"Ngủ ngủ, nếu không ngủ nữa thì chắc tôi thành tiên luôn quá." Lý Tuấn đáp lại một tiếng, bước nhanh về giường mình, ngã đầu ngủ ngay, không đến ba mươi giây, tiếng ngáy "ộp ộp" như tiếng ếch kêu, vang vọng cả căn ký túc xá 414.
"Cừ thật, đây là ếch xanh quay về ổ sau một cuộc hành trình?"
Trần Giang Hà nghe tiếng ngáy vang rung trời này, nhíu mày, quay đầu gia nhập cuộc chơi bài của đám người Lưu Đống Lương, năm người khoái trá bắt đầu chơi Tạc Kim Hoa(2), chơi mãi đến rạng sáng hai ba giờ mới lục tục tắm rửa, lên giường ngủ.
2. Tạc Kim Hoa: là trò chơi bài dân gian được nhiều người yêu thích. Có quy tắc so bài độc đáo. Người chơi thắng thua dựa trên ba quân bài trên tay. Người chơi có thể so sánh quân bài với tối đa một người chơi khác trong quá trình thao tác của mình. Chi phí so bài bằng gấp đôi mức đặt cược của đơn hiện tại. Khi chỉ còn hai người chơi, các lá bài có thể được so sánh bất kể đó là vòng nào. Trong quá trình chơi, lòng dũng cảm và trí tuệ của người chơi luôn bị thử thách.
Sáng sớm hôm sau, Trần Giang Hà vẫn như trước bị đồng hồ báo thức trên di động của Lưu Đống Lương giục dậy sớm.
"Trời mưa cả đêm, tình yêu của tôi tràn ra tựa như dòng nước chảy."
Bài hát Thất Lý Hương vừa kinh điển vừa lả lơi này của Chu Đổng, đã lật đổ địa vị của bài Giang Nam lúc trước của Lâm Tuấn Kiệt "Tôi bước bước vòng vòng bước bước, ngày ngày năm năm ngày ngày", mỗi lần nghe thấy tiếng chuông này, Trần Giang Hà liền dậy.
Các anh em khác trong ký túc xá đều còn đang ngủ như lợn chết, nhất là Lưu Đống Lương, đối với người này mà nói thì đồng hồ báo thức di động chỉ để làm cảnh, bất kể reo bao lâu cũng không ảnh hưởng anh ta ngủ, thứ duy nhất có thể ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ của lão Lưu, chỉ có thị trường chứng khoán, trước nay đồng hồ sinh học của anh ta đều là chín giờ, tức là nửa giờ trước khi thị trường chứng khoán bắt đầu phiên giao dịch.
Hôm nay là thứ hai.
Sau khi Trần Giang Hà rửa mặt, đi ra cổng trường mua một túi bánh bao lớn, vừa ăn vừa đi về phía quán net Đỉnh Điểm.
Chín giờ rưỡi, "Sòng bạc" mở cửa buôn bán, ba chỉ số lớn đều tăng rất cao.
Loại tràng cảnh mở cửa thịnh vượng như thế này, có thể khiến rất nhiều nhà đầu tư nhỏ lẻ và rau hẹ nhỏ(3) lập tức hưng phấn lên, nhưng không cách nào lung lay tâm trạng của Trần Giang Hà.
3.Rau hẹ nhỏ: thuật ngữ trong giao dịch chứng khoán Trung Quốc, chỉ nhà đầu cơ nhỏ lẻ thuộc loại rất rất nhỏ với vốn rất ít.
Giờ phút này ánh mắt của anh vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào phần chứng quyền Vũ Cương, trong đầu nghĩ chính là: "Cổ phiếu trên sổ sách thanh lý Phùng Cao, theo thứ tự lần lượt đưa vào chứng quyền Vũ Cương".
"0. 153 đồng."
"0. 150 đồng."
"0. 144 đồng."
. . .
. . .
Trần Giang Hà nhìn chằm chằm giá cả, thời gian từng giây từng phút trôi qua, giá cả của chứng quyền Võ Cương đang trượt không ngừng theo thời gian.
Bởi vì giao dịch chứng quyền không thiết kế phạm vi tăng giảm, dựa theo lối suy nghĩ bình thường của nhà đầu tư, lúc này sau khi cổ phiếu của Vũ Cương giảm một mạch, vô cùng có khả năng giá trị về 0, phần lớn nhà đầu tư sẽ không lựa chọn đi vào vào thời điểm này.
Nhưng trên thị trường cũng không thiếu người mạo hiểm và nhà đầu cơ.
Rất nhiều người tin chắc, cơ hội sẽ đến.
Chứng quyền Vũ Cương giảm đến mức độ này, đã có người chạy bộ vào muốn bắt đáy(4) rồi.
4.Bắt đáy: có nghĩa là mua khi giá cổ phiếu giảm xuống mức thấp nhất.
"Giá cả hiện tại vẫn chưa đủ thấp."
Trần Giang Hà cực kỳ kiên nhẫn, anh vừa thanh lý cổ phiếu, tính luôn cả lợi nhuận thả nổi hôm nay, trên sổ sách đã có bốn mươi hai ngàn đồng tiền vốn.
Chút tiền ấy, ở thị trường tư bản, chính là chín trâu mất sợi lông(5), không đáng kể, cũng là toàn bộ tài sản mà hiện tại Trần Giang Hà có thể bỏ ra được, vừa phải to gan, nhưng cũng vừa phải thận trọng, bắt đáy chứng quyền, chẳng khác nào đầu cơ, phải kiên nhẫn chờ đợi thời điểm thích hợp để vào trận, mới có thể thu được kết quả không tưởng.
5.Chín trâu mất sợi lông: một sợi lông trên người của cả chín con trâu, ý là nhỏ bé không đáng kể.
"Đầu cơ" là thanh kiếm hai lưỡi, hoặc là phất nhanh, hoặc là thua sạch, không có lựa chọn nào khác ở chính giữa.
Từ giờ mở cửa sàn giao dịch 9 giờ 30 đến giờ nghỉ trưa 11 giờ 30, Trần Giang Hà vẫn luôn ngồi nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, đôi mắt hầu như không chớp lấy một cái.
Trong thời gian nghỉ trưa, anh đi tìm chủ quán net gọi một ly mì. Ăn xong, anh nằm xuống bàn nghỉ ngơi đến 1 giờ.
Thời gian nghỉ ngơi vừa kết thúc, anh liền tỉnh lại, tiếp tục nhìn chằm chằm vào máy tính.
2 giờ 30 chiều, giá cả giao dịch chứng quyền của tập đoàn Gang thép Vũ Hán từ lúc ban đầu là 0.153 giảm xuống còn 0.082 tệ. Tuy rằng cũng có lúc tăng lên một chút, nhưng phần lớn vẫn là giảm xuống, màu xanh kéo dài làm cho người ta vô cùng hốt hoảng.
"Giá này vẫn chưa đủ thấp."
------
Dịch: MBMH Translate