Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 611 - Chương 611: Tôi Không Nhìn Thấy Gì Cả

Chương 611: Tôi Không Nhìn Thấy Gì Cả Chương 611: Tôi Không Nhìn Thấy Gì Cả

Trần Giang Hà liếc cô một cái, nghĩ thầm cảnh giới tư tưởng của các tiểu thư khuê các trong xã hội thượng lưu đúng là không giống nhau, đến cái này cũng có thể hiểu được, vậy còn có chuyện gì mà cây nấm nhỏ như chị không hiểu được không?

“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tốc độ phát triển của công ty quản lý bất động sản Homesick thật sự vượt quá sức tưởng tượng của tôi." Dương Vãn Tình lại kéo đề tài về mặt sự nghiệp.

"Mục tiêu mới nhất mà Homesick đề ra trong năm nay là mở thêm năm trăm cửa hàng trực doanh, hiện tại vừa hoàn thành ba trăm hai mươi sáu cái, kế tiếp tôi còn muốn tiến độ nhanh hơn nữa." Trần Giang Hà nói.

Dương Vãn Tình chớp chớp mắt: "Nhìn từ góc độ này, tôi đột nhiên hiểu được lời cậu vừa nói.”

"Đáng tiếc, trong tập đoàn còn nhiều thành phần ngoan cố lắm, hơn nữa cậu cũng biết, nhà họ Triệu ở trong tập đoàn chúng tôi có tiếng nói không nhỏ, bây giờ mà lấy tiền trữ đất, tất nhiên sẽ dẫn tới phản ứng dây chuyền." Dương Vãn Tình có chút bất đắc dĩ nói tiếp.

Trần Giang Hà giơ tay gắp một cái bánh bao đưa đến đĩa của cô: "Hoàn cảnh kinh tế đình trệ, sự phát triển của công ty bị cản trở, vừa vặn dứt khoát thanh lý nội bộ luôn, ai phản đối thì sa thải người đó, ai kéo bè làm trái thì trực tiếp xử lý.”

Nói xong, Trần Giang Hà còn dùng động tác bẻ đũa cái rắc để tượng trưng.

Dương Vãn Tình kinh ngạc nhìn anh, lời này trực tiếp đâm trúng nội tâm của cô, thật ra cô đã sớm muốn khai đao với những nguyên lão trong tập đoàn.

“Tôi có thể giúp cô dựng sân khấu, cô tới biểu diễn là được." Trần Giang Hà nói.

Trong lòng Dương Vãn Tình nổi sóng, suy nghĩ một chút cuối cùng vẫn lắc đầu từ chối ý tốt của Trần Giang Hà, lạnh nhạt nói: "Để tôi tự làm.”

“Lúc trước cậu từng cắt giảm biên chế trong công ty rồi à?" Dương Vãn Tình hỏi.

“Không có.”

Trần Giang Hà lắc đầu, rất nghiêm túc nói: "Phương châm của tôi là không từ bỏ bất cứ người anh em nào.”

“Nếu không có thành tích, thì không phải anh em của tôi." Trần Giang Hà bổ sung trong lòng: "Ngoại trừ A Tuấn.”

……

Ăn xong bữa sáng, Dương Vãn Tình muốn đến công ty làm việc, Trần Giang Hà thì bắt xe đi một chuyến đến thành phố đại học, trước tiên đến bộ phận kỹ thuật Light Chaser cho có mặt, sau đó đến quán ăn vặt tối hôm qua cùng Tần Thiệu Hải ăn thịt nướng, lái xe trở về trường.

Hôm nay là ngày 1 tháng 9, có một số trường đại học đã chính thức khai giảng, đồng thời triển khai huấn luyện quân sự cho tân sinh viên. Đại học tài chính Quảng Đông bên này vẫn chậm một chút, vẫn đang trong giai đoạn cho tân sinh viên báo danh, trong đó một nguyên nhân quan trọng nhất là năm nay số lượng tân sinh viên tăng lên rất nhiều, nhà trường chuẩn bị không kịp.

Trần Giang Hà trở lại Light Chaser, nơi này vẫn không có gì thay đổi như thường ngày, tuy rằng Light Chaser đã sử dụng trụ sở mới của trung tâm Quảng Đông An Hạ, nhưng vẫn có mấy bộ phận chức năng, cùng với ban quản lý, nhân viên, cùng sinh viên kiêm chức ở lại nơi này.

Lúc tiến vào, thư ký nhỏ đang cúi đầu làm việc, Trần Giang Hà đi qua, phát hiện cô nhóc này không có làm việc, mà là cúi đầu ngủ gà ngủ gật.

Bộ dáng ngủ gà ngủ gật của cô còn rất đáng yêu, dựng laptop lên che mặt, trong tay còn cầm một cây bút máy, cực kỳ giống học sinh trung học lén ngủ gật trong giờ tự học buổi tối, còn giả vờ cố gắng học tập.

Trần Giang Hà hứng thú cúi đầu nhìn vài lần, không đành lòng quấy rầy cô, lúc quay đầu muốn đi qua, thư ký nhỏ bỗng nhiên hơi nghiêng đầu, hai chân run rẩy, bỗng nhiên mở mắt tỉnh lại.

“Ông chủ?”

Lâm Tư Tề dụi mắt.

Trần Giang Hà nhìn cô vẫn đang mông lung, ngơ ngác đáng yêu, không kìm lòng không được mà đưa tay xoa gò má: "Tối hôm qua mèo con bận đi bắt chuột sao?"

“Không có nha.”

Lâm Tư Tề lắc đầu, nhỏ giọng nói: "Tối hôm qua đợi anh, đợi mãi, đợi mãi, trời đã sáng rồi mà anh vẫn chưa về.”

Trần Giang Hà lấy điện thoại di động ra nhìn, không có tin nhắn, cũng không có cuộc gọi nhỡ, cô gái này luôn im lặng bao dung và thiên vị anh như vậy, từ trước đến giờ chưa bao giờ thay đổi.

“Em bây giờ buồn ngủ quá, nằm sấp trên bàn ngủ đến đau cả người rồi.”

Lâm Tư Tề giơ tay nắm lấy cổ tay Trần Giang Hà, nói: "Anh ôm em về phòng ngủ, được không?"

"Này, tôi không nhìn thấy gì cả."

Khi Trần Giang Hà đang bế Lâm Tư Tề lên lầu đi ngủ, thì tình cờ gặp phải bạn học Lưu Tử Du. Đầu tiên cô nhìn với ánh mắt ghen tị, ngay sau đó nhanh chóng quay người lại, sau đó lại liếc nhìn trộm.

Trần Giang Hà mỉm cười rồi bước nhanh lên lầu.

Sau khi anh rời đi không lâu, Tôn Thiên mặc bộ quần áo rằn ri chạy vào căn cứ địa của Light Chaser.

Tôn Thiên với sự hỗ trợ của Trần Giang Hà năm nay trở thành trợ giảng huấn luyện quân sự. Anh ta phấn khích chạy tới, chỉ là muốn thể hiện phong thái của mình trước mặt tam ca, nhân tiện còn cho tam ca xem những ghi chú về ngoại hình của những sinh viên mới mà anh Bằng vừa mới làm xong.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0