Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 634 - Chương 634: Nụ Cười Của Dương Tổng Đáng Giá Ngàn Vàng

Chương 634: Nụ Cười Của Dương Tổng Đáng Giá Ngàn Vàng Chương 634: Nụ Cười Của Dương Tổng Đáng Giá Ngàn Vàng

Trần Giang Hà trừng mắt: “Từ bốn làm tròn xuống từ năm làm tròn lên là bằng không có chút giao tình nào sao ?”

"Lời này là do cậu nói đó, tôi không có nói đâu nhé." Dương Vãn Tình cầm chén trà lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà.

"Haizz, xem ra tôi không được lợi gì từ chỗ của Dương tổng rồi, tôi đi tìm người khác vậy."

Trần Giang Hà đặt tách trà xuống, vẻ mặt tiếc nuối đứng dậy định rời đi.

Dương Vãn Tình bình chân như vai ngồi uống trà, không hề níu kéo.

Trên thực tế, hiện tại Tập đoàn Viễn Dương đang loạn trong giặc ngoài, không chỉ thiếu vốn lưu động trên sổ sách mà còn phải đối mặt với nguy cơ có khoản nợ ngắn hạn do vi phạm hợp đồng ở nước ngoài. Lúc như thế này, có thể tiếp nhận hai dự án thay thế xây dựng mà Trần Giang Hà tặng đến tận cửa nhà, cũng coi như là trời hạn lâu ngày gặp mưa rào.

Tuy nhiên, Dương Vãn Tình rất hiểu rõ Trần Giang Hà, anh chàng này bỏ tài nguyên nhà mình không sử dụng, cứ muốn đến tìm cô để hợp tác, chắc chắn không phải là tình nghĩa giúp đỡ người khác khi gặp khó khăn mà là muốn nhận được giá chào hàng tiết kiệm chi phí hơn từ cô. Đồng thời, bản thân anh cũng không cần phải lo lắng về chất lượng của công trình.

Khi người ngoài làm việc, nhiều khi còn yên tâm hơn chính mình làm.

Dương Vãn Tình vừa nhìn đã nhìn thấu ý đồ của Trần Giang Hà, cho nên cô không hề sốt ruột.

"Trần tổng, đừng đi."

Trần Giang Hà tay trái nắm lấy tay phải, tự mình giữ mình lại.

Đôi mắt của Dương Vãn Tình chăm chú, cô tò mò nhìn anh.

“Cầu xin tôi, chỉ cần chị cầu xin tôi, tôi sẽ giao cho chị hai hạng mục này.” Trần Giang Hà diễn sâu, bá tổng nhập thể.

“Tôi cầu xin cậu, giao cho tôi đi, tôi muốn…”

Trần Giang Hà một mình đóng hai vai, diễn rất sâu.

"Phù."

Dương Vãn Tình có chút không chịu được nữa, cô vốn luôn rất dè dặt, lại phun một ngụm trà vào ống quần của Trần Giang Hà.

……

Cuối cùng, Trần Giang Hà đã nhận được lời hứa miệng tương đối hài lòng từ Dương tổng, đắc ý tự mãn bước ra khỏi văn phòng của cô.

"Nụ cười của Dương tổng đáng giá ngàn vàng."

Trần Giang Hà cười tít mắt đi đến bãi đậu xe, đột nhiên nhướng mày, nhanh chóng thay đổi sắc mặt, mắng lớn : "Vãi, vợ chưa cưới của mày, Triệu Thụy An !"

Lúc này, chiếc Mercedes-Benz trong bãi đỗ xe dường như đã xảy ra một vụ tai nạn ô tô thương tâm, toàn bộ phần mặt trước bị sập, vị trí ghế phụ càng bị hư hỏng nghiêm trọng.

"Chị Tình, xin hãy sắp xếp người giúp tôi trích xuất camera ở khu vực bãi đỗ xe."

Trần Giang Hà kìm nén cơn tức giận và gọi cho Dương Vãn Tình.

"Được."

Dương Vãn Tình không khước từ cũng không hỏi thêm gì mà ngay lập tức thu xếp.

Trần Giang Hà cúp điện thoại, lại gọi cho Đào Hân Nhiên: “Cô Đào, bên cô chuẩn bị một số tài liệu, chọn một rắc rối để khởi kiện Tập đoàn Huy Hoàng.”

"Kiện tụng với Tập đoàn Huy Hoàng ?"

Đào Hân nhiên đang ngủ gật, đột nhiên hưng phấn ngồi thẳng dậy, Tập đoàn Huy Hoàng là một tập đoàn ở Quảng Đông mà ai ai cũng biết, nếu kiện tụng với nó, dù thắng hay thua, danh tiếng cũng nổi lên.

"Đúng vậy, tốt nhất là cứ dây dưa với bọn họ trên tòa án cho đến khi đối phương sức cùng lực kiệt, cúi đầu thừa nhận sai lầm của mình mới thôi." Trần Giang Hà nói.

"Cái này... có chút khó khăn."

Đào Hân Nhiên chống cằm, suy nghĩ một lát: “Nếu chúng ta chủ động gây chuyện, đối phương có thể không tiếp chiêu.”

Trần Giang Hà bĩu môi nói: "Dự án ở các nơi của Tập đoàn Huy Hoàng gặp phải khó khăn, số tiền nợ hàng trăm nhà cung cấp vật liệu vẫn chưa được hoàn trả, gây ra tiếng oán hờn khắp nơi. Chúng ta hãy học tập Lôi Phong làm việc tốt, kết hợp với các nhà cung cấp kiện mẹ nó."

Đào Hân Nhiên có chút mù mờ, Trần tổng từ khi nào trở nên chính nghĩa lẫm liệt như vậy ?

Tuy nhiên, với tư cách là nhân viên pháp lý của công ty, nhận lương thì phải làm việc, Đào Hân Nhiên mím môi, kiên quyết nói: "Tôi sẽ thu thập tài liệu và kiện anh ta như cậu nói !"

"Tôi không kiện anh ta, mà là kiện mẹ nó."

Trần Giang Hà sửa lại, anh cúp điện thoại gọi cho cảnh sát giao thông, giải thích ngắn gọn tình hình, cuộc điện thoại cuối cùng là gọi cho cửa hàng 4S yêu cầu bọn họ lái một chiếc xe mới tới, sau đó vỗ vỗ mông đi về văn phòng làm việc của Dương Vãn Tình.

"Chắc không phải là cậu không vừa lòng với báo giá vừa rồi nên quay trở lại để mặc cả đó chứ ?"

Dương Vãn Tình nhìn thấy vẻ mặt nặng nề của Trần Giang Hà khi bước vào, bất giác có chút sợ hãi.

"Tôi không phải loại người như vậy." Trần Giang Hà lắc đầu.

“Vậy…” Dương Vãn Tình ngước mắt lên, phát hiện Trần Giang Hà đi vòng qua bàn làm việc, đi tới chỗ cô.

"Triệu Thụy An và tôi không đội trời chung !"

Trần Giang Hà vỗ nhẹ lên bàn trước mặt Dương Vãn Tình.

Dương Vãn Tình ngơ ngác.

"Triệu Thụy An đã từng hôn chị chưa ?" Trần Giang Hà hỏi.

"Chưa từng." Dương Vãn Tình lắc lắc đầu.

Trần Giang Hà giơ tay vòng qua sau gáy trắng nõn mềm mại của cô, cúi đầu lại gần: “Tôi thay anh ta hôn chị !”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0