Ngày 28 tháng 10 năm 2008, chỉ số sở giao dịch chứng khoán Thượng Hải giảm xuống mức thấp nhất kể từ cuộc khủng hoảng tài chính, 1664.93 điểm.
Ngay tại một năm trước vào ngày 16 tháng 10 năm 2007, chỉ số sở giao dịch chứng khoán Thượng Hải tăng vọt đạt đến 6124 điểm, cao nhất lịch sử.
Một năm ngắn ngủi, thoáng như cách một đời.
Một năm qua này, các nhà đầu tư nhỏ lẻ được an ủi thế nào từ 6124 điểm đến 1664 điểm chứ?
6000 điểm, tiền không mua được bò quay đầu. 5500 điểm, sự điều chỉnh rửa trôi ngắn hạn nhằm tăng nhanh hơn tốt hơn. 5000 điểm, mức thấp dài hạn, dũng cảm mua vào. 4500 điểm, thị trường đã giảm mạnh. 3000 điểm, tuyệt đối không thể nào giảm xuống đáy. 2500 điểm, mãi mãi không thể nào giảm xuống đáy. 2000 điểm, thấp nhất lịch sử, mua vào đáy chắc chắn sẽ tăng. 1664 điểm, nhanh rút.
“Con mẹ nó, quá dóc lòng rồi!”
Trần Giang Hà đã xem bài đăng của một nhà đầu tư nhỏ nổi tiếng trên diễn đàn Tianya, nhận thức trong tư tưởng của các chuyên gia tài chính lại tăng lên đến cao độ nhất định, không có họ tận tình khuyên bảo, an ủi và khuyên nhủ vững lòng, các nhà đầu tư nhỏ đã sớm không kiên trì nổi.
“1664 điểm, mới thật sự là đáy, kế hoạch 4 nghìn tỷ giải cứu thị trường lập tức sớm được thực hiện, năm 2009 sắp tới lại là một thị trường uptrend, tiếc là hầu hết các nhà đầu tư thậm chí còn không đủ can đảm để lên Tianya, nhưng mất vốn và lòng tin bắt đáy.”
Trần Giang Hà đã rút 400 triệu từ tài khoản cá nhân trước khi báo cáo cuối ngày, chi mạnh tay bắt đáy mua vào tám cổ phiếu bao gồm Tập Đoàn Haitong, Công ty Cổ Phần Đại Nguyên, Yinhe Power, Western Resources, Sanan Optoelectronics, Gouyang New Energy, Pien Tze Huang, Neptunus Biology.
“Loại chuyện nhặt tiền tốt như này, có thể mang theo lợi ích cho các gia đình.”
Trần Giang Hà sờ cằm suy nghĩ, cầm điện thoại gọi điện cho Từ Chỉ Tích: “Cô Từ, cho anh mượn một ít tiền, sang năm sẽ trả cho em gấp đôi.”
“Ồ.” Từ Chỉ Tích ồ một tiếng, không hỏi gì nhiều: “Anh muốn mượn bao nhiêu?”
“Em để lại chút vốn cho kinh doanh cửa hàng và việc chi tiêu của nhà máy, đưa cho anh mượn phần còn lại.” Trần Giang Hà nói.
“Được.” Từ Chỉ Tích trả lời rất thẳng thắn: “Em đến ngân hàng.”
Cúp máy, Trần Giang Hà lại chia ra gọi cho Khương Diệc Xu và dì nhỏ.
Thị trường chứng khoán gài bẫy các nhà đầu tư nhỏ, Trần Giang Hà gài bẫy vợ.
Rất nhiều phụ nữ nhớ không quên đàn ông, một là tình yêu sâu đậm, hai là người đàn ông chó đó mượn tiền không trả, còn dẫn những người phụ nữ khác rong chơi khắp nơi.
“Chị Tình...”
Trần Giang Hà vốn không tính liên lạc với Dương Vãn Tình, nhưng nghĩ đến chị Tình là một phú bà siêu cấp, ma xui quỷ khiến bấm số gọi cô.
Dương Vãn Tình dường như nghe ra do dự trong giọng nói Trần Giang Hà, mím môi bật cười: “Tìm tôi mượn tiền sao?”
“Ý đồ của tôi rõ như vậy sao?” Trần Giang Hà mỉm cười hỏi ngược lại.
“Không tính là rõ ràng.”
Giọng nói Dương Vãn Tình nhẹ nhàng, mang theo chút trêu chọc: “Tôi cũng không thể hỏi có phải cậu đang nhớ tôi đúng không? Cậu lại là người đã có bạn gái.”
Trần Giang Hà cười toe toét: “Chị Tình cũng là người mượn tiền không mượn người?”
“Không phải.” Dương Vãn Tình mỉm cười phản bác: “Cả hai tôi đều không cho mượn.”
“Ồ, xem ra giao tình của hai chúng ta không đủ sâu, tôi gọi điện hỏi em gái chị.”
Trần Giang Hà cười hì hì trả lời một câu, đang chuẩn bị cúp máy, lại nghe Dương Vãn Tình hỏi: “Muốn mượn bao nhiêu?”
“1 tỷ.” Trần Giang Hà trả lời.
“Nhiều như vậy?” Dương Vãn Tình có chút giật mình.
Trần Giang Hà giải thích: “Khoản tiền này không cần chuyển cho tôi, tôi đã đọc thông báo mới nhất của Tập Đoàn Huy Hoàng công bố, gia hạn 5 khoản nợ đô la, dòng tiền của công ty sắp cạn kiệt, Triệu tổng có thể sẽ không chịu nổi áp lực bán tháo cổ phiếu An Hạ thu hồi vốn.”
“Chị dùng khoản tiền này bắt đáy phía Bắc, tổn thất bao nhiêu tôi bồi thường bấy nhiêu cho chị, kiếm được thì chia năm năm, thế nào?” Trần Giang Hà hỏi.
“Cậu đây là tay không bắt sói trắng.” Dương Vãn Tình lập tức hiểu ý đồ thực sự của Trần Giang Hà.
Trong lòng Trần Giang Hà thở dài một hơi, người phụ nữ này cũng quá thông minh, dứt khoát nói lời thẳng thắn hơn: “Tôi dám nói như vậy, trên căn bản chính là đảm bảo lợi nhuận không lỗ.”
Dương Vãn Tình cắn môi: “Khi cậu lừa tôi mua vào cổ phiếu Tập Đoàn An Hạ trước đây, cũng là nói thế này, nhìn xem bây giờ nó đã trở thành dạng gì rồi.”
“Đầu tư thêm 1 tỷ nữa vào đó, nếu như tiếp tục giảm mạnh, đời này đều rất khó thoát khỏi cạm bẫy” Dương Vãn Tình sâu xa nói.
Nghe nói như vậy, Trần Giang Hà sờ mũi có chút ngượng ngùng, giá cổ phiếu An Hạ tăng mạnh hơn nữa năm, chủ yếu là vì hai phe lớn đang tranh giành quyền kiểm soát.
Khi Tập Đoàn Hoàng Hà ngậm hờn thị trường chứng khoán vào tháng 9, Triệu Huy Hoàng bị buộc kết thúc kế hoạch thu mua, giá cổ phiếu An Hạ một đường sụt giá.
Không chỉ Triệu Huy Hoàng, Dương Vãn Tình thua lỗ tiền, Trần Giang Hà là cổ đông lớn thứ hai công ty cũng lỗ 2 tỷ 3.
------
Dịch: MBMH Translate