Trần Giang Hà cười cười, giải thích: "Ứng dụng Voice Chat Quả Liêu kia của tôi chủ yếu hướng tới đối tượng là sinh viêm, không hề có xung đột gì với QQ. Về phần hợp tác với Ali đơn giản chỉ là hiểu lầm, mấy ngày trước tôi đã cướp lấy một nhân tài hàng đầu ngay trước mắt bọn họ, hôm qua thầy Mã cũng đặc biệt tới để hỏi tội.”
"Đương nhiên, tôi cũng thừa nhận tôi và thầy Mã cũng khá thân thiết, ông ấy tỏ vẻ sẵn sẵn dùng danh nghĩa cá nhân để đầu tư vào công ty điện toán đám mây tôi vừa thành lập đấy.” Trần Giang Hà nói.
"Nhập cổ phần dưới danh nghĩa cá nhân:” Sắc mặt Lưu Vệ Mẫn thoáng dễ nhìn hơn một chút.
Lời giải thích vừa rồi của Trần Giang Hà cũng không phải nói dối, trước mắt ứng dụng Voicechat Quả Liêu của anh đúng là phát triển trong nhóm sinh viên, không hề gây ảnh hưởng gì đến QQ.
"Nếu như chủ tịch Mã cũng cảm thấy hứng thú với điện toán đám mây thì tôi cũng rất hoan nghênh ông ấy đầu tư nhập cổ phần.” Trần Giang Hà nói một cách thành khẩn.
Lưu Vệ Mẫn liếc anh một cái, nghĩ nghĩ rồi nói: “Lúc nào về tôi sẽ nói với Tony về việc này.”
"Mặt khác cũng phải nhắc nhở cậu một câu, không được quá thân thiết với tập đoàn Ali.” Lưu Vệ Mẫn nhắc nhở một câu đầy thâm ý.
"Tôi đã hiểu."
Trần Giang Hà trịnh trọng gật đầu.
Chờ sau khi Lưu Vệ Mẫn đi rồi, Trần Giang Hà lập tức tiến về bộ phận kỹ thuật của Light Chaser để triệu tập một cuộc họp với cốt cán trung tâm nghiên cứu phát minh phần mềm Voice Chat Quả Liêu.
"Cuộc họp hôm nay chủ yếu là để phân công cho mọi người một nhiệm vụ, bước kế tiếp của phần mềm chúng ta chính là muốn thiết kế thêm phần trò chuyện bằng video như QQ và tính năng group chat, đồng thời phát triển phiên bản nước ngoài…”
Sau khi sắp xếp xong xuôi các công việc cần làm trong cuộc họp, Trần Gian Hà lại đến tìm quản lý sản phẩm nói chuyện riêng.
Tập đoàn Penguin đã để mắt tới ứng dụng Voicechat Quả Liêu, Trần Giang Hà dứt khoát không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến cùng, anh dùng tốc độ nhanh nhất tối ưu hóa phần mềm, sau đó dùng quảng cáo để ông ta trở tay không kịp.
Rèn sắt đòi hỏi phải chăm chỉ, chỉ có thực lực chân chính mới có quyền lên tiếng.
"Sau nhiều lần khảo sát, số liệu thống kê cho thấy ứng dụng Voice Chat của chúng ta rất được giới sinh viên đại học hoan nghênh, rất nhiều bạn trẻ đặt cho nó biệt danh là “Công cụ hẹn hò”, đều nói rằng dùng tốt hơn QQ.” Quản lý sản phẩm trả lời.
Trần Giang Hà lắc đầu nói: "Công cụ hẹn hò chỉ là mánh lới để thu hút giới trẻ download ứng dụng, chỉ thích hợp ở giai đoạn tuyên truyền trước.”
"Mục tiêu của chúng ta là thành lập một công cụ trò chuyện tổng hợp cho bạn bè và gia đình, giao diện càng đơn giản càng tốt, không cần quá nhiều chức năng, chỉ cần thỏa mãn việc nhắn tin, gọi điện, video call, chia sẻ cuộc sống hằng ngày và tương tác với người thân bạn bè thì coi như thành công.”
Trần Giang Hà lần lần nữa cường điệu nói: "Mọi người cứ làm trước, làm xong rồi lại sửa đổi, chúng ta làm ra mấy phiên bản để cạnh tranh nội bộ, phải tiến hành nhanh chóng."
"Được, giám đốc Trần."
Quản lý sản phẩm gật đầu đồng ý, sau đó đứng dậy đi làm việc dưới ánh mắt ra hiệu của giám đốc Trần.
Sở dĩ Trần Giang Hà quyết định mạo hiểm đắc tội tập đoàn Penguin, nhà đầu tư lớn nhất và quyết tâm làm ứng dụng trò chuyện cũng là vì muốn kiểm soát tài nguyên internet quan trọng nhất trong tương lai mười năm trong tay mình.
Lưu lượng!
Trong tương lai mười năm, lưu lượng chính là thống trị.
Trần Giang Hà hợp tác với thầy Mã cùng vì suy tính cho tương lai.
Điện toán đám mây chỉ là thứ nhất, thứ hai là một khi ứng dụng Voicechat Quả Liêu ngày càng lớn mạnh, việc hợp tác với Taobao và Tmall sẽ mang lai lợi nhuận kếch xù cho công ty mỗi năm.
"Trị trường nước ngoài cũng phải được bố trí cẩn thận để tránh thị trường trong nước bị đánh lén và không nhận được sự hỗ trợ từ những khu vực khác.”
Trần Giang Hà suy tính sâu xa hơn, sau khi rời khỏi bộ phận kỹ thuật thì lái xe đến chỗ dì nhỏ.
“Ồ, ngọn gió nào đã thổi giám đốc Trần tới đây thế?”
Lúc Trịnh Gia Hân thấy Trần Giang Hà, trong gương mặt tươi cười còn hiện lên mấy phần chế nhạo.
Trần Giang Hà cười hì hì không nói lời nào, chắp hai tay sau lưng đi vào nhà nhìn xung quanh.
"Đừng nhìn nữa, Diệc Xu đi học rồi, trước khi đến cũng không biết gọi điện hỏi trước một tiếng.” Trịnh Gia Hân nói.
Trần Giang Ha trở tay rút một bó hoa đưa cho cô: Dì nhỏ, hôm nay dì rất xinh đẹp.”
"Ồ, hôm nay cháu trai cũng có lương tâm biết tặng hoa cho dì rồi à?” Hai mắt Trịnh Gia Hân tỏa sáng nói.
"Con nghĩ đẹp như thế nào?"
Trần Giang Hà nhìn nhìn cô: “99 đóa hồng đỏ này rõ ràng là tặng cho bạn gái con, nhưng cô ấy lại không có ở đây, phiền dì giúp con cho ít nước vào để khỏi héo.”
Trịnh Gia Hân: "..."
------
Dịch: MBMH Translate