Trần Giang Hà giật mình, cười, sau đó giới thiệu thư ký nhỏ ở bên cạnh mình:
"Bạn gái của tôi, Lâm Tư Tề."
Trần Hải Xuyên cũng giới thiệu Tiểu Lộc:
"Bạn gái của tôi, Lâm Tiểu Lộc."
"Trùng hợp thật."
Lâm Tư Tề và Lâm Tiểu Lộc nhìn nhau cười, đều âm thầm cảm thấy rất hợp mắt nhau.
Trần Giang Hà và Trần Hải Xuyên thì khác, bọn họ đều rất rõ rằng, trên thị trường Light Chaser và Tinh Hỏa là đối thủ, dù thế nào đi nữa giữa hai bên chắc chắn sẽ xuất hiện một cuộc chiến, bữa cơm này chính là bữa cơm trước khi hai bên giao chiến, là một lần thăm dò thân thiện của hai bên.
"Tư Tề, em thấy anh chàng đẹp trai mời mọi người ăn cơm hôm nay như thế nào?"
Sau khi ăn cơm chiều xong, Trần Giang Hà không vội vàng quay về trường học, anh dẫn thư ký nhỏ đi dạo xung quanh Trung Đại, đi dạo lại nơi mình đã từng phấn đấu.
Lâm Tư Tề nghe thấy thế liền ngẩng đầu nhìn sườn mặt Trần Giang Hà, trong mắt lộ rõ sự nghiêm túc, nói:
"Nhìn sao cũng thấy không đẹp trai bằng ông chủ nhà em."
Trần giang Hà nghe thấy câu trả lời chất chứa tình cảm siêu lớn này của thư ký nhỏ liền cười:
"Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi à? Nói thật thì tên nhóc kia khá đẹp trai, anh chỉ có thể thắng hiểm, không thể duy trì ổn định chiến thắng này được."
"Tây Thi là ai?"
Trong mắt Lâm Tư Tề không có Tây Thi, chỉ có Trần Giang Hà, tay lặng lẽ đặt lên trên lưng anh, cô học theo câu nói mà người nào đó đã từng nói, cười khẽ nói:
"Ôi, Điêu Thuyền của anh đâu rồi?"
Trần Giang Hà nói:
"Đang bay trên lưng."
"Ồ ~"
Lâm Tư Tề hạ tay xuống, tâm trạng tốt trêu chọc anh mấy câu, sau đó cất bước đi tới phía trước Trần Giang Hà, xoay người đối diện anh:
"Ông chủ, em nghĩ mình nên biểu diễn cho anh xem tuyệt chiêu em mới luyện được, muốn xem không?"
"Không muốn."
Trần Giang Hà đặt tay lên eo cô:
"Trời tối đường trơn, dễ ngã."
Lâm Tư Tề ngẩng đầu lên nhìn anh, dựa má lên trên vai Trần Giang Hà:
"Em phát hiện anh đối xử với em càng ngày càng tốt."
Trần Giang Hà cúi đầu nhìn cô, trong lòng có vô số lời muốn nói, cuối cùng chẳng nói ra câu nào cả.
Thư ký nhỏ thông minh, sắc sảo nhón chân hôn anh một cái.
"Ê, lúc nãy em mới thấy Trần Giang Hà đi với một cô gái dáng người đẹp lắm."
Ở cửa sau Trung Đại, người vừa mới chuyển từ nhân viên đi làm thuê thành vợ ông chủ - Hàn Thu Nhã đang uống trà sữa tinh mắt nhìn thấy gì đó, quay đầu nói với người đang làm giúp - Tần Thiệu Hải.
Tần Thiệu Hải đang vùi đầu làm việc nghe thấy thế, xem cũng không xem một cái, vừa vội vàng làm việc vừa nói:
"Em nhìn lầm rồi đó, công việc của một ông chủ lớn như cậu ta bận muốn chết, làm sao rảnh mà đi dạo chứ."
Hàn Thu Nhã bĩu môi, nghĩ thầm thị lực của cô rất tốt, đặc biệt là khi nhìn Trần Giang Hà, dù cách rất xa cô cũng có thể chỉ cần liếc mắt một cái liền nhận ra.
Tần Thiệu Hải thấy cô không nói chuyện, lại tiếp tục nói:
"Em đừng không tin, tuy rằng bên cạnh Trần Giang Hà không thiếu người đẹp ,nhưng mà cậu ta là người rất chung tình, ngoại trừ Diệc Xu, anh chưa từng thấy cậu ta đùa giỡn với cô gái nào cả."
"Hừ ~"
Hàn Thu Nhã hừ một cái, trước kia cô cũng tin Trần Giang Hà là người rất chung tinh, nhưng mà hiện tại cô càng tin tưởng câu mắt thấy mới là sự thật hơn:
"Con người sẽ thay đổi, đàn ông có tiền liền trở nên hư hỏng, e là Trần Giang Hà cũng không ngoại lệ."
Tần Thiệu Hải im lặng, tránh càng nói càng sai, Thu Nhã lại lôi chuyện lúc trước giữa anh ta và Hương Hương ra nói, nói ra mấy câu đâm tim anh ta.
Tần Thiệu Hải trầm mặc không nói, đương nhiên Hàn Thu Nhã cũng sẽ không nhắc tới anh ta, cô nói xong lại cảm khái:
"Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, Trần Giang Hà có hư tới mức nào đi nữa, thì cậu ta cũng có đủ tư cách để hư. Hy vọng sơ tâm của cậu ta đối với Khương Diệc Xu sẽ không thay đổi, em còn muốn làm phù dâu cho Diệc Xu khi cô ấy và cậu ta kết hôn đó."
Tần Thiệu Hải nghe thấy thế liền cười khà khà:
"Lúc Giang Hà và Diệc Xu kết hôn, chắc chắn sẽ mời em làm phù dâu. Lúc đó, anh sẽ đứng dưới đài, hô to lên rằng, Giang Hà, tôi thích phù dâu đứng phía sau cậu và Diệc Xu! Xem như là tỏ tình với em trước mặt mọi người."
Hai má Hàn Thu Nhã đỏ lên, chà chà chân nói:
"Nói cái gì vậy hả, lo làm việc đi."
"Vâng."
Tần Thiệu Hải cười, chuyên tâm làm việc.
Ngày hôm sau.
Trần Giang Hà và cô Từ đi tới bệnh viện ở Trung Sơn kiểm tra, kết quả không khác mấy với kết quả khi khám ở bệnh viện chăm sóc cho mẹ và bé, đúng thực là chỉ bị viêm dạ dày mà thôi, không có mang thai.
"Cách mạng chưa thành công, đồng chí còn phải cố gắng hơn nữa."
Trần Giang Hà âm thầm suy nghĩ, nhưng mà khoảng thời gian tiếp theo anh không có thời gian để quan tâm tới chuyện tình cảm với mấy cô gái.
------
Dịch: MBMH Translate