Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 685 - Chương 685: Đại Kết Cục

Chương 685: Đại Kết Cục Chương 685: Đại Kết Cục

"Làm phiền em một việc."

Trần Giang Hà thì thầm vào tai Từ Chỉ Tích.

“Hả ?"

Từ Chỉ Tích sắc mặt đỏ bừng, đôi môi mềm mại, xinh đẹp quyến rũ, cô chỉ là nhẹ nhàng hả một tiếng, thanh âm vừa nhẹ nhàng vừa mềm mại.

"Khi anh lầm đường lạc lối, hãy nhớ giúp anh chỉ dẫn phương hướng."

Trần Giang Hà nhỏ tiếng nói : "Em là giáo viên hướng dẫn mà."

"Ồ ~" Từ Chỉ Tích nghe thấy lời này thì vai khẽ run lên, cắn môi, cử động đôi bàn tay nhỏ nhắn, hai má trong phút chốc đỏ bừng, cuối cùng hít một hơi thật sâu : "Trần Giang Hà, anh có dám lại xấu xa thêm một chút không ?"

"Dám."

Trần Giang Hà dùng tay trái cầm chiếc gối ôm lên, một từ dám khiến cho Từ Chỉ Tích tâm tư hỗn loạn.

Chỉ có một tên khốn như Trần Giang Hà mới có thể khiến cô phơi bày ra sự mềm dẻo tột cùng như khi còn nhỏ.

Đôi chân trắng nõn chạm vào mang tai đỏ bừng.

Thích một người là không thể che giấu được, giấu càng sâu kín thì yêu càng sâu đậm.

“Hóa ra là ý này.”

Từ Chỉ Tích đột nhiên có chút muốn khóc.

Khí hậu ở Quảng Đông vào tháng 11 khô hanh, hiếm khi thấy xuất hiện nồm ẩm. Tuy nhiên, sàn nhà cạnh ghế sofa trong phòng 502 của ký túc xá nhân viên giảng dạy và hành chính lại ẩm ướt một cách khó hiểu.

Lúc 4 giờ 30 chiều, Trần sư phụ bận rộn suốt hai tiếng đồng hồ đang nằm trên ghế sô pha, ngáy nhỏ.

Từ Chỉ Tích sau khi vào phòng tắm tắm rửa, thay quần áo, cô lấy nguyên liệu từ trong tủ lạnh ra rồi đi vào bếp.

"Thức dậy ăn cơm thôi."

Trần Giang Hà mơ mơ màng màng nghe thấy Thừ Chỉ Tích gọi mình, mở mắt ra, anh liền thấy cô cúi người ngồi xổm ở trước mặt mình, trên mặt mang theo nụ cười, trong mắt tràn ngập vẻ dịu dàng.

"Cảm giác như đang nằm mơ vậy." Trần Giang Hà mỉm cười.

Từ Chỉ Tích cũng mỉm cười, nhẹ nhàng nói : “Vừa nãy anh nằm mơ đã gọi tên em.”

Thấy cô cười đặc biệt xinh đẹp, Trần Giang Hà vươn vai rồi lại ngủ tiếp : “Em dùng giọng nói của của Quốc Vương Nữ nhi quốc gọi anh dậy.”

“Không muốn.” Từ Chỉ Tích nhẹ nhàng từ chối.

"Vậy em gọi anh một tiếng ca ca." Trần Giang Hà không có được thứ tốt nhất thì chỉ đành hướng đến thứ tốt hơn.

Từ Chỉ Tích dùng ánh mắt nhu mì nhìn anh, mím môi, ghé sát vào tai anh : “Giang Hà ca ca ~”

"Ồ !"

Trần Giang Hà nhướng mày, lúc này anh cảm thấy toàn thân từ đầu đến chân đều tê dại, quyết đoán bò dậy đi ăn cơm.

“Cô Từ, em có bằng lòng cùng anh di cư không ?"

Lúc đang ăn cơm, Trần Giang Hà dò thám hỏi.

“Ừ.” Từ Chỉ Tích gật đầu, sau đó lại hỏi anh : “Có phải là anh muốn đưa theo Khương Diệc Xu và Lâm Tư Tề cùng nhau ra nước ngoài không ?”

"Đúng."

Trần Giang Hà không do dự, sau khi đưa ra câu trả lời quả quyết, anh tiếp tục nói : "Anh dự định dùng khoảng một năm rưỡi để đưa Light Chaser niêm yết trên thị trường chứng khoán, Voice Chat Quả Liêu sẽ chủ yếu hoạt động ở thị trường nước ngoài, Lightspeed Payment sẽ được bàn giao cho nhà nước, anh sẽ quyên góp 80% tài sản cá nhân, sau đó đưa theo người anh yêu và người yêu anh ra định cư ở nước ngoài.”

Từ Chỉ Tích chớp chớp mắt : “Có phải là anh sớm đã nghĩ xong cả rồi không ?”

Trần Giang Hà cười nói : “Trước kia nghĩ không thông, hôm nay bỗng nhiên nghĩ thông suốt rồi”.

"Thành thật mà nói, vừa rồi anh thực sự rất lo lắng em sẽ từ chối." Trần Giang Hà nói.

Thật ra dũng khí quyết định của anh đến từ cái gật đầu đồng ý vừa rồi của Từ Chỉ Tích.

Đời này, con người dù có lựa chọn thế nào thì cũng sẽ luôn có tiếc nuối, điều Trần Giang Hà phải làm chính là sử dụng siêu năng lực của mình để giảm nuối tiếc đến mức thấp nhất.

“Nếu thật sự muốn từ chối anh thì em đã từ chối từ lâu rồi.” Từ Chỉ Tích gắp cho anh một miếng thịt, sau đó lấy điện thoại ra mở QQ đưa cho anh : “Anh nhìn cái này.”

"Cái này. . . " Trần Giang Hà cúi đầu nhìn mấy lần, lập tức chết lặng.

Thứ mà cô Từ cho anh xem là một nhóm chat, trong đó chỉ có bốn thành viên bao gồm có cô, những thành viên khác trong nhóm là Khương Diệc Xu, Lâm Tư Tề và dì nhỏ.

“Vào cái đêm mà anh gọi điện thoại thú nhận, dì nhỏ đã lập nhóm chat này.”

Từ Chỉ Tích gắp một miếng cơm nhỏ, nhưng không phải đưa vào miệng của mình mà lại đưa đến miệng của Trần Giang Hà.

Sau khi chờ anh cúi đầu ăn xong, cô mỉm cười nói : “Hãy coi em là một người phụ nữ cực kỳ dung tục đi, bị khuôn mặt của anh thu hút lại tham lam tiền của anh, trong chuyện tình cảm không thể có được một trái tim trọn vẹn, nhận được một phần ba, em cũng rất mãn nguyện rồi.”

Trần Giang Hà kinh ngạc nhìn cô.

Từ Chỉ Tích lại gắp thức ăn vào bát cho anh : “Ăn cơm đàng hoàng, ăn xong em cùng anh đi gặp Khương Diệc Xu và dì nhỏ.”

"Gọi cả Lâm Tư Tề luôn." Từ Chỉ Tích bổ sung thêm một câu.

Trần Giang Hà trong lòng cảm thấy rất vui vẻ, điều này chẳng lẽ có ý là người một nhà phải tụ họp đầy đủ sao ?

Có điều nói đi cũng phải nói lại, trong chuyện tình cảm, chỉ cần Từ Chỉ Tích nghĩ thông rồi thì về cơ bản sẽ không có bất kỳ trở ngại nào, nhiều việc sẽ diễn ra suôn sẻ.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0