn trí mạng.

“Đẹp trai quá a!”

Bạn học Trình Kim Sơn lớp 1 Quản Trị Kinh Doanh hét to: “Lớp trưởng, tôi muốn sinh cho cậu một đứa con!”

Giọng nói lớn này, chưa kể những cô gái xung quanh cười tương đối gượng, ngay cả Từ Chỉ Tích và Trần Giang Hà đang hát trên sân khấu cũng không nhịn được, suýt nữa bật cười.

“Xong rồi xong rồi, cô Từ hát quá êm tai, vẻ mặt mỉm cười cũng quá xinh đẹp, cũng làm tan chảy trái tim sắt thép của tôi rồi.”

“Xin lỗi bạn gái yêu xa, chia tay đi, tôi thích cô Từ hơn!”

Các sinh viên nữ ái mộ vẻ đẹp trai sáng chói của bạn học Trần Giang Hà, các sinh viên nam thì thích cô Từ Chỉ Tích hơn, hoa khôi vĩnh viễn của Đại Học Tài Chính Quảng Đông, người đẹp hát ngọt, ai mà không thích chứ?”

“Sửa soạn xinh đẹp, tuổi 18 là thiên đường, cuộc sống của chúng ta ngọt như kẹo.”

Phần trai gái đồng ca, Trần Giang Hà và Từ Chỉ Tích mặt đối mặt, nhìn nhau mỉm cười, thật sự ngọt như kẹo.

“Tư Tề, Trần Giang Hà ngọt ngào như vậy khi hát với cô Từ, cậu không ghen sao?”

Tại khu tập trung lớp 1 Quản Trị Kinh Doanh, thẩm Nguyệt của ký túc 711 sáp lại bên tai Lâm Tư Tề, nhỏ giọng hỏi.

“Không ghen.” Lâm Tư Tề khẽ lắc đầu.

“Cái này cũng không ăn giấm sao?” Thẩm Nguyệt không thể tưởng tượng nổi trợn mắt nhìn: “Tại sao, cậu rộng lượng đến thế sao?”

“Không phải tôi rộng lượng, mà là…”

Lâm Tư Tề nói đến một nữa không nói nữa, nhìn Thẩm Nguyệt, lại nhìn Trần Giang Hà rạng ngời trên sân khấu, trong lòng nhỏ giọng thì thầm: “Tôi phải có được cậu ta trước cô Từ.”

10 giờ 30 tối, bữa tiệc mừng năm mới kéo dài hai tiếng rưỡi kết màn với điệp khúc kinh điển《Đêm Nay Khó Quên》trong

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0