Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 622 - Chương 622: Em Muốn Khóc Thêm Lần Nữa

Chương 622: Em Muốn Khóc Thêm Lần Nữa Chương 622: Em Muốn Khóc Thêm Lần Nữa

Lâm Tư Tề nắm bím tóc tinh xảo, nhẹ nhàng chọc sống mũi anh: "Anh ỷ vào việc em thích anh, nên ra sức khi dễ em đây mà.”

Trần Giang Hà nháy mắt, cợt nhả nói: "Vậy lần sau anh không ra sức nữa.”

Lời này của thư ký nhỏ nghe không khác câu kia của cô giáo Từ là mấy, nhưng nội hàm lại hoàn toàn không giống.

“Hừ! "Lâm Tư Tề khẽ hừ một tiếng: "Anh còn cười, tối hôm qua là ai làm em khóc.”

Trần Giang Hà gật đầu: "Vâng vâng vâng, anh biết em khóc rồi, gối và chăn đều bị nước mắt em làm ướt hết rồi.”

“Anh còn nói... " Lâm Tư Tề cúi người cắn cổ anh, cười hì hì nói: "Bây giờ còn sớm, em muốn khóc thêm lần nữa.”

“Em lại đây." Trần Giang Hà đưa tay nâng cằm cô thư ký nhỏ, để lỗ tai cô kề sát vào.

“Muốn làm gì?" Lâm Tư Tề hai má ửng đỏ có chút chờ mong.

“Chào quý khách, số điện thoại quý khách vừa gọi đã tắt máy." Trần Giang Hà nói một câu nhắc nhở, sau đó nghiêng đầu giả vờ như người máy bị mất điện, rơi vào chế độ ngủ đông.

Lâm Tư Tề: "......”

Một lát sau, cô khẽ thì thầm bên tai Trần Giang Hà nhắc nhở: "Ông chủ, sáng nay mười giờ phải đến chào hỏi thị trưởng Mạch, anh đừng có ngủ thật nha."

“Ừ." Trần Giang Hà lầm bầm một tiếng, đổi tư thế "ngủ" càng sâu.

Chín giờ sáng, Trần Giang Hà mở cuộc họp sáng theo thông lệ tại Light Chaser, mang theo thư ký nhỏ đi đến quận Việt Tú một chuyến,chào hỏi phó thị trưởng thành phố Quảng Đông Mạch Cảnh Nghị.

Họ Mạch ở trong nước tương đối hiếm thấy, chủ yếu tập trung ở khu vực Lĩnh Nam.

Phó thị trưởng Mạch Cảnh Nghị năm nay hơn năm mươi tuổi, vóc dáng không cao, khuôn mặt hơi gầy, khóe miệng thường xuyên lộ vẻ tươi cười, là một lãnh đạo bình dị gần gũi và rất có đức độ.

Trước khi Trần Giang Hà giành được danh hiệu "Mười thanh niên ưu tú của tỉnh Quảng Đông", thị trưởng Mạch từng dẫn người đến Light Chaser khảo sát, ông cũng có ấn tượng khá tốt với anh.

“Thị trưởng Mạch.”

Trần Giang Hà một mình đi tới cửa, gõ cửa phòng làm việc.

Mạch Cảnh Nghị ngẩng đầu, mỉm cười nhìn về phía Trần Giang Hà: "Vào đi.”

Trần Giang Hà cười đi vào văn phòng, Mạch Cảnh Nghị tự mình rót cho anh một chén trà, ngữ khí ôn hòa hỏi: "Gần đây có phải gặp vấn đề gì khó khăn hay không?"

Trần Giang Hà vốn tưởng rằng lãnh đạo nói chuyện đều rất quanh co dài dòng, một câu nói ra cũng khiến người ta phải phỏng đoán nửa ngày, không nghĩ tới thị trưởng Mạch lại trực tiếp như vậy, vừa mở miệng đã trực tiếp hỏi anh có phải gặp vấn đề khó khăn hay không.

Lãnh đạo trực tiếp hỏi như vậy, Trần Giang Hà đương nhiên cũng không cần quanh co lòng vòng: "Cảm ơn thị trưởng Mạch quan tâm, trong khoảng thời gian này công ty phát triển tương đối thuận lợi, nhưng quả thật có chút phiền toái cần ngài hỗ trợ giải quyết.”

Mạch Cảnh Nghị cười cười, nói: "Nghe Tiểu Dương nói, cậu muốn mua đất ở Bà Châu và Nam Sa, xây dựng hai trung tâm dữ liệu siêu cấp?"

“Tôi đã nói chuyện với thư ký Dương tại đại hội doanh nghiệp Internet cuối tháng trước, không ngờ anh ấy lại báo cáo cho ngài nhanh như vậy.”

Trần Giang Hà cười thật thà, thuận tiện giải thích: "Thực ra kế hoạch của tôi không phải xây dựng trung tâm dữ liệu, mà là sáng lập công ty Big Data và điện toán đám mây, xây dựng chuỗi công nghiệp số hóa hoàn chỉnh."

Con ngươi Mạch Cảnh Nghị hơi sáng lên, chuỗi ngành công nghiệp số hóa không chỉ có thể mang đến rất nhiều việc làm, còn có thể nâng cao sức hấp dẫn của thành phố đối với các nhân tài cấp cao, mấy năm nay thành phố luôn ra sức thu hút và hỗ trợ các doanh nghiệp có liên quan.

Có điều, Mạch Cảnh Nghị biết Trần Giang Hà hiện tại không chỉ làm công ty mua sắm trực tuyến, còn đặt chân vào ngành bất động sản, cũng có quan hệ mật thiết với nhiều ông trùm trong giới bất động sản.

“Đất Nam Sa tương đối tốt, còn về Bà Châu thì....”

Mạch Cảnh Nghị thoáng dừng lại, ánh mắt bình thản nhìn Trần Giang Hà: "Đất đai ở đó, chính phủ đã có quy hoạch khác, hạn chế khi mua đất khá nhiều, tiêu chuẩn chẩn nhập rất cao."

Lời này của thị trưởng Mạch ẩn giấu ý khác, người bình thường có lẽ sẽ lầm tưởng ông là đang từ chối, nhưng người như Trần Giang Hà đương nhiên vừa nghe liền hiểu được thâm ý trong đó: "Lãnh đạo ngài yên tâm, tôi đối với phương diện khai thác bất động sản này hoàn toàn không có hứng thú, mục tiêu của tôi là tiến sâu vào ngành công nghiệp internet, dùng khoa học kỹ thuật hỗ trợ cho các doanh nghiệp, phục vụ thành phố bằng big data.”

Mạch Cảnh Nghị hơi xúc động, Trần Giang Hà tuổi còn trẻ mà có mục tiêu rõ ràng và giác ngộ cao như vậy, thật sự khó có được, mà giai đoạn hiện nay Quảng Đông thiếu nhất chính là các doanh nghiệp sáng tạo khoa học kỹ thuật như thế này.

Trần Giang Hà liếc mắt nhìn lãnh đạo, thừa cơ rèn sắt khi còn nóng nói: "Chuỗi công nghiệp số hóa gắn liền với con chip, tôi dự định sau khi công ty điện toán đám mây thành lập, sẽ đầu tư xây dựng nhà máy sản xuất chất bán dẫn.”

“Ngành bán dẫn không dễ làm đâu.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0