Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 573 - Chương 573: Dẫn Em Đi Giới Thiệu

Chương 573: Dẫn Em Đi Giới Thiệu Chương 573: Dẫn Em Đi Giới Thiệu

Trần Giang Hà, người khởi nghiệp sáng lập nên Group Buying tất nhiên là vô cùng am hiểu cuộc sống phóng túng này. Anh có thể lái xe điện chở Từ Chỉ Tích đến hàng ăn không có biển hiệu trong một con hẻm nhỏ ăn những chiếc bánh chính tông nhất, cũng có thể bỏ ra cả một ngày để đi dạo toàn bộ National Grand View Garden, thuận tiện đưa cô đến hội sợ cao cấp nhất ở Thượng Hải chơi trong kỳ hạn nghỉ phép.

"Nếu lúc nãy em không ngăn cản thì có phải anh đã chuẩn bị quẹt thẻ gọi đồ ăn rồi không?”

Trên đường ra khỏi hội sở, một tay Từ Chỉ Tích khoác tay Trần Giang Hà, cánh tay còn lại lặng lẽ vươn đến lỗ tai anh.

“Đề phòng trước vẫn tốt hơn."

Trần Giang Hà cười cười, chợt hít sâu một hơi: "Em nhẹ tay chút, đau."

“Hừ, còn tưởng rằng bây giờ anh da dày thịt béo không biết đau."

Từ Chỉ Tích hừ nhẹ một tiếng, mấp máy môi nói: “Hội sở này quá mắc, có tiền cũng không thể phung phí."

Trần Giang Hà nhìn nhìn cô, thì ra cô giáo Từ đang muốn tiết kiệm tiền cho anh, chứ không phải đang ghen vì anh đùa giỡn với mấy người đẹp trong hội sở.

"Làm ăn lớn thì rủi ro cũng cao, hiện tại đang khủng hoảng tài chính, rất nhiều xí nghiệp đều đóng cửa, anh phải tiêu tiền một cách thận trọng.” Từ Chỉ Tích dịu dàng nhắc nhở.

Trần Giang Hà tiến về phía trước mấy bước, vỗ vỗ vào ghế xe điện: “Bây giờ anh chở bạn gái đi dạo phố còn dùng đến xe điện, còn chưa đủ an toàn sao?”

"Là rất chắc chắn." Từ Chỉ Tích gật đầu cười, nói thêm: “Nhưng em ngồi không vững, lần nào anh bóp phanh em đều phải ngã vào lưng anh, có phải chiếc xe này đã được cải tiến không?”

Trần Giang Hà ra vẻ vô tội nói: “Anh chỉ là một sinh viên năm hai đơn thuần, sao có thể mang suy nghĩ xấu như thế.”

"Đơn thuần?" Từ Chỉ Tích nhìn Trần Giang Hà một cách ngỡ ngàng, có phải tên này có hiểu lầm gì với từ này rồi không.

Trần Giang Hà giơ tay dẫn cô qua, đưa mắt nhìn về phía một nhà hàng có tiếng lâu năm đối diện với hội sở: “Đi, anh dẫn em đi ăn gà.”

"Ăn gà..."

Từ Chỉ Tích đưa tay che miệng, bình tĩnh nhìn vào đôi mắt Trần Giang Hà, từ ngữ này mà đặt trong miệng anh quả là hoàn toàn không hề trong sáng.

Đến chạng vạng tối, Trần Giang Hà đưa Từ Chỉ Tích ra sân bay.

Sắp đến lúc chia tay, Từ Chỉ Tích nhẹ giọng dặn dò anh: “Lúc em không có ở đây, không cho phép thông đồng với cô gái khác."

"Được." Trần Giang Hà gật đầu đồng ý. Anh luôn giữ mình trong sạch, ngoại trừ Khương Diệc Xu và thư ký nhỏ, bất kỳ cô gái nào chủ động tiếp cận anh đều phải cân nhắc chứ đừng nói chi là chủ động.

Từ Chỉ Tích thấy anh trung thực như thế thì không nỡ chia tay, đứng một hồi vành mắt cũng ửng đỏ, hít một hơi nói: “Anh công tác xong nhớ về Quảng Đông sớm một chút.”

Nói xong chưa đợi anh trả lời, Từ Chỉ Tích đã quay người rời đi, cô sợ chỉ cần mình do dự sẽ phải gọi điện cho cấp trên xin kéo dài kỳ nghỉ rồi đổi vé máy bay.

Vốn dĩ Trần Giang Hà định về Quảng Đông vào ngày 9, nhưng hiện tại kế hoạch lại có thay đổi. Anh lấy điện thoại ra nhìn giờ, năm giờ rưỡi, hẳn là dì nhỏ và Diệc Xu đã lên máy bay.

Thời gian còn sớm, Trần Giang Hà đặc biệt lái xe trở về trụ sở kinh doanh của Light Chaser ở thành phố Thượng Hải để tham gia sự kiện.

Sáu giờ, trong phòng họp, toàn bộ 124 nhân viên của phòng kinh doanh Thượng Hải cùng với nhóm năm mươi người Trần Giang Hà mang tới đều đến đông đủ.

Nội dung hội nghị hôm nay vừa đơn giản cũng vừa nhẹ nhàng, chủ yếu là có thêm tiền thưởng và hoa hồng nên trong phòng họp đang phát bài hát ‘Ngày tươi đẹp’. Trên mặt ai nấy đều tràn đầy niềm vui, bầu không khí hòa hợp không khác gì ăn tết.

Sau khi Trần Giang Hà đến nơi thì đưa mắt nhìn xung quanh, rõ ràng là mùa xuân không có nhiều ánh sáng mặt trời, tia UV cũng không mạnh, nhưng các anh em ở đây đều có làn da ngăm đen. Nhất là nhóm người đến từ Quảng Đông, mới qua nửa tháng ngắn ngủi mà đã đen thêm một tông, đủ thấy trong thời gian này mọi người chạy doanh thu có bao nhiêu chăm chỉ.

Đương nhiên, hiệu quả cũng là ngay lập tức, hiện tại Light Chaser đã chiếm ba mươi phần trăm thị phần ở Thượng Hải. Nếu tiếp tục phát triển theo tiến độ này, nhanh nhất hai quý là có thể ngang bằng với Group Buying Gạo Nếp.

"Tất cả mọi người vất vả rồi, không dài dòng nữa, ai được gọi tên thì bước lên lãnh tiền.”

Giọng Trần Giang Hà vừa vang lên, thư ký nhỏ đứng bên cạnh cúi người mở ra hai cái bao tải to, từng chồng tiên mới toanh được đặt lên bàn phát ra tiếng “lạch cạch” “lạch cạch”.

Trần Giang Hà cầm danh sách trên tay, dựa theo xếp hạng thành tích lần lượt điểm doanh, từ người cao nhất được bốn mươi ngàn đến người ít nhất cũng được hai trăm tệ, toàn bộ đều được lãnh thưởng.

"Còn hơn hai mươi ngày nữa là hết tháng ba, tôi nói rõ với các anh em, công ty chúng ta hiện tại không thiếu tiền, chỉ thiếu thành tích, càng ký nhiều hợp đồng thì tiền thưởng càng cao.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0