Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 619 - Chương 619: Không Phải Là Lần Cuối Cùng

Chương 619: Không Phải Là Lần Cuối Cùng Chương 619: Không Phải Là Lần Cuối Cùng

“Nhóc đẹp trai, cậu coi nhân sâm là que cay đấy à, cẩn thận ăn nhiều hỏa vượng sẽ chảy máu mũi đó.”

Trước quầy chuyên bán đồ tẩm bổ trong siêu thị, một ông lão tóc mai hoa râm đang nhìn cậu nhóc đẹp trai ba miếng ăn hết nhân sâm bên cạnh, nhịn không được lên tiếng nhắc nhở.

Người có chút kiến thức y học đều biết, nhân sâm có thành phần kháng sự kết dính tiểu cầu và chống đông máu rất phong phú, mao mạch máu trong khoang mũi tương đối nhạy cảm với loại thành phần này, ăn nhiều dễ dàng dẫn đến mạch máu giãn nở thậm chí bị vỡ, từ đó xuất hiện hiện tượng chảy máu mũi.

"Cảm ơn."

Trần Giang Hà khách khí nói tiếng cảm ơn với ông lão, sau đó nghe theo lời khuyên đi đến quầy thuốc tây bên kia trung tâm thương mại mua thuốc Tiểu Lam.

Thuốc Tiểu Lam uống vào hiệu quả nhanh hơn nhiều so với nhân sâm, lúc đi ra khỏi trung tâm thương mại, Trần Giang Hà cảm thấy có chút nghẹt mũi, hô hấp nóng rực, nhưng chưa thể đạt đến mức chảy máu cam được.

“Thật ngại quá, người mua đồ trong trung tâm thương mại hơi nhiều, lúc tính tiền phải xếp hàng, để em đợi lâu.”

Sau khi Trần Giang Hà lên xe, vẻ mặt áy náy giải thích với Khương Diệc Xu.

“Không sao." Khương Diệc Xu nhẹ giọng đáp lại, nhận thấy hơi thở của Trần Giang Hà có chút dồn dập, cô hỏi một câu: “Anh thấy chỗ nào không thoải mái sao?”

“Không có." Trần Giang Hà lắc đầu, liếc nhìn tủ đựng đồ, bình tĩnh nói: “Anh cảm thấy rất tốt.”

“Vậy......”

Khương Diệc Xu muốn nói lại thôi, nghĩ rồi lại hỏi: "Vậy lát nữa chúng ta xem phim gì?”

“Kung Fu Panda đi.”

Trần Giang Hà cười trả lời, đi về phía trước ba trăm mét chính là rạp chiếu phim phía Nam, tuy nói gần đây không có bộ phim nào hot, nhưng vừa mới khai giảng, rạp chiếu phim lúc chạng vạng rất đông khách, hơn nữa đa số đều là các cặp tình nhân, trong không khí tản ra mùi bỏng ngô và hương vị yêu đương ngọt ngào.

Trần Giang Hà vừa rồi ở trong siêu thị mua rất nhiều đồ ăn vặt Khương Diệc Xu thích, lúc vào rạp chiếu phim xếp hàng mua vé, lại đặc biệt chọn phần ăn bao gồm coca ướp lạnh và bỏng ngô cho cô.

“Kung Fu Panda" là loại phim hoạt hình hài Kung Fu, trong phim giàu yếu tố phương Đông, cho nên rất được ưa chuộng trong nước.

Sau khi bộ phim khởi chiếu không bao lâu, hàng ghế trước đã có mấy nữ sinh cười dồn dã không ngừng, làm cho người ta có cảm giác tựa như rạp chiếu phim bỏ tiền thuê người tới giúp làm náo nhiệt cả rạp, trước cười kéo sau cười, bầu không khí rất tốt.

“Em không thích bộ phim này sao?" Trần Giang Hà hỏi Khương Diệc Xu.

Trước kia lúc hai người họ đi xem “Kế hoạch bảo bối”, nha đầu này xem rất tập trung, vừa khóc vừa cười, nhưng bây giờ gương mặt nhỏ nhắn của cô có chút căng thẳng, thoạt nhìn như có tâm sự nặng nề gì đó.

“Thích." Khương Diệc Xu trả lời ngắn gọn.

“Vậy em cười một chút đi." Trần Giang Hà có chút tiếc nuối nói: "Em không cười, cảm giác bộ phim này không đáng giá.”

Nghe vậy, Khương Diệc Xu ngẩng mặt lên, mím môi, bất đắc dĩ lộ ra nụ cười yếu ớt với anh.

“Vậy là đúng rồi.”

Trần Giang Hà rất hài lòng nhìn cô, lại nhìn những cặp tình nhân vai kề vai ở hàng ghế trước, ôm ôm ấp ấp, cười nói vui vẻ, nghĩ thầm thật may rạp chiếu phim không có dịch vụ cung cấp giường tròn lớn, bằng không xem phim hoạt hình cũng có thể làm cho những thanh niên nhiệt huyết như các cô cậu đánh nhau tranh giành.

“Thật là! Sinh viên đại học không ra dáng vẻ của sinh viên đại học.”

Trần Giang Hà vừa thầm mắng ở trong lòng, vừa vươn tay qua ghế, lặng lẽ ôm eo Khương Diệc Xu.

Khương Diệc Xu nhẹ nhàng xê dịch về phía trước.

Trần Giang Hà ghé sát vào bên tai cô nói nhỏ: "Lần cuối cùng đi xem phim với em, ôm eo cũng không quá đáng chứ?"

Khương Diệc Xu bất động, khịt mũi nhỏ giọng đáp lại: "Không quá đáng.”

“Hôn một cái cũng được chứ?”

Lúc Trần Giang Hà nói khẽ, đã sắp đụng phải gương mặt cô.

Khương Diệc Xu phát hiện hơi thở của anh rất nóng rực, hai má hơi nóng lên cúi đầu, chần chờ một lát mới đáp lại: "Không được.”

“Ài." Trần Giang Hà chỉ than một tiếng, cũng không được voi đòi tiên, nhưng bàn tay không bị khống chế vẫn di chuyển xuống dưới.

Khương Diệc Xu lặng lẽ thẳng người lên, Trần Giang Hà thì không tự chủ được hít sâu.

“Tách.”

Thanh âm rất nhỏ, giống như có một giọt nước ấm nhỏ rơi lên bắp chân tuyết non của Khương Diệc Xu, cô theo bản năng nhấc chân lên, nương theo ánh sáng màn ảnh, phát hiện không phải giọt nước, mà là máu.

Khương Diệc Xu bỗng dưng ngẩng đầu nhìn về phía Trần Giang Hà, anh đã ngẩng đầu nhìn sang chỗ khác.

“Anh chảy máu mũi sao?" Khương Diệc Xu lo lắng hỏi.

“Ừ." Trần Giang Hà không phủ nhận: "Chắc là ăn nhiều bỏng ngô quá, không cần lo lắng, anh vào nhà vệ sinh một chút.”

Trần Giang Hà nói xong liền đứng dậy rời khỏi phòng chiếu phim, qua hơn mười phút mới trở lại chỗ ngồi, cầm khăn giấy trong tay, hỏi Khương Diệc Xu: "Vừa rồi có phải có máu nhỏ lên đùi em không?"

“Không sao." Khương Diệc Xu cũng không để ý, chỉ là vẻ mặt quan tâm nhìn Trần Giang Hà: "Anh không sao chứ?”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0