Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 488 - Chương 488: Nguyên Đán Năm Đó Bước Qua Đêm Giao Thừa, Nói Cho Cậu Một Bí Mật

Chương 488: Nguyên Đán Năm Đó Bước Qua Đêm Giao Thừa, Nói Cho Cậu Một Bí Mật Chương 488: Nguyên Đán Năm Đó Bước Qua Đêm Giao Thừa, Nói Cho Cậu Một Bí Mật

“Bí mật gì?” Lông mày Trần Giang Hà hơi động, liếc nhìn xung quanh, trên ban công ngoại trừ anh ra, không có người ngoài,bạn bè cùng phòng đều vui vẻ Hoa Vàng Râm.

“Thật ra thì dì, dì hơi có lỗi với cháu.” Trịnh Gia Hân nói.

“Hả?” Trần Giang Hà chợt cả kinh, do dự hỏi: “Dì, dì sẽ không thích Diệc Xu nhà tôi đi?”

“Cái gì!” Trịnh Gia Hân trực tiếp nóng nảy: “Dì muốn nói cho cháu, khăn quàng đưa cho cháu vào lễ Giáng Sinh, dì đã cầm lau chân, hơn nữa không chỉ một lần.”

“Thế thôi hả?” Trần Giang Hà thở ra một hơi dài, nói: “Lau thì lau đi, dù sao cháu cũng không ngại.”

“Hừ, coi như cháu còn có chút lương tâm, khi còn bé cháu ngủ lệch muốn chết, động một tí là chân đưa đến bên miệng dì, dì cũng không đánh cháu.” Trịnh Gia Hân nói.

“Dì không nói cháu cũng quên.” Trần Giang Hà cười ha ha một tiếng: “Khó trách dì gọi cháu là thằng nhóc thối.”

“Biết thì tốt.” Trịnh Gia Hân cười khúc khích: “Không nói chuyện với cháu nữa, ba Diệc Xu gọi điện đến.”

“Ồ, vâng, vậy cháu cúp trước.” vipTruyenGG.com - ebook truyện dịch giá rẻ

Trần Giang Hà cúp máy, ngay sau đó lại có cuộc gọi của cô Từ và cô thư ký nhỏ, tin nhắn QQ, tin nhắn, tin nhắn MMS cũng tập hợp, đáp ứng không xuể lúc 0 giờ.

Những lời chúc ngày lễ không quan trọng, Trần Giang Hà liếc mắt nhìn qua, quan hệ không tệ sẽ trả lời lần lượt, tương đối quan trọng thì trò chuyện vài câu liên lạc cảm tình.

Dương Uyển Oánh: “Trần tổng, gần đây cậu kiếm được bao nhiêu tiền vậy, có phải nên mời khách đi ăn không?”

Trần Giang Hà: “Được, tôi mời khách, chị cô trả tiền, chị ấy mới là địa chủ,còn tôi là một nông dân nghèo.”

Dương Uyển Oánh: “Khá lắm, nông dân nghèo có tài sản vài trăm triệu sao? Light chaser của cậu hiện tại cũng được định giá hơn 500 triệu USD, sau khi hoàn thành vòng tài trợ thứ 2, cậu chính là ông chủ rồi.”

Trần Giang Hà: “Vòng tài trợ thứ hai vẫn chưa bắt đầu, hiện tại vẫn là ẩn số, trước khi tôi trở thành ông chủ, cô và chị cô mới là ông chủ mà tôi nên ngưỡng vọng.”

Dương Uyển Oánh: “Được, Light Chaser các cậu mở họp hàng năm lúc nào, tôi đưa chị tôi đến tham gia náo nhiệt có được không?”

Trần Giang Hà: “Đang chờ xử lý.”

Dương Uyển Oánh: “......”

Trần Giang Hà muốn cười khi nhìn thấy 6 chấm, thầm nghĩ cô gửi 6 chấm dáng vẻ rất giống cô Từ, đáng tiếc cô Từ là bảo bối tâm can của tôi, cô không phải.

“Bạn học Trần Giang Hà, pháo hóa bên ngoài hơi ồn ào, tôi có chút mất ngủ.”

12 giờ 25 phút, khi Trần Giang Hà cơ bản trả lời tin nhắn xong, QQ vang lên hai tiếng, là tin nhắn Từ Chỉ Tích gửi đến.

“Hả?” Trần Giang Hà nhíu mày, hỏi: “Cô ở ký túc xá đúng không?”

“Tôi không ngủ được, ở dưới lầu đi bộ, bên ngoài hơi lạnh, nhưng người rất đông, thật náo nhiệt, cậu có muốn đến tìm tôi không?” Từ Chỉ Tích trả lời.

"Cậu tới thì cứ tới, lại còn mang bia, đậu phộng, ớt ngâm cùng chân gà?"

Sáng sớm, Trần Giang Hà xuất hiện trước mặt Từ Chỉ Tích, mang theo một túi đồ ăn vặt cùng hành trình đến tận thế, cô trầm ngâm nhìn anh, trong mắt mang theo ý cười.

Trần Giang Hà cười hì hì không nói lời nào, mở một lon bia đưa cho cô.

Từ Chỉ Tích nhận lấy, sờ nhiệt độ của chai, mỉm cười nói: "Tôi nhớ chú tôi từng nói, trên bàn rượu có hai loại Thần Nhân không trêu chọc nổi."

"Bia uống nhiệt độ bình thường, rượu đế phải ướp lạnh, đúng không?" Trần Giang Hà chủ động nói tiếp.

"Cậu cũng biết nhiều nhỉ." Từ Chỉ Tích vén làn váy lên, ngồi trên một ụ đá cách đó không xa, giương mắt nhìn Trần Giang Hà, cười ngọt ngào nói: "Cho nên cậu mang theo bị có nhiệt độ bình thường tới tìm tôi, có phải có mưu đồ gây rối, muốn đem tôi chuốc say đúng không?"

"Dĩ nhiên không phải."

Trần Giang Hà lắc đầu phủ nhận, tự mình khui một lon bia, uống vài ngụm, sau đó mang theo mùi bia thoang thoảng sát lại gần Từ Chỉ Tích, ở bên tai cô nhỏ giọng nói: "Em tuyệt đối chưa hề có ý nghĩ xấu xa đem cô chuốc say cả."

Từ Chỉ Tích giơ bia trong tay lên, cụng nhẹ với anh một cái, sau đó tự mình uống mấy ngụm, lại giương mắt nhìn hắn: "Vậy cậu muốn làm gì?"

"Em muốn đọc được ánh mắt của cô khi cô say." Trần Giang Hà sâu sắc liếc nhìn cô một cái, mở miệng liền có một lý đường hoàng.

"Hmm?" Ánh mắt Từ Chỉ Tích vụt sáng, cười một tiếng: "Đôi mắt của tôi có đẹp không?"

"Đẹp." Trần Giang Hà gật đầu, không nhịn được đưa tay ra, dùng bàn tay nhẹ nhàng nâng chiếc cằm trắng nõn mềm mại của Từ Chỉ Tích, nhìn gương mặt trong trẻo xinh đẹp như hoa sen của cô: "Cô để cho em hôn một chút."

Từ Chỉ Tích hơi sững sờ, ánh mắt nhợt nhạt nhìn thẳng hắn, rồi lặng lẽ khép đôi mắt lại.

Trần Giang Hà mỉm cười, nhìn thấy hàng mi mảnh mai của Từ Chỉ Tích run rẩy, lúm đồng tiền quả lên hai bên má cũng mơ hồ hiện ra, tay phải cô cầm lon bia, tay trái lặng lẽ nắm lấy góc váy, nhìn trông có vẻ hơi lo lắng.

"Lúm đồng tiền không có rượu, so với rượu càng làm say lòng người."

Trần Giang Hà tâm động mà cúi đầu hôn một cái lên khóe mắt của cô.

Da thịt ở đây cực kỳ mềm mại, non nớt, khi môi chạm nhau, đầu tiên là có thể cảm nhận được vị mềm ngọt của bánh bơ, sau đó sẽ có một chút vị mặn.

"Em bỗng nhiên không muốn uống rượu nữa."

Trần Giang Hà hôn xong Từ Chỉ Tích, cảm giác vị bia thật nhạt nhẽo, thế là mở liền mấy chai rượu uống hết một hơi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0