Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 647 - Chương 647: Hợp Xướng《 Biển Rộng Trời Cao》

Chương 647: Hợp Xướng《 Biển Rộng Trời Cao》 Chương 647: Hợp Xướng《 Biển Rộng Trời Cao》

Nghe thấy lời đề nghị của Trần Giang Hà, thầy Mã cười ha ha, không từ chối cũng không đồng ý.

“Tôi còn nghe nói trường Đại học của các cậu có mấy cửa hàng Taobao đang kinh doanh rất tốt ?” thầy Mã mỉm cười chuyển chủ đề.

"Đúng vậy." Trần Giang Hà gật đầu, thầm nghĩ thầy Mã thật sự là có chuẩn bị trước khi đến, ngay cả chi tiết như vậy cũng nghe ngóng rõ ràng.

"Có tiện dẫn tôi đi xem thử không ?" thầy Mã hỏi.

Trần Giang Hà cười : “Vừa hay hôm nay tôi không có tiết học.”

Trên thực tế, trước khi ra ngoài, anh căn bản không xem lịch học, có hay không có tiết học sớm đã là chuyện tùy duyên rồi.

Hai người vừa đi vừa trò chuyện, theo sau là một số Giám đốc Điều hành Cấp cao của Tập đoàn A Li, còn có một số nhân viên bảo an đi cùng. Dọc đường đi, gần như mỗi một sinh viên Đại học đi ngang qua đều vô thức liếc nhìn bọn họ.

Hiện tại, thầy Mã rất nổi tiếng, vô số sinh viên Đại học ở trong nước đều coi ông như một thần tượng khởi nghiệp, người cố vấn tinh thần, khi một nhân vật như vậy xuất hiện trong khuôn viên trường Đại học Tài chính, đương nhiên sẽ thu hút rất nhiều sự chú ý.

"Chào thầy Mã !"

Một số sinh viên Đại học khá thoải mái, mỉm cười giơ tay chào thầy Mã.

"Xin chào, xin chào."

thầy Mã cũng mỉm cười thân thiện đáp lại, con người ông thực sự không có chút vẻ tự cao tự đại nào. Hơn nữa, ông còn rất thích sinh viên Đại học gọi mình là lão sư, suốt dọc đường đi, hầu như lúc nào ông cũng cười.

Người đi bên cạnh ông, Trần Giang Hà cũng có chút bất lực, tốt xấu gì thì bản thân cũng là phó Bí thư Đoàn ủy Sinh viên của trường, Chủ tịch kiêm CEO Công ty Công thương nghiệp Light Chaser, đồng thời là một nhân vật khởi nghiệp kiểu mẫu trong trường. Ngày thường, khi đi trên đường, mọi người đều thân thiện sử dụng nhiều cách xưng hô khác nhau để chào hỏi anh. Nhưng hôm nay, ngay cả một tiếng anh chàng đẹp trai cũng không nghe thấy, đúng là mẹ nó hiện thực.

Nhóm người đến Trung tâm Khởi nghiệp Sinh viên Đại học dưới sự hướng dẫn của Trần Giang Hà. Khi bọn họ còn chưa đi tới cửa, một số giảng viên hướng dẫn khởi nghiệp, sinh viên Đại học làm việc bán thời gian ở trong tòa nhà, còn có cô Từ cùng với lãnh đạo nhà trường biết tin mà đến đã xếp hàng chờ sẵn, khi người vừa đến họ liền bắt đầu vỗ tay chào đón.

Trần Giang Hà nhìn về phía trước, trong lòng thầm nghĩ : “Không khí rất tốt, chỉ thiếu có giăng một tấm biểu ngữ ‘Nồng nhiệt chào đón Mã tổng của Tập đoàn A Li ghé bước đến Trung tâm Khởi nghiệp Sinh viên Đại học trường Đại học Tài chính Quảng Đông để hướng dẫn công việc’.”

"cô Từ, phiền cô qua đây một chút." Trần Giang Hà đi tới cửa, mỉm cười chào hỏi cô Từ.

Từ Chỉ Tích lông mày giật giật, cô rất coi trọng đại cục đi tới.

"thầy Mã, vị này là cố vấn đại học của tôi Từ Chỉ Tích."

Trần Giang Hà giới thiệu ngắn gọn đồng thời không rõ ràng cho biết mấy cửa hàng trực tuyến trong Trung tâm Khởi nghiệp là do cô Từ thành lập đồng thời phụ trách quản lý.

"Có thể dạy ra một sinh viên như Trần Giang Hà, cô Từ thật xuất sắc."

thầy Mã chủ động giơ tay ra bắt tay với Từ Chỉ Tích bày tỏ sự thân thiện, sau đó bước vào Trung tâm Khởi nghiệp dưới sự hướng dẫn của Từ Chỉ Tích và Trần Giang Hà.

Ông lần lượt kiểm tra tình hình kinh doanh hằng ngày như dữ liệu phụ trợ, chi tiết sản phẩm, trước và sau bán hàng, lưu thông hàng hóa vv…. của bốn cửa hàng trực tuyến.

"Bốn cửa hàng này thực sự làm rất tốt, mọi phương diện đều làm đến nơi đến chốn, vừa nhìn là biết đã bỏ ra rất nhiều công sức." thầy Mã đưa ra đánh giá rất cao.

Nghe vậy, Trần Giang Hà đứng bên cạnh cổ vũ, nói : "cô Từ, sau này trang web tổ chức hoạt động, cô phải tích cực tham gia, sự công nhận của thầy Mã chính là sự đảm bảo cho lưu lượng của cửa hàng."

Từ Chỉ Tích nghe vậy mỉm cười, lưu lượng của cửa hàng có nghĩa là lượng tiêu thụ hàng hóa. Anh chàng Trần Giang Hà này thực sự không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội đẩy mạnh tiêu thụ nào, linh hoạt thuận thế mà làm.

thầy Mã cũng mỉm cười, tên tiểu tử Trần Giang Hà này rõ ràng là muốn dùng thân phận của ông để quảng cáo cho cửa hàng, có điều ông cũng không để bụng, bởi vì mục đích ông đến đây là để thuận nước giong thuyền, mở đường cho sự hợp tác sâu rộng trong tương lai.

“Không chỉ là đảm bảo về phương diện lưu lượng, mà các phương diện khác nếu gặp phải khó khăn, vướng mắc đều có thể đến tìm tôi.” thầy Mã rộng lượng nói.

Nghe thấy thầy Mã tỏ rõ thái độ, Trần Giang Hà cười nói: “Trước đây tôi không hoàn toàn tin tưởng câu nói đó của thầy Mã, ‘Trên đời không có chuyện làm ăn nào khó cả’. Nhưng bây giờ nghĩ lại, là do tầm nhìn quá hạn hẹp. "

"Tiểu tử cậu."

thầy Mã cười, giơ tay vỗ vỗ vào vai Trần Giang Hà, nói đùa: "Khi tôi còn trẻ như cậu, mỗi ngày đều học thuộc lòng tiếng Anh, một chút tầm nhìn cũng không có."

"Ha ha."

Lời này vừa nói ra, mọi người đều cười lớn.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0