Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 678 - Chương 678: Cảm Ơn Ông Chủ

Chương 678: Cảm Ơn Ông Chủ Chương 678: Cảm Ơn Ông Chủ

Thẩm Quyến, trụ sở chính Tập Đoàn Xí Nga.

Bốn người Lưu Vệ Mẫn Chủ Tịch Bộ phận Đầu Tư M&A của Tập Đoàn Xí Nga, Trầm Quan Hồng của Sequoia Capital, Trương Lôi là người sáng lập Cao Lăng Capital, Vương Thụy chủ tịch Group Buying Ưu Tuyển ngồi trong văn phòng mở cuộc họp bàn tròn nhỏ.

Lưu Vệ Mẫn nhìn Vương Thụy: “Vương tổng, lần trước không phải anh nói, Đàm Thiên Bình chủ tịch của Light Chaser khu vực Hoa Đông là quen biết cũ, chỉ cần vòng tài trợ C được hoàn thành, là có thể lập tức đào được cô ấy đến Ưu Tuyển, sao vẫn luôn không có động tĩnh gì vậy?”

Vương Thụy xua tay nói: “Lưu tổng đừng gấp, khoảng thời gian này tôi luôn giữ liên lạc với cô ấy, ý định đổi nơi làm việc của cô ấy rất mạnh mẽ, chỉ là còn có chút do dự.”

“Đàm Thiên Bình là nhân vật cốt lõi đã giúp Light Chaser chiếm được các thành phố trọng điểm ở Đồng bằng sông Dương Tử, đào cô ấy đi, thì tương đương gãy một cánh tay của Trần Giang Hà, bây giờ Vương tổng không gấp, nếu đợi Trần Giang Hà phản ứng kịp sẽ bỏ lỡ cơ hội tốt.”

Lưu Vệ Mẫn đẩy mắt kiếng, hơi bất mãn nói: “Thị trường đồng bằng sông Dương Tử quan trọng bao nhiêu, anh hẳn rõ hơn so với chúng tôi.”

Vương Thụy khoanh tay, không biện giải cho mình cái gì.

Trầm Quân Hồng mỉm cười nói: “Tôi ngược lại cảm thấy Vương tổng không có làm sai, giao tiếp với phụ nữ, cũng chỉ có thể chậm rãi thôi, nóng lòng không ăn nổi đậu hủ nóng.”

“Nhưng tiến độ mở rộng thành phố của Group Buying Ưu Tuyển, tôi rất không hài lòng.” Trầm Quân Hồng nói tiếp: “Một mực theo sát bước chân Light Chaser, sao chép con đường thành công của người khác, thời cuộc không thành được, Vương tổng vẫn phải có ý tưởng mới của mình.”

“Ngài Trầm nói không sai, Vương tổng không thể luôn sống trong cái bóng của Trần Giang Hà.” Trương Lôi nói tiếp một câu.

Vương Thụy nhún vai: “Tôi là từ Bắc đến Nam, cậu ấy từ Nam đến Bắc, giữa hai bên có bản chất khác nhau, hiện nay trong nước chủ yếu các thành phố cấp một và cấp hai có thể hỗ trợ sự phát triển ngành take away,thành phố nhỏ từ cấp ba trở xuống cơ bản làm không phát triển, Ưu Tuyển và Light Chaser cạnh tranh, cũng chỉ có thể vây quanh các thành phố trọng điểm mở rộng.”

Nghe nói như vậy, ba người Lưu Vệ Mẫn, Trầm Quân Hồng, Trương Lôi liếc nhìn nhau.

Cuối cùng Trầm Quân Hồng mở miệng: “Nếu như Trần Giang Hà dẫn đầu bố trí các thành phố cấp ba và cấp bốn, Vương tổng nên ứng đối như thế nào?”

“Điều đó sẽ chỉ làm tăng chi phí hoạt động và tổn thất kinh doanh.” Vương Thụy nói.

Trầm Quân Hồng gõ bàn: “Các thành phố cấp ba và cấp bốn làm take away, đúng là điều kiện không thích hợp, nhưng làm khách sạn dừng chân, group buying giải trí thoải mái, dịch vụ cuộc sống và vân vân, không gian thị trường rất lớn, hiện tại Light Chaser đã đang làm, Vương tổng không tính theo vào sao?”

“Không theo.”

Đôi mắt Vương Thụy kiên định, vẻ mặt thành thật nói: “Hai bên đều tập trung sức lực vào các thành phố trọng điểm cấp một và cấp hai để bắt đầu quyết chiến với Light Chaser, chỉ bên chiến thắng mới đủ tư cách mở rộng sang các thành phố cấp ba trở xuống.”

Giữa tháng 10, Group Buying Ưu Tuyển dẫn đầu, triển khai hoạt động “Bữa trưa miễn phí” tại 32 thành phố lớn và vừa, người dùng mới đăng ký sẽ nhận được phiếu giảm giá ngay lập tức với trị giá 20 đồng, dành cho các giao dịch mua từ 20,1 đồng trở lên.

Cùng lúc đó, tỷ lệ hợp tác người bán hàng đã giảm xuống mức thấp nhất, giảm từ 8% trước đó xuống 3%, người bán hàng có đơn hàng tháng đạt hơn 1000 sẽ nhận được trợ cấp nền tảng vàng ngoài định mức.

Sau nhiều đòn kết hợp, những người bán hàng ban đầu hợp tác với Group Buying Nhu Mễ lập tức thay đổi màu cờ.

Các doanh nghiệp kết hợp với Light Chaser cũng đổi phe, nửa tháng ngắn ngủi, thị phần Group Buying Ưu Tuyển ở các thành phố lớn đã tăng từ 24,3% lên 29,5%, ít nhất trong đó cạnh tranh bốn điểm thị trường Group Buying Nhu Mễ.

“Ông chủ, dường như anh một chút cũng không gấp.”

Tại văn phòng Chủ Tịch Light Chaser, Lâm Tư Tề rót cho Trần Giang Hà một tách trà.

Trần Giang Hà nhận lấy tách trà, cúi đầu nhấp một ngụm trà, bình chân như vại nói: “Vương Thụy làm trợ cấp cho các thành phố cấp một và cấp hai, chúng ta phát phúc lợi ở các thành phố cấp ba và cấp bốn, nước giếng không phạm nước sông, không cần phải lo lắng.”

“Nhưng thị phần của chúng ta đã giảm xuống rất nhiều.” Lâm Tư Tề nhỏ giọng nhắc nhở: “Dư luận trên mạng cũng chỉ trích và công kích chúng ta nhiều hơn.”

Trần Giang Hà mỉm cười: “Bình thường, chúng ta xích mích với Xí Nga, trên mạng tự nhiên sẽ tỏa ra nhiều tiếng nói bất lợi đối với công ty, không cần phải chú ý, qua một thời gian ngắn nữa thì sẽ yên ắng.”

“Những người công kích công ty chúng ta đó thì được rồi, tiện thể còn mắng anh, trong lòng em rất không thoải mái.” Lâm Tư Tề có chút không vui.

Trần Giang Hà nhìn cô thư ký nhỏ, từ trong bóp tiền lấy ra một tấm thẻ vàng đưa cho cô: “Đây là thẻ vàng bổ sung, em cầm lấy tùy tiện cà, cà đến khi nào vui vẻ thì dừng lại.”

Dỗ cho một cô gái vui vẻ có rất nhiều cách, đưa tiền tiêu xài là cách đơn giản thôn bạo nhất.

Cô thư ký nhỏ rất dễ dỗ, nhưng Trần Giang Hà không muốn lừa gạt, thế nên anh chọn cách thô bạo.

Lâm Tư Tề rõ ràng rất thích kiểu này, chỉ thấy mắt cô sáng lên, hai tay nhận lấy, mặt mày cong cong cười cúi đầu: “Cảm ơn ông chủ.”

“Đi đi.”

Trần Giang Hà vươn tay đưa chìa khóa xe trên bàn cho cô.

“Không gấp.”

Lâm Tư Tề cất thẻ và chìa khóa xe, mắt nhìn môi anh, cười khanh khách nói: “Khóe miệng anh trông hỏi khô, em muốn thoa một ít son dưỡng môi cho anh trước khi rời đi.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0